Yến Hàn mặt không đổi sắc xoay người, lại nhịn không được nhướng mày: "Em đói bụng sao?"
Con lợn bên người Omega thật sự là quá bắt mắt, cả người con lợn đen như mực là còn thảm không nỡ nhìn, bây giờ nó thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
Cố Thâm: "Nói thật sợ anh không tin, sự cố lần này nguyên nhân chính là do nó đó."
Yến Hàn đến gần, không nhịn được đem người kèo vào trong lòng ngực, buồn bực nói: "Bây giờ anh không muốn nói cái này."
Cố Thâm thuận tay vỗ vỗ, "Bình tĩnh, sự kiện lần này không ai lường trước được, hơn nữa không phải em không có việc gì sao."
Không.
Cũng không phải không nghĩ tới.
Chỉ là hắn quá mức tự tin, nhận định đối phương không dám khiêu khích hắn, khiêu khích toàn bộ Đế quốc, cho nên mới để cho bọn họ có cơ hội.
Cũng may mắn Cố Thâm không có việc gì, bằng không chẳng sợ tổ chức có thần bí ra sao đi nữa thì hắn vẫn sẽ đào ba thước đất, tìm cho ra bọn họ, nói cho bọn họ cái gì không nên chạm vào!
Ánh mắt Yến Hàn thâm trầm, chẳng sợ cực lực áp chế, nhưng tin tức tố vẫn xao động như cũ, nóng rực lại sắc bén.
Cố Thâm hình như cảm giác được: "Có phải anh giấu em chuyện gì đúng không?"
Yến Hàn: "......"
Tâm ý tương thông luôn tại thời gian không thích hợp xuất hiện.
Hắn than nhẹ một tiếng: "Trở về rồi nói."
Cố Thâm không ý kiến, cũng tỏ vẻ đem lợn rừng giao cho hắn, tự mình đi trước.
"Em vẫn luôn tuyên bố với người ngoài Alpha của em là một ông chủ bình thường, cho nên anh hiểu ngầm một chút, ngẫm lại chính mình nên làm sao."
Yến Hàn rất không cao hứng: "Chê anh mất mặt?"
Cố Thâm: "Chủ yếu là phiền toái."
Yến Hàn: "Sớm hay muộn đều sẽ phiền toái."
Cố Thâm: "Có thể bớt ngày nào thì hay ngày nấy."
Yến Hàn: "......"
Yến Hàn đột nhiên có chút hoài nghi: "Trường quân đội phải học 6 năm, em tính cho anh vẫn luôn không lộ mặt?"
"Làm sao có thể?" Cố Thâm đổi giọng, lãnh khốc nói: "Là có thể không lộ mặt liền không lộ mặt, không có thời gian kỳ hạn."
Yến Hàn: "......"
Trước khi hắn phát tác Cố Thâm trấn an trước: "Nói giỡn, thuận theo tự nhiên là được."
Yến Hàn nắm phía sau cổ y, trong nụ cười lộ ra vài phần nghiến răng nghiến lợi: "Lần sau mà còn nói đùa như vậy, anh sẽ khiến em một tháng không xuống được giường."
"Đừng nóng giận." Cố Thâm thuận thế để sát vào, hôn hán một cái.
Yến Hàn dừng lại, banh mặt nói: "Lại hôn thêm cái nữa."
Cố Thâm bị chọc cười, lại lần nữa để sát vào nhưng đột nhiên sau cổ có cảm giác bị kéo lại!
Chờ đến khi Cố Thâm hội ngộ với các giám khảo và học sinh khác, lập tức bj mọi người chú ý.
"Trợ giáo cậu đi đâu? Vì sao lúc đội cứu viện tới không có mặt?"
"Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Không có bị thương chứ?"
"Trợ giáo có phải cậu bị ngộ độc trái cây không! Sao miệng lại như bị sưng lên vậy"
"Cái gì? Mau mau mau, bác sĩ đâu?!"
Tổng giám khảo đa biết chân tưởng quả thực không nỡ nhìn thẳng, tiến lên nói: "Nghịch cái gì, an tĩnh một chút!"
Uy nghiêm hiển hách.
Làm cho đám học sinh sợ tới mức nháy mắt im bặt, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, có chút không biết làm sao.
Cố Thâm ho nhẹ một tiếng, đánh vỡ yên tĩnh: "Không có việc gì, vừa rồi tôi đã đi kiểm tra rồi." Y dừng một chút, làm bộ nghi hoặc hỏi lại: "Các cậu không phải kiểm tra sao?"
"Kiểm tra rồi, chỉ là cậu đến muộn nên mọi người lo lắng cho cậu." Có người nói.
"Cảm ơn."
"Không khách khí không khách khí."
Tâm tư của mọi người thành công bị rời đi, thấy tổng giám khảo không có ý tứ quản bọn họ, yên lặng di chuyển đến bên người Cố Thâm, nhỏ giọng nói: "Trợ giáo cậu thấy sao?"
"Hả?"
"Huy chương của bọn họ! Màu bạc đó! Chỉ có quan đoàn đệ nhất mới có được màu này!!" Người nói chuyện rõ ràng đè thấp giọng nói, nhưng cảm xúc lại đặc biệt cao vút: "Thật sự quá đẹp."
Người tinh tế luôn tôn sùng màu bạc thần bí, phẩm chất cấp bậc càng cao càng được hoan nghênh, nhưng màu này lại không phải ai cũng có thể dùng.
Ít nhất quân đoàn đệ nhị chính là màu lam.
Cố Thâm tiếp thu phổ cập khoa học, yên lặng gật đầu: "Đúng là rất đẹp."
"Đúng rồi, trên Tinh Võng nói, huy chương của quân đoàn đệ nhất nếu ở biển sao sẽ có quang mang lưu động, nghe nói còn có hàm nghĩa, không biết có thể nhìn thấy hay không."
"Tôi cũng từng nghe qua." Có người đáp lời: "Thật sự là dưới biển sao sẽ nhìn thấy được, nhung mấu chốt là quân đoàn đệ nhất suốt ngày phái chấp hành nhiệm vụ, làm gì có thời gian mà đi biển sao để nghỉ ngơi?"
"Tôi cũng muốn xem, chủ yếu là Hoang Tinh cách gần đế đô quá, không có nhiều thời gian."
Mọi người thổn thức một lát, lại đột nhiên bắt đầu mở tưởng đến tương lai, chờ đến khi bọn họ có thể tự mình đi vào quân đoàn đề nhất, thì