Edit+Beta: Mỹ Nữ Ái Đường
Do not reup
Bởi vì để được thoả mãn ước mơ làm anh trai, Nhất Nhất đáp ứng việc phân chia phòng ngủ.
Ninh Khang nói rằng đây là cột mốc lịch sử cho việc trưởng thành của Nhất Nhất.
Mỗi ngày sau khi được Dịch Huyên tắm rửa, Nhất Nhất đều được Ninh Khang đưa đến tận phòng trẻ em, còn được đọc cho những hai truyện cổ tích.
Chờ bé ngủ rồi, Ninh Khang đắp chăn êm cho bé rồi về phòng mình ôm vợ.
Thật vất vả mới trở về thế giới hai người được, Ninh Khang đương nhiên cũng phải ôm vợ mình tâm sự, làm chuyện mà có ba người sẽ không bao giờ làm được.
Đương nhiên việc để con ngủ độc lập cũng không phải một lần là xong.
Mỗi khi Nhất Nhất tỉnh dậy lúc nửa đêm, thấy một mảng đen nhánh sẽ thấy sợ, sau đó chạy về phòng ngủ chính tìm papa mama.
Một đêm một lần khiến hai người ngủ không ngon, nhiều lần hành sự còn bị gián đoạn.
Nhưng Ninh Khang vẫn rất kiên nhẫn ôm bé về phòng, ru bé ngủ rồi mới về lại phòng ngủ chính.
Dịch Huyên nhìn vậy liền thấy có chút đau lòng, khuyên anh "Ban ngày anh làm việc cực như vậy, để em cho con ngủ là được rồi."
"Con trai trưởng thành nên cần nhận được sự giáo dục từ ba nó, để ra dáng đàn ông đích thực, Nhất Nhất bây giờ đã ba tuổi rồi, sau này để anh chăm con nhiều hơn."
Dịch Huyên cười "Khẩu thị tâm phi, anh rất là yêu Nhất Nhất."
"Nó là con anh, thấy mẹ nó yêu nó như vậy nên anh phải làm vậy để lấy lòng vợ thôi."
Ngày hôm sau tỉnh lại Dịch Huyên toàn thân đau thức, Ninh Khang lại phấn chấn tinh thần đứng ở trước gương mặc quần áo.
Dịch Huyên nghĩ lần sau nhất định không để bị dụ dỗ nữa.
Tới gần tháng 11, thời tiết của thành phố Ngọc Lan cũng dần mát mẻ hơn, còn mang theo chút lạnh lẽo.
Con trai lớn rất nhanh, quần áo cũng chất cả rồi.
Thế là Dịch Huyên hẹn Ninh Hạ Thiên cùng Tiểu Thạch đi mua sắm.
Từ sau vụ đánh người, Tiểu Thạch đều được mẹ đưa đón, Dịch Huyên cũng lâu rồi không thấy bé.
Từ nhỏ tới lớn, quần áo của hai nhóc đều là do các mẹ lựa chọn.
Nhất Nhất lần này cũng không khác gì, mẹ thấy đẹp thì mua, không thì thôi.
Nhưng Tiểu Thạch thì khác, vừa vào đã kéo Ninh Hạ Thiên đi khắp các gian hàng, tự mình lựa chọn, tự mình thử đồ.
Chờ bé mua đồ xong, Nhất Nhất và Tiểu Thạch đã vô cùng vui vẻ chơi đùa với nhau, Dịch Huyên nói Tiểu Thạch dường như cởi mở hơn rồi."
Ninh Hạ Thiên ngẩn ra một lúc sau đó cười nhạt Chị dâu, thì ra trước giờ dù em có nỗ lực thế nào cũng không thể nào vừa làm ba làm mẹ cùng một lúc."
Dịch Huyên nghe liền sốc "Hạ Thiên, em với ba của Tiểu Thạch đã làm lành rồi sao?"
"Thật ra em không nghĩ em với anh ta có gì với nhau."
Mấy năm nay, cô một mình sinh con mang thai, dù khổ cực nhưng thấy bé con lớn lên từng ngày thì vô cùng hạnh phúc.
Không có phải mệt mỏi nghĩ ngợi về tình yêu, chỉ là nỗ lực để cuộc sống tốt đẹp hơn, Ninh Hạ Thiên vốn dĩ nghĩ cuộc đời thế này là đủ rồi.
Lúc đầu thật sự rất trôi chảy, không phải lo lắng bị Văn Nghiên làm phiền, thế nhưng cuối cùng bọn họ lại dây dưa ở bên nhau.
Lần này gặp lại, anh đối với cô lại càng dính người hơn, nhưng ngược lại không làm gì lố lăng mà chỉ tìm chút cảm giác tồn tại trước mặt Tiểu Thạch.
Quan trọng là mỗi lần anh xuất hiện ở nhà trẻ, Tiểu Thạch vô cùng tự tin.
Vì vậy nên cô cũng đồng ý để anh chen chân vào gia đình này.
"Chị thấy Văn Nghiên làm được những chuyện như này khẳng định tình cảm với em rất sâu, em không nghĩ sẽ quay lại sao?"
Sâu cạn em không biết, nhưng cùng với người có bạch nguyệt quang ở trong lòng em không thấy ổn.
Bọn họ biến thành như vậy cũng là vì từng có người thứ ba xuất hiện.
Dịch Huyên bỗng nhiên có chút cảm thán "Đổi lại là chị, chị cũng không chịu được.
Chị cảm thấy mình rất hạnh phúc, cùng Ninh Khang không hề oanh oanh liệt liệt nhưng lại có thể yên tâm tin tưởng."
Ninh Hạ Thiên nghiêng đầu nhìn Dịch Huyên liếc mắt một cái "Chị dâu, đừng phát cẩu lương cho người độc thân như em chứ.
Bốn người ở ngoài ăn cơm chiều sau đó mới về nhà.
Hôm nay tuy là thứ bảy nhưng Ninh Khang vẫn phải tăng ca, Dịch Huyên và Nhất Nhất về nhà vẫn còn chưa thấy anh.
Cô cho Nhất Nhất tắm rửa rồi còn kể chuyện cổ tích cho bé, nghĩ lại mới thấy hình như đó giờ cô chưa bao giờ đọc chuyện cho bé trước khi ngủ.
Nhất Nhất, bé thích được papa hay mama đọc chuyện cho?"
Ai bé cũng thích hết.
Dịch Huyên cười cười, thật là một đứa bé biết nịnh người.
Chờ Nhất Nhất ngủ xong đã là 9 giờ tối.
Dịch Huyên nhẹ nhàng rời khỏi phòng em bé, trở lại phòng ngủ chính thì phát hiện Ninh Khang đã nằm ở trên giường.
Anh về lúc nào vậy? Cô hỏi.
"Lúc em đang tắm cho Nhất Nhất. Nói rồi anh chỉ vào cửa phòng tắm, nhanh đi tắm rửa nào, anh giúp em bật nước ấm.
Dịch Huyên thư thái tắm rửa một át, chợt nhớ tới chuyện của Ninh Hạ Thiên và Văn Nghiên, cô mới muốn cùng Ninh Khang nói chuyện.
Ninh Khang vừa nhìn lên đã thấy khuôn mặt vì nước nóng mà hồng lên của Dịch Huyên.
Đôi mắt to tròn liên tục chớp chớp, đôi môi đỏ mọng.
Rõ ràng là mẹ của một nhóc tì 3 tuổi nhưng