Nhiệt độ bấtthường này khiến Cao Sâm trở tay không kịp, anh chưa bao giờ nghĩ rằng bài hátmới của mình, về cơ bản chỉ là bản demo đầu tiên, chưa có chỉnh sửa nhiều lạicó thể bạo nhiệt độ trên mạng như vậy.
Mấy năm nay sự nghiệp đều yên lặng và tiêu điều, gần như khiến anh mất đi khả năng đánh giá chất lượng tác phẩm của mình, trước đây mỗi khi một bài hát chính thức được phát hành, anh đều phải trải qua vô số lần chỉnh sửa trước khi có động thái đăng tải.
Cuối cùng bị sửa hoàn toàn cũng không hề phát hiện.
Sau đó khi tác phẩm phát hành, nghe những lời chỉ trích cùng ghét bỏ của khán giả anh chỉ có thể không ngừng hối hận, nhưng anh vẫn không thể thay đổi thói quen này.
Nếu tối hôm qua không có Mạt Minh, anh có thể sẽ còn thay đổi nhiều lần ca khúc mới này.
Cho nên tối hôm qua...
Mạt Minh không đơn giản chỉ là muốn tìm người nghe qua đường cho mình, mà là muốn dùng phản ứng của người nghe để khiến anh có thể khẳng định được bản thân mình.
Cao Sâm không thể diễn tả được tâm trạng của mình vào lúc này.
Anh hít một hơi thật sâu và nhắm mắt lại một lần nữa.
Trong đầu hiện lên hình ảnh của Mạt Minh: "Cảm ơn".
Ngẩng đầu lên, Cao Sâm nhìn camera trên điện thoại của anh ấy đặt trước mặt, ánh mắt anh ấy bình tĩnh nói: "Tôi đã sẵn sàng, tôi có thể bắt đầu."
Lúc 3 giờ chiều, Cao Sâm Studio phát hành một đoạn video được ghi lại.
Trong video, Cao Sâm đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu xanh nhạt với bức tường trắng làm nền, đùi phải đỡ cây đàn ghi-ta, anh mặc trang phục giản dị màu đen ở quảng trường đêm qua, đội mũ ngư dân trên đầu, nhưng lần này là một chiếc khẩu trang đen được kéo xuống dưới cằm, lộ ra khuôn mặt tuấn tú mà mọi người vẫn quen thuộc.
Lần này xung quanh không có ồn ào, Cao Sâm nhẹ nhàng chơi và hát bài hát mới đã nổi tiếng khắp mạng xã hội.
Nó rõ ràng và ngọt ngào hơn tiếng hát giữa đám đông dưới làn gió đêm qua, nó sạch sẽ không có bất kỳ tạp âm nào.
Năm phút sau khi video được phát tán, khu vực bình luận gần như bị bóp nghẹt và tê liệt.
[Ahhhhh, anh trai tôi thực sự đã hát nó! Anh ơi, anh thật tuyệt vời! 】
【Ta nói giọng hát đó rất giống của anh! Nó thực sự là anh! Anh xứng đáng với nó! ]
[Nó thực sự tốt, trời ơi, tôi sẽ ghi âm lại, tôi sẽ download xuống để nghe lặp lại! 】
【Kết hôn ba năm bị coi là hết thời, sau khi ly hôn, một bài hát mới nổ tung toàn mạng, chỉ có thể nói ly hôn là đúng rồi! 】
【Hê hê, bây giờ không thể nhìn thấy anti-fan vặn vẹo trong khu bình luận, quả nhiên nghệ sĩ phải dựa vào thực lực của mình mới có thể nói được! 】
【Uuuu Cao Sâm, đồ ăn trộm trái tim, anh không đẹp trai nhưng lại hát hay quá! Đó là nó! Lão nương hoàn toàn bị rơi vào! 】
【Uh, chỉ có điều tôi tò mò tại sao Cao Sâm lại chơi và hát ở nơi đó đêm qua? Tôi cảm thấy rằng tên tuổi của Cao Sâm, anh ấy không thể làm một điều bình thường như vậy.
】
Video này trong thời gian ngắn đã lên top 1 hot search, với tên Cao Sâm.
Trong lúc nhất thời mọi người đều biết video đàn hát trên mạng xã hội là ca sĩ Cao Sâm.
Công ty đại diện của Cao Sâm thừa cơ tấn công, nhanh chóng tung ra bản thu âm và quảng bá ca khúc mới của Cao Sâm.
Trong phòng thu âm, các nhân viên đang làm công tác chuẩn bị.
Quản lý của Cao Sâm, Trình Tương, đang theo dõi trên điện thoại xu hướng của dư luận, rồi hài lòng cất điện thoại vào túi, đi đến bên cạnh Cao Sâm và hỏi anh ấy một cách nhẹ nhàng: "Tối hôm qua anh nghĩ thế nào mà lại đàn hát ca khúc mới cho người qua đường nghe vậy? "
Cao Sâm dựa vào ở cạnh bàn, một tay đè xuống bản thảo rũ mắt, nghe được lời này, anh bình tĩnh nói:" Bạn của tôi đề nghị.
"
Trình Tương cười nói:" Vậy thì phải cảm ơn bạn của anh.
Sự tuyên truyền vô tình này có thể so sánh với quảng cáo tiếp thị mấy chục triệu.
Tuy bản chất là bởi vì bài hát hay, nhưng nếu không có sự vô tình này thì cũng không được.
Chỉ dựa vào danh tiếng để lên men sẽ không thể đạt được tốc độ lan truyền như thế này".
Cao Sâm buông tay, hơi cau mày.
Tất nhiên anh ấy hiểu những gì Trình Tương nói, nhưng anh thậm chí còn không có thông tin liên lạc của người bạn đó, anh thậm chí còn không chắc liệu người đó có coi mình là bạn hay không.
Hơn nữa, ở giữa còn có Hàn Thiệu Chu.
"Như vậy đi, sau khi thu âm xong bài hát cũng đến giờ ăn tối." Trình Tương nói: "Anh liên hệ với bạn của anh và hỏi anh ấy xem anh ấy có thời gian vào buổi tối không, và chúng ta sẽ mời anh ấy ăn cơm".
"Cậu ấy cũng là người trong giới giải trí, có thể cũng không có thời gian", Cao Sâm nói.
"Cũng đúng, quá hấp tấp cũng không đủ thành ý.
Vì đó là bạn của anh, anh hôm nào một mình mời bạn anh ăn cơm cảm ơn mới đủ thành ý." Trình Tương mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai Cao Sâm, "Người bạn này của anh quả thật giúp chúng ta rất nhiều".
Cao Sâm gật đầu mỉm cười, không nói gì, khuôn mặt trong màn đêm hôm qua hiện lên trong đầu.
"Tôi đi vệ sinh."
Cao Sâm nói, quay người rời khỏi phòng, trong hành lang gần phòng WC, anh gọi cho mẹ mình đang ở xa.
"Vâng, đúng, là album ảnh ở ngăn dưới cùng.
Mẹ, mẹ gửi giúp cho con."
Buổi tối không xã giao, Hàn Thiệu Chu muốn trở về căn hộ sau khi tan làm.
Tối qua lăn qua lộn lại với Tiểu tình nhân xinh đẹp, hắn khiến cho Tiểu tình nhân mệt thảm, đoán rằng tên nhóc đang tức giận, nụ hôn chia tay hồi sáng tên nhóc này quấn chăn không chịu cho hôn.
Hàn Thiệu Chu yêu cầu tài xế dừng trước một cửa hàng trang sức, muốn đi vào chọn đồ rồi mang về để khiến Mạt Minh vui vẻ.
Quản lý cửa hàng nhìn thoáng qua Hàn Thiệu Chu, liền vội vàng tiến lên đón tiếp.
Ở gian trưng bày nhìn một vòng, Hàn Thiệu Chu nhất thời không biết nên mua cái gì, hắn đã đưa cho Mạt Minh rất nhiều đồ trang sức xa xỉ có thể mang theo bên người, nhưng chưa từng thấy Mạt Minh đeo nó.
Trước đây, hắn cũng đã hỏi, Mạt Minh nói anh là người của công chúng, mang những thứ đó trên người quá phô trương.
Nhưng hắn vẫn muốn thấy thứ gì đó trên người Mạt Minh, đó là thứ chỉ thuộc về Hàn Thiệu Chu hắn, chỉ cần nhìn thấy nó sẽ khiến hắn rất thoải mái.
Dây chuyền, đồng hồ quá phô trương, vậy còn nhẫn thì sao?
Theo yêu cầu của Hàn Thiệu Chu, người quản lý lấy ra một loạt nhẫn kim cương cho Hàn Thiệu Chu lựa chọn, đứng bên cạnh ân cần giải thích, nói đến nhẫn đôi, Hàn Thiệu Chu đột nhiên có hứng thú.
Một chiếc nhẫn dù đắt tiền đến đâu mà chỉ là vật trang trí trên ngón tay thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng nếu là nhẫn đôi thì dù có mua một đôi nhẫn nhựa bên đường đi chăng nữa, hắn chắc rằng tên nhóc này sẽ rất hạnh phúc mà nhảy lên và hôn hắn.
Nghĩ đến Mạt Minh yêu cầu không quá phô trương, Hàn Thiệu Chu phớt lờ lời đề nghị của người quản lý về cặp nhẫn kim cương xa xỉ trị giá hàng triệu USD, hắn cố ý chọn một cặp nhẫn