Đã về đêm, ngoài cửa sổ nhà nhà lên đèn.
Phòng khách đèn đuốc sáng trưng, tivi đang chiếu bản tin buổi tối.
Mùi thơm của thức ăn thoang thoảng khắp gian nhà.
Bởi vì sau khi gội đầu xong chưa chải nên tóc của Mục Thiên Thiên rối bời, cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ và đang bê một đĩa rau xào mới nấu nóng hổi ra khỏi phòng bếp.
Còn Tô Thanh Ảnh người chỉ mặc bộ đồ ngủ màu xanh thì đang bê một bát canh nóng hổi phía sau Mục Thiên Thiên.
“Cô Mục, cô đi chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã.” Tô Thanh Ảnh nhắc nhở Mục Thiên Thiên.
“Nóng nóng nóng...” Mục Thiên Thiên không thể không đi nhanh, cô bước nhanh đến bàn ăn rồi đặt đĩa xuống, hai tay sờ vào dái tai.
Một cảnh tượng vô cùng kì lạ.
Nếu như là bất kì một người nào khác thì đều không kì lạ nhưng Tô Thanh Ảnh đến lúc nào vậy? Sao lại còn cùng nhau nấu cơm? Còn cả cái cảm giác hòa hợp này nữa là thế nào?
Ngô Thần đang định kéo cửa lại thì đột nhiên dừng lại ngơ ngác nhìn căn phòng rồi khẽ nhíu mày, nở một nụ cười kì quái.
“Ngô Thần, anh về rồi!” Lúc Mục Thiên Thiên quay người lại thì nhìn thấy Ngô Thần.
Có lẽ vì tiếng tivi nên lúc nãy bọn họ không nghe thấy tiếng mở cửa.
Tô Thanh Ảnh nghe thấy vậy quay đầu nhìn ra phía cửa rồi cũng nói một câu: “Về rất đúng lúc sắp sửa ăn cơm rồi.”
“Thanh Ảnh đến lúc nào vậy? Sao không gọi điện trước?” Ngô Thần đóng cửa lại rồi mỉm cười một cách tự nhiên hỏi cô ta.
“Hơn nửa tiếng trước rồi, không đến bốn mươi phút đồng hồ.” Tô Thanh Ảnh mỉm cười nói rồi vội vàng đi vào phòng bếp nói: “Chồng rửa tay đi, còn một món nữa sắp nấu xong rồi.”
“Đã gọi là chồng rồi cơ à?” Lúc này Mục Thiên Thiên mới lẩm bẩm rồi liếc nhìn Tô Thanh Ảnh đang đi vào phòng bếp.
Khi Ngô Thần đang thay giày ở cửa thì Mục Thiên Thiên bước nhanh tới đó, cô phấn khích nhỏ giọng hỏi Ngô Thần: “Chuyện gì vậy? Anh sống thử với cô Tô từ khi nào vậy?” Hỏi xong cô còn quay đầu nhìn liếc nhìn cửa phòng bếp như thể sợ bị Tô Thanh Ảnh nghe thấy.
Ngô Thần liếc nhìn Mục Thiên Thiên.
Anh có thể tưởng tượng được, trên tiền đề hai người bất ngờ gặp nhau nhưng chẳng xảy ra mâu thuẫn gì thì với tính cách của Mục Thiên Thiên chắc chắn cô sẽ vô cùng tò mò! Đoán chừng trước khi anh trở về cô đã nói bóng nói gió gặng hỏi Tô Thanh Ảnh rất nhiều câu hỏi.
Và từ thái độ thận trọng sợ bị Tô Thanh Ảnh nghe thấy của cô thì có lẽ là cô chưa hỏi được gì.
Để đối phó với cô gái này thì chuyện mà Tô Thanh Ảnh không muốn cho cô biết thì cô không thể nào biết được!
“Cái gì mà sống thử chứ, nói khó nghe thế.” Ngô Thần mỉm cười nói, anh thay dép xong thì đi vào bên trong.
Thái độ giữ bí mật.
“Anh nói cho tôi biết đi...” Mục Thiên Thiên nhanh chóng đi theo Ngô Thần
“Cô hỏi Thanh Ảnh xem cô ấy có nói với cô không.”
“Chính vì cô ấy không nói đấy, kín miệng lắm.”
“Vậy cô hỏi tôi chẳng phải là đang làm khó tôi sao?”
Hai người nói chuyện với nhau đến tận bên cạnh bàn ăn.
Ngô Thần liếc nhìn mấy món ăn trên bàn rồi đi vào phòng vệ sinh, lúc anh đi qua ghế sô pha anh cởi áo vest ném lên đó rồi vào phòng vệ sinh vặn nước rửa tay rửa mặt, Mục Thiên Thiên giống như một con sâu cứ đi theo sát Ngô Thần rồi không ngừng thì thào truy hỏi anh.
“Ngô Thần, anh Ngô, anh trai tốt yêu dấu! Anh nói cho tôi biết đi...” Mục Thiên Thiên làm nũng.
Bởi vì chuyện này thực sự làm cô rất bất ngờ! Thậm chí khiến cho Mục Thiên Thiên có cảm giác kiểu tin sốt dẻo của người nổi tiếng.
“Cô đoán xem?” Ngô Thần mỉm cười đối phó với Mục Thiên Thiên.
Anh đang rửa tay bên bồn rửa tay còn Mục Thiên Thiên thì đứng ở bên cạnh.
“Nói cho tôi biết đi mà.” Mục Thiên Thiên muốn chơi xấu với Ngô Thần, cô kéo tay Ngô Thần không cho anh rửa tay, còn phía sau thì cô ôm lấy cổ Ngô Thần rồi hôn lên mặt anh mấy cái: “Anh trai tốt, nói cho tôi biết đi mà.”
Mục Thiên Thiên đã gọi Ngô Thần bằng từ anh trai tốt này rất nhiều lần, đó là khi hai người họ giải quyết công việc vào tối đầu tiên.
“Cô tò mò như vậy làm gì? Biết hay không thì có liên quan gì chứ?” Ngô Thần bất lực mỉm cười.
“Tôi rất muốn biết...” Mục Thiên Thiên nói rồi hôn lên môi Ngô Thần sau đó bày ra vẻ mặt làm ơn mau nói cho tôi biết đi.
Có một điều đáng nói là Mục Thiên Thiên biết rõ mối quan hệ hiện tại của Ngô Thần và Tô Thanh Ảnh, cũng sẽ không thấy ghen tị, những chuyện trước đây xảy ra giữa cô và Ngô Thần anh đã sớm nói cho cô biết bản thân anh đã từng ngủ với vô số phụ nữ.
Chẳng phải là quan hệ yêu đương.
Ngô Thần và Tô Thanh Ảnh cũng không phải.
“Chồng ơi...!Ơ? Cô Mục đâu?” Giọng nói của Tô Thanh Ảnh đột nhiên vang lên trong phòng khách.
“Ở đây.” Mục Thiên Thiên ở trong nhà vệ sinh đáp một tiếng rồi bày ra vẻ mặt “cầu xin