"Ồ."
Chỉ vậy thôi?
Lý Tài Đô coi như là cô thừa nhận, thừa nhận cô quan tâm anh.
Chẳng vậy mà cô lại gọi bánh ít ngọt cho anh à?
Trong lòng vui vẻ, khoái chí, Lý Tài Đô phá lệ ăn thêm vài miếng.
Ăn xong, anh liền dắt Lý Vân Phúc ra quầy thanh toán trả tiền, trong lúc đó, Tư Mẫn tranh thủ vào nhà vệ sinh.
Giờ mới có thời gian nhìn bản thân trong gương, Tư Mẫn Văn trố mắt, tóc tai cô xõa tung, không được gọn gàng như mọi khi.
Cũng tại hôm nay ra khỏi nhà quá vội, không kịp chỉnh trang, sửa soạn gì.
May là trông cũng không đến nỗi tệ.
Tư Mẫn Văn vuốt vuốt tóc, đột nhiên, có hai người phụ nữ đi ra.
Họ đứng trước gương, vừa dặm lại phấn vừa tám chuyện.
"Cô đã nghe nói đến Hệ thống xuyên không Az chưa? Cái này do Tập đoàn Tư thị phát hành, dạo gần đây đang rất hot."
"Nghe rồi, nhưng tôi chẳng tin đâu.
Mấy cái này chỉ để lừa trẻ con thôi, làm sao mà thật sự xuyên không được!"
Cô gái kia không cho là đúng: "Ấy, nếu vậy thì cô coi thường Tập đoàn Tư thị quá rồi.
Tổng giám đốc Tư thị hợp tác cùng một ông chủ lớn bên nước S, nghiên cứu và phát hành ra ứng dụng công nghệ này, đương nhiên không phải nhảm nhí.
Tôi hỏi thăm rồi, chỉ cần cung cấp thông tin về địa điểm, mô tả cụ thể, chính xác nơi muốn đến, sau đó, Hệ thống Az sẽ tiếp tục dựa vào tưởng tượng của người dùng, phân tách và mô phỏng lại.
Y như thật vậy đó!"
"Thần kì thế sao?"
"Đúng rồi, ban đầu tôi cũng chẳng tin lắm đâu, nhưng ai cũng bảo sau khi trải nghiệm qua, họ có cảm giác vô cùng chân thực, giống như được sống trong thế giới ấy vậy."
Nghe một hồi, cô gái cảm thấy cũng có lý, liền bảo: "Tôi đọc nhiều tiểu thuyết xuyên không, nhưng không nghĩ đến có thể thật sự xuyên không.
Tập đoàn Tư thị giỏi thật đó!"
Câu chuyện kết thúc thì cũng là lúc hai cô gái trang điểm xong rời đi.
Tư Mẫn Văn nghe từ đầu đến cuối câu chuyện, cô đứng thất thần suy nghĩ.
Hình như cô từng nghe qua Hệ thống Az ở đâu đó rồi.
Cô lập tức mở điện thoại lên, tìm kiếm từ khóa "Hệ thống Az".
Kết quả tìm kiếm cho ra vô số thông tin và đánh giá của người dùng về nó.
Thì ra cái này có thật, không phải là lừa đảo hay quảng cáo linh tinh gì cả.
Trước đó, lúc lướt thấy, vốn Tư Mẫn Văn còn cho rằng nó không thực tế.
Có điều nghĩ lại, việc cô xuyên không được đến đây, có cả cơ thể, thân phận ở đây, giống y hệt cô ở thời cổ đại, vậy thì chuyện có thể phát triển ra được Hệ thống xuyên không cũng không phải lạ.
Nếu như vậy, tức là cô có cơ hội quay trở về?
Tư Mẫn Văn không dám nghĩ nữa, cũng không dám hy vọng quá nhiều.
Cô lẳng lặng cất điện thoại, rửa tay rồi đi ra ngoài.
Cha con Lý Tài Đô đã chờ sẵn, Tư Mẫn Văn ngồi vào xe, đột nhiên hỏi: "Hai người có tin trên đời này tồn tại thế giới song song không?"
Lý Vân Phúc không hiểu thế giới song song là gì, cậu bé lắc đầu nguầy nguậy.
Lý Tài Đô nhìn dáng vẻ kì lạ của cô, hơi cau mày: "Không tin."
"Vậy mượn xác hoàn hồn?"
Lý Tài Đô im lặng, Tư Mẫn Văn cười nhưng mắt không cười: "Cũng không tin à?"
Cô bỗng nhiên trở nên như vậy khiến Lý Tài Đô rất khó hiểu.
Anh chậm rãi lên tiếng: "Em làm sao vậy?"
"Không sao." Tư Mẫn Văn nhún vai rồi ngoảnh ra ngoài cửa sổ xe: "Em ổn mà."
Sau khi trở về, cô vào bếp cùng với người hầu chuẩn bị bữa tối.
Nỗi nhớ quê nhà khiến mỗi món ăn của cô đều mang hương vị mộc mạc.
Khi Lý Tài Đô đang ngồi làm việc, cô gõ cửa phòng anh, gọi anh xuống ăn cơm.
Lý Tài Đô buông bút rồi gật đầu: "Đợi anh một lát."
Xử lý nốt văn kiện trong tay, Lý Tài Đô mới bước ra, cẩn thận hôn lên trán cô một cái.
Tư Mẫn Văn không né tránh, sau đó sang phòng gọi Lý Vân Phúc xuống.
Có lẽ trong Biệt phủ Thống đốc, có mình cô mang thân phận người