Bởi vì uy lực của siêu cấp vô địch củ cải, ngày tiếp theo khi mọi người rời giường, chuyện thứ nhất đi làm chính là đẩy cửa thông khí và phơi chăn!
Liền mạch lưu loát, ăn ý mười phần.
Mọi người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, hết thảy đều không nói gì.
Chỉ có Cố Thâm một người thần thanh khí sảng ra cửa, nhìn mọi người vội vàng đi phơi chăn, liền không chừa chút mặt mũi cười ra tiếng.
Mọi người: "......"
Nhịn.
Bởi vì chuyện này, không khí trong khu an toàn đột nhiên vui sướng lên —— tuy rằng mọi người cũng không muốn dưới loại khí vị xấu hổ này vui sướng, nhưng thật sự là không khí đã tốt đẹp lên, xóa bỏ đi chút nặng nề lúc trước, thường thường có thể nghe được hoặc là xấu hổ, hoặc là ngượng ngùng hay cười to sang sảng, náo nhiệt cực kỳ.
Tổng giám khảo mới vừa gợi lên khóe miệng, liền thấy Cố Thâm hướng ông đi tới, trong lòng tức khắc ộp bộp một cía.
Cố Thâm nói thẳng: "Đêm nay tôi đi."
Tổng giám khảo: "Ngài......"
Cố Thâm: "Hôm nay đã là ngày thứ ba, qua đêm nay mặc kệ là học viên hay là giám khảo đều sẽ đói bụng, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì không ai không biết."
Y nói: "Một người mạo hiểm so với nhiều người như vậy vẫn tốt hơn nhiều."
Tổng giám khảo kinh ngạc với ý tưởng cảu y, lắc đầu nói: "Không được, thân phận của ngài bất đồng, đại giới về sau càng không thể so sánh, cái này thực sự không thể so sánh."
"Ông nghĩ phức tạp quá rồi."
"Ngài đại biểu chính là bệ hạ, không thể không cẩn thận."
Cố Thâm đột nhiên cười thấp: "Nếu là bệ hạ ở đây, ông sẽ ngăn cản anh ấy sao?"
Đương nhiên sẽ không!
Đây là đáp án mà tổng giám khảo không cần tự hỏi có thể trả lời ngay.
"Cho nên," Cố Thâm nói: "Tôi càng phải đứng ra."
"Vì anh ấy."
Phòng họp đột nhiên im ắng, tổng giám khảo sững sờ tại chỗ thật lâu, còn làm cho giám khảo khác vừa đẩy cửa đi vào hoảng sợ.
"Ngài làm gì ở đây vậy? Đứng im ở nơi này cũng quá dọa người rồi đó."
Tổng giám khảo không hé răng.
Người nọ đi được hai bước mới phát hiện không được đáp lại, còn cố ý lộn trở về, ở trước mặt ông phất phất tay: "Không phải đâu lão đại, bị tôi dọa ngốc??"
Tổng giám khảo không chút lưu tình đánh rớt móng vuốt của gã: "Đi chỗ khác chơi."
Người nọ da dày thịt béo không chút để ý, lại vỗ vỗ tổng giám khảo, an ủi nói: "Tôi biết ông áp lực lớn, nhưng yên tâm còn có chúng tôi mà."
Tổng giám khảo cười mắng hai câu, mới dùng ngữ khí có chút hâm mộ nói: "Chỉ là đột nhiên cảm thấy muốn yêu đương."
"Ha???"
"Ha cái rắm!" Tổng giám khảo một giây nghiêm túc: "Kêu người mở họp!"
"......"
Bởi vì nguyên nhân thân phận của Cố Thâm, tổng giám khảo trong lúc hội nghị chỉ nói đối phương tự nguyện ý một mình mạo hiểm giải quyết vấn đề ở Hoang Tinh, còn những vấn đề khác không tiện nhắc tới.
Vừa nói vậy mọi người quả nhiên trăm miệng một lời phản đối, tất cả giám khảo đều tỏ vẻ: Chuyện này nên để bọn họ tới làm, nào có để học viên vọt lên phía trước!
Đặc biệt là tổng giám khảo cũng không biết tỷ lệ thành công là bao nhiêu, cho nên bọn họ liền càng không yên tâm.
"Hơn nữa, ngày đầu tiên phát sinh vấn đề, khi y vừa tới hỗ trợ liền biết là tay mơ chưa từng làm bao giờ.
Hiện tại bên ngoài không rõ tình hình địch thế nào, để y ra ngoài không phải là chịu chết?"
"Tôi cũng không đồng ý.
Nếu bởi vì trường học đặc chiêu thân phận, chúng ta hẳn là càng phải bảo vệ y cho tốt mới đúng.
nếu không có gì sai sót hẳn là sau này y sẽ tiền đồ vô lượng."
Tổng giám khảo bị ồn ào đến đau đầu, chụp bàn nói: "Được rồi đều câm miệng!"
"Nếu có biện pháp các cậu còn cho rằng tôi sẽ đồng ý? Mấu chốt là vấn đề ở Hoang Tinh chỉ có y mới có thể phát hiện và giải quyết, các cậu ngồi đây không đồng ý thì lấy bản lĩnh ra!"
Chiến sĩ từ trước đến nay chú ý thực lực vi tôn, nghe thấy lời này chẳng những không tức giận còn có chút nóng lòng muốn thử.
"Hiện tại tôi hoài nghi y là vì chúng ta cố ý giấu giếm vấn đề, tưởng muốn một mình gánh vác, không bằng chúng ta đi tìm y nói chuyện ?"
Cố tình cắn trọng âm hai chữ, nghe tới liền chiến ý mười phần.
Những giám khảo khác động tác nhất trí gật đầu: "Được!"
Tổng giám khảo: "......"
Ông há miệng thở dốc, lại yên lặng nhắm lại.
Thôi, khéo để bọn họ thử thì đối phương an phận thì sao.
Bất quá thực đáng tiếc, chờ đến khi bọn họ tìm tới cửa, nhóm học viên nói trợ giáo đang ngủ trưa.
Tuy rằng hằng ngày khi bọn họ huấn luyện cũng không để ý giới tính, nhưng vẫn không cách nào che giấu được người ta là Omega, lại còn là Omega đã có người yêu, không thể không tránh tị hiềm.
Cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối mà trở về, quyết định chờ y tỉnh ngủ lại nói tiếp.
Nhưng mà vị trợ giáo này như là thần ngủ chuyển thế, mãi cho đến chạng vạng mới vội rời phòng, khi đi ra còn kéo thêm một củ cải thật lớn.
Mọi người: "......"
Tính, dưới hoàn cảnh sinh tồn này có còn được lựa chọn đâu.
Việc cấp bách là ngăn cản y đi chịu chết.
Suy xét đến lòng tự trọng của vị trợ giáo này, bọn họ còn đặc biệt hiểu ý lựa chọn ở bên ngoài khu an toàn để nói chuyện.
Cố Thâm: "Các anh tìm tôi nói chuyện sao?"
Nhóm Giám khảo: "Đúng!"
Không phải muốn quần ẩu, chỉ thuần túy muốn tranh một cơ hội.
Một việc có độ nguy hiểm cao như vậy mà bọn họ coi như một cái bánh đua nhau vào tranh đoạt.
Cố Thâm nhìn bọn họ trầm ngâm vài giây, cũng không biết nghĩ đến cái gì, cười ứng: "Có thể.
Bất quá các anh nhiều người, nếu cùng nhau đi ra ngoài sẽ gây chú ý, chờ đến buổi tối đi."
Nhóm Giám khảo: "Cũng đúng."
Trở về liền thu thập hành lý!
Cũng không phải bọn họ khinh thường Cố Thâm, thật sự thân là giám khảo, kiến thức mà bọn họ từng trải so với tân sinh nhiều hơn rất rất nhiều, cái thứ như kinh nghiệm này trước nay đều không ngại nhiều, có đôi khi nó có thể quyết định tính mạng của một người.
Dưới loại thời điểm này, hẳn là nên để bọn họ đứng ra gánh vác.
Chờ đến thời gian đã hẹn, khi nhìn thấy ba lô trên người đối phương, bọn họ đều nhịn không được phải cười.
Hết thảy đều không nói gì.
Không ai khuyên ai, cũng không ai từ bỏ.
Dưới ánh trăng, mọi người đều có một viên nhiệt huyết tâm.
Cố Thâm là người cuối cùng đến.
Y chỉ đem theo một cây gậy đánh chó, cười nói: "Tới, chúng ta tốc chiến tốc thắng."
Có người nói: "Để tôi lên trước."
Cố Thâm: "Không, mọi người cùng lên đi."
Nhóm Giám khảo: "???"
Bọn họ nhịn không được nhắc nhở: "Cậu cần phải nghĩ cho kỹ.
Ngày thường ở trong trường học, bao gồm cả lúc khảo hạch, chúng tôi đều làm chưa hết sức, căn bản chưa từng thật sự động thủ."
Cố Thâm: "Ừ, tôi cũng thế."
Giám khảo nhóm: "......"
Quá mức! Quá kiêu ngạo!
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng công lực khiêu khích của vị trợ giáo này thật sự rất thâm hậu, 3 chữ hai câu liền đem bọn họ kích thích, buông bao vén tay áo bắt đầu nghiêm túc.
"Lên!"
Vài vị giám khảo nhanh chóng tiến lên quần ẩu, trên dưới ba đường không một góc chết, còn có người luôn theo phía sau chờ cơ hội.
Cố Thâm không né không tránh, trở tay tiếp được công kích phía sườn kéo tới bên phải, giơ chân đá bên trái đồng thời ngửa eo ra sau tránh thoát hàng công kích phía sau.
Toàn bộ quá trình nhanh nhẹn rứt khoát, động tác mau đến nỗi xuất hiện cả tàn ảnh, căn bản không cho người khác cơ hội đánh trúng.
Hai phút sau, nhóm giám khảo nằm trên mặt đất tự hỏi nhân sinh.
Cố Thâm nhặt ba lô lên, vỗ vỗ đất: "Tôi đi đây."
Nhóm Giám khảo: "......!Chú ý an toàn."
Cố Thâm cũng không quay đầu lại vẫy vẫy tay.
Chờ nhóm giám khảo hồi thần từ mặt đất bò dậy, con đường bên kia đã sớm không còn thân ảnh của y.
Nhóm Giám khảo ủ rũ cụp đuôi trở về khu an toàn.
Tổng giám khảo chờ đợi đã lâu, ánh mắt dời xuống trên người bọn họ, vẫn nghiêm túc như cũ: "Sớm nghỉ ngơi một chút."
"......!Vâng."
"Không cần cảm thấy ủ rũ." Tổng giám khảo xoay người, ném xuống một câu: "Ngày hôm qua tôi cũng như vậy."
"?"Mọi người mờ mịt ngẩng đầu, chậm một giây mới phản ứng lại đồng thời cảm nhận được ý tứ an ủi, đều cười, cùng kêu lên: "Rõ!"
Mọi người lại khôi phục như thường, vẫn là nhóm huấn luyện viên không gì không làm được trước mặt nhóm học viên.
Dù sao vẫn phải tiếp tục sống, không phải sao.
Cố Thâm cũng đã cách khu an toàn khá xa, xác định chung quanh không có người, mới biến về thành cậy, xen lẫn trong Hoang Tinh khắp nơi đều có thể thấy cây cỏ dại này, không chút thu