Edit - beta: Axianbuxian12
Lộ Nhậm mở cửa, quả nhiên là Kỷ Kiêu ở phòng bên cạnh.
"Làm gì?" Giọng điệu Lộ Nhậm không tốt, cậu vẫn chưa quên chuyện ngày hôm qua, nhìn cái mặt này đã thấy tức.
Đáng tiếc Kỷ Kiêu giống như đã quên rồi, không biết bị Lộ Nhậm đánh ngất cả ngày đói đến váng đầu, hay là vì nguyên nhân khác.
Hôm nay Kỷ Kiêu đã hỏi Lộ Nhậm nguyên nhân tức giận mấy lần, cạu cũng chưa nói. Chủ yếu là mất mặt, loại chuyện bị cưỡng hôn này, Lộ Nhậm thà bị đánh chết cũng sẽ không nói ra.
Kỷ Kiêu đứng ở đó, không nói gì.
Lộ Nhậm nhanh trí, đột nhiên nhớ tới cái gì, nói một câu: "Tôi vừa gọi điện cho chú Phó."
Những lời này quả nhiên hiệu quả, Kỷ Kiêu chớp đôi mắt một chút, khôi phục lại dáng vẻ thiếu niên.
Lộ Nhậm xem như nắm được quy luật, điều kiện buff cuồng yêu mở ra dường như là cậu tiếp xúc với những người khác? Chỉ cần bị Kỷ Kiêu phán định thành nhân vật có tính uy hiếp, liền sẽ kích phát buff, bắt đầu trình diễn tiết mục máu chó.
Cậu lại mắng một câu trò chơi rác rưởi xứng đáng đóng cửa, sau đó hỏi: "Cậu tới tìm tôi có việc gì?"
Kỷ Kiêu lấy đồ trong tay đưa ra, bảo: "Tôi ở bên ngoài mua chút đồ, cậu ăn không?"
Rất thơm.
Mùi rau thì là vừa đủ, Lộ Nhậm có thể thông qua mùi vị phân biệt ra được, đựng trong hộp chính là thịt bò xiên.
Chỉ là, Lộ Nhậm rất có cốt khí, cậu làm bộ đóng cửa: "Lộ Nhậm tôi sao có thể bị mấy xâu thịt lừa được."
Kỷ Kiêu không nói lời nào, nâng một tay lên.
Đó là một cái bình sứ tạo hình cổ xưa, từ bên trong tràn ra hương rượu nhè nhẹ.
Động tác đóng cửa của Lộ Nhậm ngừng lại: "Đó là cái gì?"
Kỷ Kiêu giải thích: "Một loại rượu rất được chào đón trong khu này, có lợi cho thân thể, mùi vị cũng không tệ."
Lộ Nhậm sờ sờ cái mũi, không được tự nhiên nói: "Nhìn trên phân lượng cậu lo lắng như thế, tôi là người rộng lượng, thế thì tha thứ cho cậu."
Cậu xoay người, để Kỷ Kiêu đi vào.
Hai người ngồi ở trên ban công, phòng bọn họ ở lầu hai. Mấy phòng bên cạnh đều không có ánh đèn, xem ra là cổ võ giả ở phòng đó còn ở trong tháp chưa ra.
Nhìn từ ban công, có thể nhìn thấy tháp cao bằng đá cách đây khoảng một ki-lô-mét. Toàn thân tháp được xây bằng đá cẩm thạch, ở dưới ánh trăng càng có vẻ sáng lấp lánh.
Ánh đèn trong khu doanh địa sáng lên, bên tai xen lẫn khúc nhạc của tiếng côn trùng.
Lộ Nhậm lười biếng dựa vào ghế nói chuyện phiếm với Kỷ Kiêu, nể mặt rượu ngon.
Cậu phân biệt rõ ràng, thiếu niên Kỷ Kiêu này không bị buff cuồng yêu ảnh hưởng, là bạn của cậu, người bạn có thể tâm sự với nhau, có thể uống rượu.
Còn cái phiên bản kia, Lộ Nhậm bày tỏ chỉ muốn tránh xa ba mét.
Kỷ Kiêu rất thức thời, Không hỏi Lộ Nhậm tại sao lại tức giận nữa mà là nói về chuyện đánh tháp ngày mai.
Hai người trong không khí nhẹ nhàng thoải mái, Lộ Nhậm lại uống say.
Kỷ Kiêu thấy ánh mắt Lộ Nhậm bắt đầu mơ hồ, nhanh tay nhanh mắt cướp cái chén rượu trong tay cậu, đổi thành một cốc nước.
"Rượu này sao nhạt vậy, Kỷ Kiêu cậu đúng là phiền phức." Lộ Nhậm có chút nghi ngờ, có chút bất mãn.
Mặt Kỷ Kiêu có hơi nóng lên, hắn cũng không nghĩ tới vậy mà mình lại dùng cách chuốc say để đối phương nói ra mấy lời khách sáo.
"Tại sao cậu không thèm để ý tôi?"
Lộ Nhậm bưng cái cốc lên uống một ngụm nước, hoàn toàn không phát hiện cái mình uống không phải rượu. Tư duy cậu lúc này có hơi chậm, suy nghĩ một lúc mới nói.
"Bởi vì cậu đáng ghét."
"Tại sao lại đáng ghét?"
"Cậu thế mà dám chưa được sự cho phép đã hôn tôi! Thật quá đáng."
Lời Lộ Nhậm nói mơ mơ hồ hồ, vào tai Kỷ Kiêu lại y như tiếng sét, đánh cho hồn hắn muốn bay ra luôn.
Qua hồi lâu, Kỷ Kiêu mới hỏi: "Tôi..tôi hôn cậu lúc nào?
Lộ Nhậm nghiêng đầu, nâng cái cốc lên: "Rót đầy!"
Kỷ Kiêu bưng bình nước lạnh lên, rót đầy cho cậu.
Lộ Nhậm ngửa đầu uống cạn, bất mãn nói: "Kỷ Kiêu, lần sau cậu đừng mua rượu quán này nữa, trộn lẫn nước."
"Ù, vừa mới cậu nói, tôi hôn cậu lúc nào?"
Lộ Nhậm nói: "Cậu ngáo à, ngay ngày hôm qua, cậu ấn tôi lên tường hôn, còn, còn điểm huyệt! Nếu không phải thân thủ tôi lợi hại, giải được huyệt đạo, không biết cậu còn có thể làm ra chuyện gì đấy!"
Kỷ Kiêu sững sờ: "Cho nên cậu đưa tôi tới đây?"
Lộ Nhậm gật đầu: "Đúng vậy, cái kiểu máu dồn lên não như cậu, phải chịu khổ mới được. To gan lớn mật, bị đánh một trận là tỉnh, hừ."
Kỷ Kiêu cho rằng ngày hôm qua xuất hiện ký ức đứt đoạn, là đan điền bản thân có vấn đề. Thể chất hắn trời sinh khác biệt, từ nhỏ đến lớn vì tẩu hỏa nhập ma dẫn tới tình trạng ký ức đứt đoạn thường xuyên xuất hiện.
Còn nguyên nhân Lộ Nhậm tức giận, có thể là khi mình tẩu hỏa nhập ma đã làm ra chuyện gì có lỗi.
Thật sự không nghĩ tới, hắn....hắn thế mà lại cưỡng hôn Lộ Nhậm.
Thiếu niên Kỷ Kiêu bắt đầu hoài nghi cuộc đời, nhốt phòng tối, áp tường cưỡng hôn gì đó, thật là chuyện hắn có thể làm được sao?
Hắn chưa từng như vậy, tình huống tẩu hỏa nhập ma nghiêm trọng nhất cũng là không khống chế được sức lực làm người khác bị thương.
Rốt cuộc là tại sao?
Kỷ Kiêu đột nhiên nhớ tới đối thoại ngày đó với chú Phó ở trên sân thượng, chú Phó hỏi hắn đặt Lộ Nhậm ở vị trí nào. Lúc ấy hắn không hiểu, chỉ cảm thấy Lộ Nhậm đối với mình rất đặc biệt, là độc nhất vô nhị.
Bây giờ nghĩ lại, dường như không hẳn là bạn bè đơn thuần như vậy. Cho dù khi trạng thái tinh thần không rõ, hắn cũng sẽ không làm chuyện ra khinh bạc người khác.
Nguyên nhân duy nhất là, người đó là Lộ Nhậm, đây có lẽ thể hiện suy nghĩ chân thật nằm sâu trong lòng hắn.
Kỷ Kiêu suy nghĩ cẩn thận, nhưng quan trọng hơn là suy nghĩ của Lộ Nhậm, nhìn biểu hiện cậu tức giận như vậy, chắc chắn