Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Không để bứt dây động rừng, Đỗ Thừa yêu cầu Đàm Văn vào phòng riêng để bàn bạc.
“Đỗ tổng, anh nói trong công ty ta có nội gián?”
Đàm Văn nhìn Đỗ Thừa với vẻ mặt bất ngờ, thực sự quá bất ngờ, Đàm Văn suy nghĩ gì đó rồi tiếp: “Nếu quả thật có chuyện nội gián thì tôi nghĩ rất có khả năng là người này”.
“Cái gì?” Đỗ Thừa thực sự bất ngờ, hắn không nghĩ là Đàm Văn lại tìm ra đầu mối nhanh như vậy.
Đàm Văn phẫn nộ nói:
“Sáng nay, lúc chúng tôi kiểm tra lại hệ thống, tôi thấy Quách Phong một mình từ ngoài vào, thần sắc có vẻ kì lạ, nếu có nội gián, khả năng rất cao chính là cậu ta”.
“Ừm, vậy anh cứ quan sát cậu ta cho tôi, chờ lệnh của tôi”.
Đỗ Thừa gật đầu nói. Có phải là thủ phạm hay không, cho dù là thù trong hay giặc ngoài, đến lúc đó Đỗ Thừa đều có cách giải quyết.
“Vâng” Đàm Văn đáp.
Giao việc cho Đàm Văn, Đỗ Thừa cảm thấy rất yên tâm, xong rồi hắn nói tiếp: “Còn nữa, bảo tất cả mọi người xuống dưới lầu, không có lệnh của tôi, không ai được lên, chuyện này tôi sẽ tự giải quyết”.
“Đỗ Thừa, anh có cách giải quyết rồi sao?”
Ánh mắt tuyệt vọng của Đàm Văn như tràn đầy hy vọng bởi vì hắn biết Đỗ Thừa thực sự tài giỏi như thế nào, hắn là Greek đỉnh cấp của Liên minh Greek, nói không gì là không thể là hơi quá nhưng quả thực hắn là người giỏi nhất của Greek, hắn nói có cách giải quyết thì nhất định sẽ có.
“Chuyện này đến lúc đó cậu cũng sẽ biết, trước tiên cậu hãy yêu cầu mọi người xuống hết lầu dưới đi” Đỗ Thừa không muốn nói nhiều nữa.
“Vâng, tôi sẽ giải quyết chuyện này”.
Đàm Văn nhận lệnh rồi lập tức ra khỏi phòng Tổng giám đốc.
Khoảng ba mươi phút sau, Đàm Văn quay lại, nói với báo cáo một cách nghiêm túc: “Tổng giám đốc Đỗ, mọi người đã tập trung hết dưới lầu rồi đồng thời tôi cũng đang theo dõi Quách Phong”.
“Đươc rồi, tôi cũng xuống dưới tầng hai, có gì tôi sẽ gọi điện cho cậu”.
Đỗ Thừa đáp lời sau đó cùng Đàm Văn bước ra ngoài.
Tất cả nhân viên đều đã chuyển xuống dưới lầu, không khí ở tầng hai bỗng vô cùng lạnh lẽo, Đỗ Thừa lại muốn như vậy, hắn giao cho Hân Nhi giải quyêt mọi chuyện còn mình thì đứng bên cạnh quan sát.
Hân Nhi tốc độ rất nhanh, liên tục di chuyển giữa các máy thông qua hệ thống mạng, Đỗ Thừa nhìn Hân Nhi làm việc, chạy đi chạy lại mà hoa hết cả mắt.
Đỗ Thừa cũng dần bắt kịp được với sự di chuyển của Hân Nhi, cô bước một bước là hắn lại bước một bước.
Hân Nhi đầu tiên khôi phục lại tất cả các dữ liệu đã bị phá hủy lại trạng thái ban đầu, sau đó tìm được nguồn gốc của đám virus đó, trực tiếp xóa bỏ những virus gây hại tới phần mềm, đồng thời thông qua đó theo dõi tung tích của hacker.
Chưa đến mười phút, Hân Nhi đã có thể giao quyền kiểm soát hệ thống lại cho Đỗ Thừa.
Hân Nhi đứng hiên ngang trước mặt Đỗ Thừa, tự đắc nói: “Đỗ Thừa yêu dấu, mười phút, đã hoàn thành nhiệm vụ!”
Động tác của Hân Nhi rất nhanh chóng, nhưng mà Đỗ Thừa rất tinh tường, Hân Nhi một ít câu lệnh lập trình, toàn bộ đều là cực kỳ thâm ảo. Cho dù Đỗ Thừa đã đem tri thức trong lĩnh vực máy tính ở tương lai ba năm đều nắm giữ, cũng chỉ có thể xem hiểu không quá 10%.
Song Đỗ Thừa luôn giữ những điều này trong lòng, không bao giờ nói ra. Đỗ Thừa nói: “Vậy tốt rồi, vậy hacker đó là ai?”
“Không biết…”
Hân Nhi trả lời làm cho Đỗ Thừa hơi bất ngờ: “Tại sao vậy?”
“Đối phương lần cuối cùng lên mạng là sử dụng thẻ truy mạng không dây. Dùng xong liền xóa sạch dấu vết, cho nên không thể tìm ra được” Hân Nhi trả lời dứt khoát, với vấn đề này, dù có tài giỏi đến mấy thì Hân Nhi cũng phải bó tay.
“Ừm”.
Đỗ Thừa gật đầu, không nói gì thêm, bởi hắn biết Hân Nhi vẫn có gì muốn nói.
“Tôi muốn nâng cấp hệ thống của chúng ta, với hệ thống đã được nâng cấp, hacker 99% là không thể tấn công, nếu như hắn dám tấn công một lần nữa thì nhất định chúng ta sẽ túm được hắn”.
Hân Nhi nói, gương mặt lại tràn đầy sự tự tin.
Gương mặt Đỗ Thừa cũng tươi tỉnh hẳn lên nói: “Như vậy cũng tốt, tránh khỏi những phiền toái không đâu sau này, dù sao cũng có lợi cho sự phát triển sau này của công ty”.
Hân Nhi đã quyết thì nhất định không có gì phải băn khoăn, chỉ cần nâng cấp hệ thống phòng ngự của mạng công ty an toàn lên như lời cô nói thì sau này vấn đề này về cơ bản không có gì phải lo lắng nữa.
Nói xong, Đỗ Thừa rút điện thoại gọi cho Đàm Văn.
Đàm Văn rất nhanh nhẹn. Đỗ Thừa cúp máy chưa đến hai phút thì Đàm Văn đã xuất hiện. Ngoài Đàm Văn ra còn có một vài cổ đông của công ty đi lên cùng hắn. Cùng với một người trẻ tuổi dáng người có chút gầy yếu, đeo một cái mắt kính dày.
“Đàm tổng, anh gọi tôi lên có việc gì?”
Người thanh niên trẻ tuổi này sau khi đi lên lầu, liền có chút ít khó hiểu hướng về phía Đàm Văn hỏi, trừ cái đó ra cũng không có thần sắc gì ngoài ý muốn.
Đỗ Thừa nhìn những thanh niên trẻ tuổi này, trên khóe môi hiện lên một nụ cười lạnh nhạt, rồi quay sang nói Đàm Văn:
“Không có gì, chỉ là có người muốn gặp cậu”.
Đàm Văn bỗng dưng không biết nói gì vì ngoài anh ra, tất cả những nhân viên