Mục Thiên Thiên hỏi thẳng, là bởi vì cô nghĩ đến một chuyện!
Nhiều ngày trước, cái đêm mà cô quen biết Ngô Thần ở trong quán bar lúc hai người nói về chuyện luân hồi, chém gió chuyện cũ.
Muốn vạch trần lời nói dối của Ngô Thần cô đã hỏi anh có phải anh đã ngủ với Tô Thanh Ảnh rồi hay không.
Ngô Thần nói đã ngủ với cô ta rồi! Còn chấm 9.
5 điểm cho cô ta, nói toàn bộ Đông Hải người có vẻ đẹp có thể so với Tô Thanh Ảnh, chỉ có thể đến trên đầu ngón tay, rồi lại nói Tô Thanh Ảnh có nhược điểm gì đó.
Lúc Mục Thiên Thiên muốn hỏi thì Ngô Thần lại không nói gì.
Mặc dù sau đó xảy ra rất nhiều chuyện tốt với Ngô Thần nhưng đối với chuyện này, Mục Thiên Thiên một chữ cũng không tin, cái gì mà luân hồi một ngày một ngàn năm, lời nói dối này đã bị Mục Thiên Thiên vạch trần!
Mãi đến giờ phút này, Mục Thiên Thiên lại nghĩ tới chuyện này nhưng cũng không tin chuyện luân hồi của Ngô Thần.
Nhưng đối với chuyện anh ngủ với “chín hai không” Tô Thanh Ảnh, hiện tại cô cảm thấy, rất có thể là thật.
Lần trước Mục Thiên Thiên đến nhà Ngô Thần, nhà Ngô Thần rất bừa bộn, lần này tới, cô vào cửa đã phát hiện, nhà đã được quét dọn vô cùng sạch sẽ, quần áo ném lung tung cũng đã được giặt sạch, treo trên ban công, ga giường cũng đã giặt rồi, phơi trên cọc treo quần áo trong phòng khách.
Đối với chuyện này Mục Thiên Thiên cũng không nghĩ nhiều.
Lòng cô đầy tâm sự, chỉ cho rằng Ngô Thần đột nhiên quét dọn nhà cửa, có lẽ là mời nhân viên vệ sinh tới quét dọn.
Mãi đến khi Tô Thanh Ảnh xuất hiện.
Trong bầu không khí tinh tế mà quỷ dị, Tô Thanh Ảnh đi đến phòng bếp đặt mấy túi thức ăn, lại đi đến phòng ngủ thay quần áo, ra lại đi đến ban công lấy quần áo đang phơi ở ban công, thực sự như trở về nhà mình, thành thục đến mức khiến Mục Thiên Thiên cảm thấy, quần áo giống như là do Tô Thanh Ảnh giặt vậy!
Ngay cả quần lót đang phơi, Tô Thanh Ảnh cũng trực tiếp cầm lấy trong tay, không hề ghét bỏ.
Bạn bè sao?
Nào có bạn bè nào như vậy đâu chứ!
Nghe thấy câu hỏi của Mục Thiên Thiên, bàn tay đang nâng cọc treo đồ của Tô Thanh Ảnh dừng một chút, sau đó thu tay về, thực ra cô ta đang chờ Mục Thiên Thiên hỏi, có mấy lời cô ta không tiện nói trước, mối quan hệ của cô và Ngô Thần đang trong giai đoạn giữ bí mật.
Dưới tình huống không quen biết đối phương cô tuyệt không thể để lộ.
Nhưng!
Tô Thanh Ảnh hoàn toàn cảm giác được, Mục Thiên Thiên chắc chắn có gì đó với Ngô Thần, đến nhà đàn ông làm khách, lại đi tắm rửa, còn mặc quần áo ngủ của đối phương, quần áo của mình cũng tùy ý ném loạn, điều này không hề bình thường!
Đứng trên ban công dừng một chút, Tô Thanh Ảnh xoay người nhìn Mục Thiên Thiên đang ở trong phòng khách, cũng không trả lời câu hỏi của Mục Thiên Thiên, mà hỏi ngược lại: “Cô thì sao?”
Mục Thiên Thiên hỏi cô ta có phải đã ngủ với Ngô Thần rồi hay không!
Cô ta lại hỏi lại cô thì sao!
Cô không thừa nhận cũng không phủ nhận mình đã ngủ với Ngô Thần!
Mục Thiên Thiên chấn động.
Thật!
Là thật!
Con gái của gia đình giàu nhất Đông Hải! Cô chủ số một của Đông Hải! Người phụ nữ xinh đẹp, hoàn mỹ nhất được toàn bộ Đông Hải công nhận là người phụ nữ của Ngô Thần!
Mục Thiên Thiên ngây người không nói lời nào.
“Cô thì sao?” Tô Thanh Ảnh lại hỏi một câu rồi nói: “Cô và Ngô Thần… bắt đầu từ lúc nào vậy?” Cô ta hỏi lời này dường như ẩn chứa hàm ý trong đó.
Cô đối với việc Ngô Thần có những người phụ nữ khác, rốt cuộc có tìm hiểu hay rất để ý không.
Bởi vì quan hệ của cô ta và Ngô Thần cũng không phải là mối quan hệ bạn bè nam nữ bình thường.
Dưới loại tình huống này, sẽ khiến cô ta để ý, khiến cô ta cảm thấy sự “uy hiếp”!
Nói trắng ra, Mục Thiên Thiên chưa xứng để khiến cô ta cảm thấy uy hiếp.
Chỉ là một cô gái xinh đẹp mà thôi.
Trước mắt cũng chỉ có Lý Nhược Băng, có thể để khiến cho Tô Thanh Ảnh cảm thấy uy hiếp, lo lắng, Ngô Thần sẽ bị cướp đi!
Nhưng mà, cô đã từng hiểu nhầm Lý Nhược Băng và mình là cùng một kiểu người, sau đó mặc dù giải trừ được hiểu lầm, nhưng cô ta phát hiện, cho dù là người phụ nữ xinh đẹp cường thế bá đạo lại có năng lực như Lý Nhược Băng ở trước mặt Ngô Thần