Thực ra từ trước, Giang Thệ Huy đã biết về mối quan hệ của Lý Tài Đô với Tư Mẫn Văn.
Đối với anh ta mà nói thì quả thật có chút bất ngờ, nhưng anh ta cũng rất vui.
Người bạn chí cốt của anh ta đã tìm được chân ái, còn anh ta thì đến bao giờ?
Giang Thệ Huy chợt nghĩ rồi soạn ra hai tấm thiệp mời.
Đợi đến tối khi Lý Tài Đô về thì liền đưa cho hai người.
"Đây là cái gì?"
"Thiệp mời tham gia tiệc mừng dự án của tôi, với vai trò là khách mời."
Nghe vậy, Lý Tài Đô nhíu mày từ chối: "Tôi không tham gia."
"Cậu yên tâm, sẽ không ảnh hưởng hay gây bê bối gì đến cậu." Giang Thệ Huy khẽ cười, "Vả lại, đây là dự án đầu tiên trong nước của tôi, cậu không thể bớt chút thời gian ủng hộ à? Coi như là nể mặt cũng được."
Lý Tài Đô biết lý do chính mà Giang Thệ Huy quay về là vì công việc, nhưng anh cũng không hỏi kĩ.
Lời cự tuyệt nằm ngay đầu môi, nhưng hắn cứ năn nỉ mãi anh đành phiền hà gật đầu.
Anh nhẹ hỏi Tư Mẫn Văn: "Em muốn đi không?"
"Dạ, có."
Bữa tiệc diễn ra vào tối ngày hôm sau tại một khách sạn sang trọng.
Những bữa tiệc như vậy luôn là địa điểm để giới kinh doanh, thương nhân và các ông trùm lớn nhỏ kiếm mối, kiếm lời.
Do thân phận đặc thù, Lý Tài Đô được người của Giang Thệ Huy bảo vệ kín đáo đi vào khách sạn.
Vệ sĩ của anh cũng theo sát, chú ý nhất cử nhất động xung quanh.
Bởi vì lần đầu được tham gia tiệc ở hiện đại nên Tư Mẫn Văn không khỏi thấp thỏm.
Vừa bước vào cô không quên đưa mắt nhìn, quả là khách sạn sang trọng bậc nhất, cách bài trí thể hiện được tầm nhìn và sự giàu có của chủ khách sạn, bốn phía lấp lánh ánh sáng, còn có cả bảo vệ đứng gác.
Cô vẫn luôn theo sát bước chân anh, hôm nay, cô mặc váy dài màu xanh ngọc bích, màu xanh rất nhẹ, phơn phớt toát ra cảm giác thanh thuần.
Trông cô thật quý phái trong bộ váy dài, phía dưới được thiết kế bồng bềnh bằng vải voan như nàng công chúa, phía trên vẫn giữ nguyên phong cách kín đáo mà cô yêu thích, tuân thủ quy tắc không hở ngực, hở lưng, hở cánh tay.
Điểm đặc biệt trên bộ váy có lẽ là phần nơ được thắt sau eo, tạo cảm giác vừa nhỏ gọn vừa xinh xắn, nhìn vào thấy đẹp chứ không hề bị tù hay gò bó.
Mái tóc đen huyền được bới lỏng, khéo léo phô ra cần cổ thon dài.
Mọi ngày, cô thường mặc những bộ đồ rộng, quàng khăn nên khó phát hiện được.
Càng nhìn, Lý Tài Đô càng có cảm giác những thiết kế này sinh ra là dành cho bạn gái mình.
Lý Tài Đô không nhịn được muốn chăm chút cô hơn...
Anh kéo nhẹ cô rồi ghé tai nói: "Lần sau em nên chăm chỉ mặc thế này hơn."
"Mặc như này chỉ để đi những sự kiện quan trọng thôi, còn bình thường thì cứ giản dị là tốt nhất!"
"Nhưng anh lại thích Mẫn Văn của anh mặc như thế này!"
Tư Mẫn Văn liếc xéo anh, đúng lúc cửa thang máy gần đóng, một bóng dáng giống Tư Tiểu Lạc bước qua khiến cô giật mình.
Cô còn muốn nhìn thì không may cửa đã đóng lại, cô đành tiếc nuối thu hồi tầm mắt.
Tuy không cùng mẹ thế nhưng dẫu gì cũng cùng chảy chung dòng máu của cha.
Ở thế giới này lại có một người không chỉ giống về ngoại hình mà còn giống về tên tuổi...!Tư Mẫn Văn không thể không nghi ngờ: Tư Tiểu Lạc cũng xuyên đến đây!
Nhưng lúc gặp ở nhà hàng của An Mẫn Mẫn, cô ta chẳng có vẻ gì là quen biết cô cả.
Dáng vẻ, ánh mắt, giọng điệu hệt như người dưng nước lã.
Sự tồn tại của một người giống Tư Tiểu Lạc đến chín, mười phần làm cô rất băn khoăn, đau đầu, song cũng chẳng biết làm sao.
Chủ động đi tìm cô ta sao? Đây hoàn toàn không phải cách hay.
Lúc cô miên man nghĩ ngợi thì thang máy mở, Lý Tài Đô cẩn thận nắm tay cô bước ra ngoài.
Vì nhiều yếu tố nên bọn họ không tiện xuất hiện công khai, do đó, Giang Thệ Huy đã sắp xếp một sảnh riêng tư từ trước, nơi đó cũng rất tiện cho bọn họ quan sát động tĩnh phía dưới.
Lý Tài Đô kéo ghế cho cô ngồi, mấy vệ sĩ đi theo phải trố mắt ra, Thống đốc không khỏi cưng chiều người phụ nữ này quá đi mất! Có Tư Mẫn Văn bên cạnh, anh cũng thu bớt ba phần lạnh lùng vốn có, thái độ cũng dễ chịu hơn.
Mấy tên vệ sĩ nọ nhìn nhau, lén đưa mắt nhìn Tư