“Cậu ấy là quản gia tạm thời của ta” Mĩ nhân tóc đen từ tốn nói.
Tá Nguyệt nhìn Cican với ánh mắt khó mà nói thành lời thế mà cậu ta vẫn chỉ cười lại rồi ngoan ngoãn đi ra đằng sau ghế của mĩ nhân đứng, trông nghiêm chỉnh như học trò bị phạt đứng.
“Xin hỏi ngài là?” Tá Nguyệt không quan tâm Cican nữa mà chuyển tầm chú ý đến người ngồi đối diện
“Cứ gọi là Eli”
“Được, ngài Eli tôi xin phép đi thẳng vào vấn đề luôn, tôi nghe Cican nói rằng ngài có thể tạo ra cơ thể hoàn toàn mới cho Acacia, hoàn toàn không bị khống chế nữa”
Trước câu hỏi của Tá Nguyệt, Eli chỉ thản nhiên uống trà, đôi mắt vô hồn nhìn thẳng vào Tá Nguyệt khiến Acacia đang nghịch nước bên trong không gian cảm thấy nổi hết da gà, cứ như đối phương vừa xuyên qua tiềm thức xông thẳng vào không gian của y và Tá Nguyệt vậy…
Qủa nhiên, như để chứng minh suy nghĩ của hai thiếu niên, Eli mỉm cười gật đầu như thể hài lòng lắm: “Acacia trông có vẻ khỏe mạnh nhỉ.
”
Acacia: “…”
Tá Nguyệt ngồi nghiêm chỉnh ngậm miệng không nói gì, cậu vẫn đang chờ câu trả lời cho câu hỏi của mình.
“Ta đúng là có cách, nhưng cơ thể Acacia là kết quả ta đánh đổi rất nhiều thứ, trước khi ta đưa cho hai người thì ta phải lấy một cái giá tương xứng”
Tá Nguyệt cân nhắc một lúc rồi quyết định đánh cược một lần: “Tôi sẽ cố hết sức”
Eli cười cười, y vuốt thẳng mái tóc hơi rối của mình rồi nói: “Chắc hẳn cậu đã nhận ra thế giới này không bình thường đúng không, đúng vậy, nó đang dần bị làm bẩn bởi một sinh vật vượt ngoài phạm vi kiểm soát của con người, ta tự tiện đặt tên cho nó là ‘Uế’”
Uế?
Cậu nhớ đến con quái vật khổng lồ đen hôi trong giấc mộng của mình, mày chậm rãi cau lại, yên lặng ngh Eli nói tiếp.
“Nó là thứ sinh vật tà ác ký sinh trên người sống, ăn mòn bọn họ từ từ cho đến khi chết, người bình thường không thấy, không cảm nhận được nó, chỉ có số ít là nhận thức được có gì đó không ổn, giả sử như Elrey Harald, ta đoán hai người có quan hệ yêu đương đúng không, Thượng Tướng từ nhỏ đã bộc lộ khả năng vượt xa nhân loại của mình rồi, cho nên việc ngài ấy có thể cảm nhận được sự tồn tại của Uế không có gì đáng để bất ngờ…” Eli rất nhanh đã uống cạn chén trà, Cican ngay lập tức rót đầy cho y.
Sau khi nhấp một ngụm trà mới nói tiếp: “Tuy nhiên Thượng Tướng chỉ nhìn thấy mặt ngoài của Uế, chính là mùi hôi thối của xác chết và khí đen bao quanh mọi người, chứ bản thể thì chưa, bởi vì ngài ấy cũng nằm trong diện bị kiểm soát bởi Uế” Eli chỉ vào đầu mình, đôi mắt nhạt màu nheo lại như đang cười: “Hẳn cậu bất ngờ lắm nhỉ, ta có thể đoán được vẻ căng thẳng của cậu khi biết người yêu mình bị một thứ xấu xa ảnh hưởng”
Đúng như Eli nói, Tá Nguyệt hoàn toàn hoảng sợ sau khi y nói hết lời, đối với cậu Elrey không chỉ là người thương mà còn là chỗ dựa tinh thần duy nhất của cậu, chính anh là chìa khóa giúp cậu xoa dịu và giải khai những ám thị trong tinh thần, ở bên anh khiến tâm hồn Tá Nguyệt cảm nhận được những quen thuộc khó mà kiềm chế, nó không ngừng thôi thúc cậu ngày một đến gần anh hơn, phụ thuộc, dựa dẫm, ỷ lại vào anh…
Vậy mà bây giờ có người nói Elrey bị thứ kinh tởm tên Uế kia gây rối? Ai mà chịu nổi đây!
“Hẳn cậu cũng đã chứng kiến tình trạng của Acacia khi bị một con sâu thoát ra từ bản thể của Uế ảnh hưởng rồi đó, ta không biết Elrey bị ảnh hưởng bao nhiêu nhưng chắc chắn ngài ấy là người duy nhất không bị Uế ký sinh, bởi vì ngài ấy đã bài xích những người có dấu hiệu bị Uế chui vào, có lẽ nhờ dị hỏa mạnh một cách biến thái của ngài ấy chăng…”
Tá Nguyệt còn chưa kịp thở phào thì Eli đã nhét thêm một câu khiến cậu suýt chút tắt thở.
“Nhưng cứ lâu dần thì Elrey cũng sẽ bị ăn mòn thôi”
Tá Nguyệt: “…”
Cican cầm lấy một cuộn tranh đưa cho Tá Nguyệt, cậu nhận lấy, mở ra, bên trong là bức họa một sinh vật xấu xí nhớp nháp, không có mặt, cái đầu trọc lóc và cơ thể lúc nhúc toàn sâu bọ đen đúa, chỉ nhìn tranh thôi cũng khiến Tá Nguyệt gửi thấy mùi hôi tỏa