Editor: KimH
Beta: Maria
–
Lâm Tinh Hà nháy mắt ra hiệu cho Đường Tâm đứng ở bên cạnh.
Đường Tâm ngầm hiểu, lập tức lấy thân phận đại đệ tử thay mặt cho giáo chủ Thần giáo Cá Koi, kiêu ngạo ương ngạnh đảm nhiệm phát ngôn cho giáo chủ vai phản diện nhà mình: "Nói đi, nói rõ đầu đuôi sự việc liên quan đến Tuyết Nữ: Cô ả xuất hiện như thế nào, ngày thường liên hệ với các ông ra sao, cụ thể đã làm gì, nói rõ từ chuyện lớn đến chuyện bé, chúng tôi muốn biết chi tiết mọi chuyện..."
Trưởng trấn Giả không dám chậm trễ, lập tức từ từ kể ra.
Tuyết Nữ xuất hiện từ bốn tháng trước, lúc cô ả xuất hiện, người trong trấn nhỏ chỉ nghĩ cô ả là một cô gái xinh đẹp, mãi cho đến một đêm khuya, có người nhìn thấy Trương Chinh và Tuyết Nữ ở khách sạn.
Nửa đêm canh ba nhìn thấy một người đàn ông có vợ đi cùng một phụ nữ xa lạ xinh đẹp vào khách sạn, dùng đầu ngón chân cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Trấn nhỏ không lớn, hàng xóm láng giềng đều quen biết nhau, ngày hôm sau tất cả mọi người trong trấn nhỏ đều biết Trương Chinh ngoại tình, ngoại trừ Mạnh Mộng, vợ của Trương Chinh.
Khi đó, tất cả mọi người không biết người phụ nữ xa lạ xinh đẹp này là một nhân vật nguy hiểm.
Có người bất bình thay Mạnh Mộng, lén lút tìm Tuyết Nữ, nói cho cô ả biết Trương Chinh đã kết hôn rồi.
Lâm Tinh Hà nghe đến đây, hỏi: "Không phải ba tháng trước Trương Chinh mới chết à?"
Trưởng trấn Giả thở dài: "Đúng vậy, là ba tháng trước, sau khi Tuyết Nữ biết, không phát tác ngay lúc đó, cô ả làm gì chúng tôi cũng không biết, chỉ biết một tháng sau, Tuyết Nữ giết chết Trương Chinh, trả lại Trương Chinh mặc một bộ đồ đỏ, treo ngược trong nhà Mạnh Mộng.
Từ đó về sau, cứ cách vài ngày Tuyết Nữ lại giết một người đàn ông trong trấn chúng tôi."
"Không giết phụ nữ đúng không?"
"Đúng vậy."
"Bức tranh trên cửa là Tuyết Nữ để các ông dán à?"
"Sau khi Trương Chinh chết, tất cả mọi người liên tục có một giấc mơ vui vẻ, khi tỉnh lại trên người sẽ có một mùi hương kỳ quái mà bản thân không phát hiện được, ba ngày sau sẽ biến mất.
Sau đó chúng tôi mới biết là Tuyết Nữ đã đánh dấu chúng tôi ở trong mơ, bị đánh dấu sẽ thành con mồi của cô ả, đã bị đánh dấu thì cho dù chạy trốn đến chỗ nào cũng sẽ bị Tuyết Nữ tìm thấy.
Bức tranh trên cửa là Tuyết Nữ bảo chúng tôi dán sau khi chúng tôi bị đánh dấu."
"Tuyết Nữ liên hệ với các ông như thế nào?"
"Lúc cô ả xuất hiện, trời sẽ đột nhiên có tuyết rơi, lúc rơi đến mức nhất định thì cô ả sẽ xuất hiện vào đêm khuya, mặc váy đỏ, dùng một khuôn mặt không có ngũ quan truyền đạt mệnh lệnh cho chúng tôi."
Lâm Tinh Hà cảm khái: "...BOSS vai phản diện giống như cô ả cũng không có thể diện gì nhỉ, ngay cả đàn em để sai bảo cũng không có."
Trưởng trấn Giả không biết trả lời câu này như thế nào, đành phải khen tặng một câu: "Vẫn là ngài có thể diện ạ."
"Vậy mười sáu người ở nơi khác mất tích là tác phẩm của các ông hay Tuyết Nữ?"
Trưởng trấn Giả lập tức thấy hơi xấu hổ, nói: "Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, Tuyết Nữ cần vật hiến tế, chỉ cần đàn ông, lúc cô ả xuất hiện mà không có vật tế thì sẽ đại khai sát giới với chúng tôi, chúng tôi chỉ có thể bịa đặt truyền thuyết về Tuyết Nữ, hấp dẫn khách du lịch bên ngoài đến đây.
Một người đàn ông có thể đổi được thời gian tự do ngắn ngủi cho chúng tôi.
Sau khi người ngoài trấn bị đánh dấu, chúng tôi sẽ dẫn bọn họ đến công viên tượng băng hoặc khu vui chơi băng tuyết.
Tuyết Nữ sẽ lấy mạng của bọn họ ở đấy, sau đó treo lên cổng công viên tượng băng.
Chúng tôi sợ bị bên ngoài truy cứu, chỉ có thể hủy thi diệt tích người đó, nói dối là họ mất tích trên núi tuyết."
"Tuyết Nữ không giết phụ nữ, vậy tại sao các ông lại dẫn những người phụ nữ khác đến công viên tượng băng? Chắc khách du lịch tới chỗ này không chỉ có đàn ông thôi đúng không, các ông xử lý phụ nữ như thế nào?"
"Chúng tôi sợ mấy cô gái này ra ngoài nói bậy nên đã nhốt các khách du lịch nữ đến từ nơi khác vào trong hầm."
Lâm Tinh Hà đánh giá trưởng trấn Giả, nghĩ thầm, thì ra NPC trong trường thi này toàn là người xấu.
Cô định nói gì đó thì thấy ánh mắt của trưởng trấn Giả dừng phía sau mình.
Cô quay đầu lại.
Không biết Tiểu Tuyết Cơ đã ở phía sau cô từ lúc nào.
Cô bé vẫn mang tạo hình năm miệng và thêm tròng mắt anh đào, tay cầm di động, ngoan ngoãn im lặng đứng sau cô.
Cô bé phát hiện ra tầm mắt của cô, hàng mi dày cong vút hơi rung, nhưng cũng không làm gì khác, chỉ hơi cúi đầu xuống.
Lâm Tinh Hà ngồi xổm xuống, hỏi Tiểu Tuyết Cơ: "Làm sao vậy?"
Lúc này Tiểu Tuyết Cơ mới đưa di động ra, chỉ vào màn hình.
Lâm Tinh Hà nhìn xuống mới biết một bộ phim điện ảnh đã chiếu xong rồi.
Lâm Tinh Hà đổi một bộ phim điện ảnh kinh dị khác cho bé.
Bé lại cầm di động rời đi như gió.
Dường như trưởng trấn Giả nghĩ tới gì đó, hơi há mồm, lại khép lại.
Lúc này, Lâm Tinh Hà hỏi: "Mỗi lần Tuyết Nữ chỉ giết một người đàn ông, lúc có nhiều đàn ông thì chỉ giết một người, còn lại thì giống dê con đợi làm thịt bị giam giữ ở công viên tượng băng hoặc khu vui chơi băng tuyết đúng không?"
Trưởng trấn Giả nói: "Phải xem tâm trạng của Tuyết Nữ, nhưng chỉ cần bị đánh dấu, thì sẽ lần lượt bị Tuyết Nữ tìm đến, sau đó giết chết."
Vẻ mặt Lý Thành Ngôn khẽ thay đổi, nói: "Toang rồi, anh Sài đang ở một mình."
Lâm Tinh Hà nói: "Đi thôi, chúng ta đi tìm