Yến Hàn đột nhiên tắt Quang não.
Ngay khi Cố Thân cho rằng hắn thẹn quá thành giận, thì Yến Hàn lại từ trong túi áo lấy ra mấy viên kẹo.
Đóng gói tinh xảo, đủ mọi màu sắc.
Yến Hàn đưa tới trước mặt y hỏi: "Ăn không?"
Cố Thâm quét mắt, là kẹo sữa vị trái cây.
Cố Thâm: "............"
Yến Hàn lại đưa về phía trước, cười như không cười: "Làm sao vậy? Không thích ăn ngọt?"
Cố Thâm cầm lấy: "Nếu giờ anh đổi giới tính thì chính là quấy rối tình dục."
Yến Hàn: "Xin lỗi."
Một câu hai ý nghĩa, âm dương quái khí, cố tình Cố Thâm không cách nào chọc thủng hắn.
Cố Thâm nhịn không trợn trắng mắt, đứng dậy nói: "Các anh tiếp tục nói chuyện, tôi đi về trước."
Yến Hàn gật đầu: "Mơ đẹp."
Cố Thâm trực tiếp rời đi, cửa sau lưng đóng sầm lại.
Thanh âm không nhỏ, Điên lão nhị bị giật mình ngẩng đầu, nhìn cửa rồi lại nhìn bệ hạ.
Cũng không phải là hình ảnh tức giận như trong tưởng tượng, mà thậm chí bệ hạ còn đang cười, ngón tay đưa vào trong túi.......!Lại lấy ra một viên kẹo sữa vị trái cây.
Viên kẹo được bao bằng vỏ màu hồng, bên trên còn có hình dâu tây.
Hoàn toàn không phù hợp với hình tượng của bệ hạ, nó được bệ hạ cầm trong tay rồi từ từ bóc vỏ ra, lộ ra vẻ ngọt ngào bên trong.
Cuối cùng kẹo sữa bị ăn luôn, mà mặt mày nam nhân càng thêm vui sướng, đứng dậy lưu lại một câu "Vất vả" rồi rời đi.
Toàn bộ quá trình Điên lão nhị không dám hé răng, nhìn người đi xa mới sâu kín thở dài —— người đang yêu thật đáng sợ.
Cùng với —— cảm tạ Phó đội trưởng đã cứu mạng chó này của tôi!
Ngày kế.
Lão đại thực hiện đúng hứa hẹn phái người tới, thậm chí còn phái ra thủ hạ đặc lực tới giám sát, thái độ tốt đẹp cấp đủ thể diện.
Nhưng điên lão nhị biết rõ, tên này không làm chuyện không công bao giờ, nói không chừng là cho người tới giám sát hắn hoặc là thay thế lão đại tới giám sát chiến cuộc.
Có một đôi mắt ở tiền tuyến nói tốt cũng tốt, nói không tốt cũng có chỗ không tốt.
Chỗ tốt tự nhiên là có thể tránh được một số chuyện, nói không chừng còn câu được con cá lớn.
Mà chỗ không tốt chính là phải chú ý nhiều hơn, đối với thế cục càng phải cẩn thận khống chế, quá nguy hiểm đều không được.
Điên lão nhị điên cuồng bận rộn, Yến Hàn đang diễn vị trí phụ tá đắc lực cũng vội theo, Cố Thâm trốn hắn vài ngày, cuối cùng bị bắt tới hiệp trợ
Cố Thâm: "Tôi thất học."
Yến Hàn nói: "Vậy cậu liền liền dựa theo khả năng mà làm, vừa lúc đang thiếu người phân loại."
Cố Thâm: "......"
Hiện tại y không muốn nhìn thấy người này, nhíu mày nói: "Có phải anh thấy tôi rảnh rỗi nên kéo tôi xuống nước không?"
Yến Hàn nghiêm trang: "Làm sao có thể, tôi là lo lắng cậu lên chiến trường."
Cố Thâm cười nhạo: "Tại sao tôi không thể lên tiền tuyến, người anh nên lo lắng là bọn họ mới đúng."
Yến Hàn: "Đúng vậy, tôi chính là lo cậu quá lợi hạn, lỡ may đem Tiền Lão Tam giải quyết rồi không câu được Lão đại thì phải làm sao"
Cố Thâm: "......"
Không cần thiết.
Yến Hàn đem văn kiện đưa cho y, ánh mắt tỏ vẻ: Rất cần thiết.
Cố Thâm không lời nào để nói, bởi vì bị đưa đến quá cao, chỉ có thể ở lại chỗ này sửa sang văn kiện, vừa ngồi xuống đã qua 3 giờ.
Y không nghĩ tới ở cái thời đại công nghệ thông tin phát triển đến trình độ này rồi mà vẫn còn giữ lại văn kiện bằng giấy, cùng lắm thì là tốc độ đóng dấu nhanh hơn.
Đối với chuyện này Yến Hàn giải thích là: "Mỗi người đều có nhiệm vụ riêng của mình."
Nếu tất cả mọi người đều có phương thức liên lạc với thủ lĩnh, mỗi người gửi tới 1 tin thôi là có thể tích lũy đến cả nghìn tin, nếu cả ngày thủ lĩnh chỉ đến giải quyết những việc nội bộ như lông gà vỏ tỏi kia, thì khi xuất hiện tình huống khẩn cấp nên làm cái gì bây giờ?
Huống chi, thời buổi thông tin phát triển nhanh đến đâu thì văn kiện bằng giấy luôn có một tác dụng nhất định, cho nên là hỗ trợ lẫn nhau, không có ai thay thế ai.
Cố Thâm hiểu rõ đạo lý này, sâu kín thở dài: "Thì ra chính nó có vai trò như thế."
"Cho nên cậu càng phải hiểu rõ, bây giờ cậu là trợ lý mà không phải tiểu đội trưởng." Yến Hàn cũng không ngẩng đầu lên, vừa vặn có người gõ cửa kêu hắn, đứng dậy nói: "Cho phép cậu nghỉ ngơi ba phút."
Cố Thâm: "Cảm ơn."
Yến Hàn: "Sau đó trước khi tôi về phải sửa sang xong đống văn kiện này.."
Cố Thâm: "Biến!!!"
Sửa sang lại là không có khả năng sửa sang lại, đám người vừa đi, Cố Thâm trực tiếp ngã lưng lên ghế, đem văn kiện đặt trên mặt nhắm mắt dưỡng thần.
Ba phút qua đi, Yến Hàn vẫn chưa
trở về, Cố Thâm cũng không dậy, vui mừng tiếp tục lười biếng.
Lại qua hơn mười phút, y bị bên tiếng cãi cọ ồn ào bên ngoài đánh thức, ngồi ngốc 2s mới phản ứng lại là mình ngủ quên mất.
Trong phòng ấm áp thoải mái quả nhiên làm người thả lỏng.
Cố Thâm ngáp, văn kiện trên mặt chảy xuống, rớt trên mặt đất.
Yến Hàn đứng ở bên cạnh nhặt văn kiện lên, liếc nhìn y một cái: "Tỉnh?"
Cố Thâm: "............"
Cố Thâm đột nhiên ngồi dậy, còn không có lấy lại tinh thần: "Anh về khi nào? Tại sao không có tiếng động??"
Yến Hàn cầm theo văn kiện quay lại chỗ ngồi, bình tĩnh nói: "Không nhìn thời gian, không phải không có tiếng động mà do cậu ngủ say như chết."
Cố Thâm không tin.
Tuy rằng y có ngủ say như chết thì cũng là từ mấy trăm năm trước khi đang biến về nguyên hình, nhưng cũng là dưới tình huống y thấy an tâm, cái địa phương nát này còn đang bạn đánh giặc làm sao y có thể an tâm ngủ ngon được!
Trừ phi......!Trừ phi là tin tức tố......!Cố Thâm liếc mắt nam nhân, yên lặng ngửi mùi.
Hình như không có mùi gì......
Cố Thâm bất động thanh sắc hít sâu, luôn mãi xác định, giống như thật sự không có mùi......
Cho nên là do y ngủ say như chết???
Cố Thâm xoa bóp giữa mày, như cũ khẳng định do lỗi của nam nhân: "Khẳng định do bị anh làm mệt chết!"
Yến Hàn động khóe môi, không có cãi lại.
Mấy ngày sau, lượng công việc không có giảm bớt mà còn càng thêm bận rộn, bởi vì tình hình chiến đấu ngày càng kịch liệt, cho nên một phụ tá khác của Điên lão nhị phải ra tiền tuyến, gánh nặng trên người Yến Hàn cũng càng lớn hơn.
Buổi tối Điên lão nhị và đội trưởng đội hộ vệ cũng trở về hỗ trợ, nhưng tự thân Điên lão nhị càng vội hơn, vừa vào nhà đều ở cùng Yến Hàn báo cáo tiến độ.
Các chiến sĩ thực ra là có không ít thời gian rảnh, chỉ là......!Hôm nay Điên lão nhị không có tới, bọn họ đứng ở cửa nhìn lên, không cần vào cửa là có thể cảm nhận được áp chế ập tới.
Nhiệt độ không khí trong phòng hơi cao, bọn họ vừa cảm