Tô Thanh Ảnh bối rối, mặc dù Ngô Thần dường như chỉ muốn dạy cô ta đánh bóng.
Nhưng trước nay chưa có người đàn ông nào tiếp xúc với cô ta đột ngột như vậy, sự hoảng sợ của cô ta còn xuất phát từ việc vệ sĩ ở gần đó sẽ báo cho gia đình, bị gia đình biết được bản thân tiếp xúc với một người đàn ông lạ như thế này.
Sẽ rất tệ!
Thực sự không hẳn là quá tệ.
Nhưng Tô Thanh Ảnh nghĩ rằng sẽ tệ.
"Không phải cô muốn tôi giữ bí mật sao? Tôi không tin tôi, cũng rất khó để tin tôi nên bây giờ tôi chỉ có thể khiến cô tin tôi.
Cô còn không đồng ý sao?” Ngô Thần thì thầm vào tai Tô Thanh Ảnh, lời nói quẩn quanh.
"Cái gì, ý gì? Anh bỏ ra trước đã rồi tôi nói tiếp.” Tô Thanh Ảnh vẫn có chút giãy dụa, nhưng dường như không dám dùng lực quá nhiều.
Sự giáo dục khiến cô ta không làm những điều đáng xấu hổ ở nơi công cộng, cho dù ở đây không có ai.
Cô ta cũng vô thức chú ý đến sự đứng đắn của bản thân.
"Vật lộn" với người khác tất nhiên là một việc cực kỳ thiếu lễ độ.
“Cô nói xem… Nếu để cho Lý Nhược Băng Biết tôi dạy cô đánh bóng thế này, tôi sẽ như thế nào?” Ngô Thần cười nói khẽ.
Tô Thanh Ảnh không cử động, không vùng vẫy.
Với tài năng và trí tuệ của cô ta, tự nhiên hiểu được!
Lý Nhược Băng là người thế nào, cô ta đã rõ rồi, một người phụ nữ mạnh mẽ và thích kiểm soát.
Nếu bị Lý Nhược Băng biết được, bạn trai của cô ta lại ôm người phụ nữ khác như thế này, gọi một cách hoa mỹ là dạy chơi golf! Nếu Lý Nhược Băng mà tin thì tiêu đời rồi.
Đến lúc đó...!sợ rằng Lý Nhược Băng sẽ xé xác sống Ngô Thần!
Cho nên bây giờ người sợ hãi không phải Tô Thanh Ảnh, mà là Ngô Thần, Tô Thanh Ảnh không nên giãy dụa, mà nên hợp tác với Ngô Thần.
Nắm thóp của Ngô Thần cho đến chết!
Như vậy thì đôi bên đều nắm thóp nhau, vả lại đều là kiểu rất “chí mạng”, đôi bên sẽ giữ bí mật!
Ngay lập tức, hiểu tất cả mọi thứ, Tô Thanh Ảnh không động đậy nữa, cũng không làm bất kỳ hành động vùng vẫy nào nữa.
Lẽ ra.
Hai vệ sĩ ở phía xa của Tô Thanh Ảnh nhìn thấy người đàn ông mà Tô Thanh Ảnh gặp mặt hôm nay, đột nhiên từ phía sau ôm lấy cô ta, Tô Thanh Ảnh dường như đang chống cự, họ đã nhanh chóng tới gần hai người bọn họ.
Nhưng Tô Thanh Ảnh lại đột nhiên hợp tác, không những không cự tuyệt, còn nói thầm với Ngô Thần.
Điều này khiến họ đột ngột dừng lại
Mặc dù vẻ mặt của bọn họ trở nên rất kỳ lạ, nhưng vệ sĩ vẫn rút lui.
Người đàn ông này là ai?
Tại sao lại có vẻ thân mật với cô chủ như vậy?
Lẽ nào cô chủ đang yêu đương bí mật?
“Anh không sợ hiện tại tôi sẽ gọi điện thoại cho Lý Nhược Băng, báo tội của anh sao?” Tô Thanh Ảnh liếc nhìn Ngô Thần nói rằng cô ta thanh tú và thanh đạm như một tiên nữ, mặc dù cô có vẻ bình tĩnh, khuôn mặt thanh tú như tiên nữ, tuy nhìn có vẻ điềm đạm nhưng ánh mắt của cô ta đã bán đứng cô.
Cô ta không hề bình tĩnh!
Nội tâm của cô ta kém mạnh mẽ hơn nhiều so với Lý Nhược Băng.
Kém hơn nhiều!
"Tôi sợ chứ.” Ngô Thần cười nói, anh sợ cái gì chứ! Hôm qua anh còn lấy Tô Thanh Ảnh đặt cược với Lý Nhược Băng, nhưng anh phải nói sợ và nói: "Tôi biết cô cũng sợ, sợ tôi sẽ nói với người khác về chuyện của cô.
Như vậy… chúng ta bằng nhau rồi."
Khi Ngô Thần nói, hai cánh tay vòng qua người Tô Thanh Ảnh, nắm lấy cây gậy qua tay của Tô Thanh Ảnh, làm động tác tới lui vài lần.
"Cô không nói, tôi không nói, là kết cục tốt nhất đối với chúng ta lúc này, cô không lo tôi sẽ tiết lộ bí mật nữa đúng không?"
Ngô Thần nói xong kéo người Tô Thanh Ảnh, thô bạo nâng gậy golf lên cao rồi vung xuống dưới!
Đánh bóng!
Vút!
Quả bóng golf bị đánh bay ra, theo một đường vòng cung khoa trương trên không trung.
Bóng bay rất xa, đáp xuống đỉnh dốc cỏ phía xa rồi lại lăn xuống.
Tô Thanh Ảnh nhìn theo hướng quả bóng bay ra
Ít nhất là mét!
Cú đánh bóng của Ngô Thần đã đạt đến trình độ của một tay vợt chuyên nghiệp! Vẫn ôm Tô Thanh Ảnh, tư thế không được thoải mái cho lắm.
Đây là cách chơi bóng.
Phong cách chơi bóng thuần túy của cô ta, không suy xét kỹ năng, chỉ dựa vào bạo lực.
Những