Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trong công ty liên doanh điện tử, trong văn phòng của tổng giám đốc, Đỗ Thừa không ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc mà Đàm Văn mang cho anh mà lại ngồi trên ghế sô pha.
Đỗ Thừa không ngồi, Đàm Văn cũng chẳng dám ngồi mà ngồi đối diện với ghế sô pha mà Đỗ Thừa đang ngồi, rồi nói:
“Đỗ tổng, ông chủ của công ty điện tử đó, nghe nói trước đây đã từng làm xã hội đen, sau đó y đã che giấu quá khứ rồi bắt đầu kinh doanh công ty điện tử, công ty của y sở dĩ có thể trở thành một trong những con rồng trong thị trường điện tử là bởi vì y đã dùng rất nhiều thủ đoạn bất hợp pháp”.
Đỗ Thừa khẽ cau mày, trước đây hắn vốn cho rằng con đường mà điện tử Trọng Tín đang đi là con đường trong sạch, quen biết với nhiều người ở sở tư pháp hoặc người ở cơ quan hành chính, Đỗ Thừa không ngờ rằng những người đối phương quen biết lại là những nhân vật thuộc giới xã hội đen.
Nghĩ một lát, Đỗ Thừa bèn nói với Đàm Văn: “Lần trước bọn họ tới làm loạn các cậu giải quyết thế nào rồi?”
Đàm Văn không chút giấu diếm nói:
“Khang An có một người anh họ làm đội trưởng cục cảnh sát khu này, lần trước bọn họ tìm người tới đây làm loạn, phải nhờ rất nhiều đến sự giúp đỡ của anh họ Khang An thì đám người kia mới rút lui”.
Đỗ Thừa biết Khang An, một trong những đối tác của Đàm Văn, trong công ty liên doanh điện tử hắn cũng có chút cổ phần nên tất nhiên hắn sẽ bảo vệ công ty rồi.
“Ừm!”
Đỗ Thừa chỉ gật gật đầu chứ không nói gì thêm.
Điện tử Trung Tín đã thất bại lần này, chắc chắc họ sẽ còn tìm cơ hội báo thù tiếp, công ty điện tử Trung Tín sao có thể để công ty liên doanh điện tử phát triển mạnh hơn mình, cho nên tiếp theo sợ rằng điện tử Trung Tín này còn phá đám nhiều hơn, đây quả thật là một vấn đề nan giải.
Hồi lâu Đỗ Thừa mới hướng về phía Đàm Văn nói:
“Đàm Văn, việc này cậu xem thế nào, nếu như bên điện tử Trung Tín lại tới gây loạn nữa thì cậu gọi điện cho tôi ngay, ngoài ra cậu tặng cho anh họ của Khang An chút quà, nhờ anh ta chiếu cố bên này một chút”.
“Vâng. Tôi sẽ đi làm ngay” Đàm Văn gật gật đầu rồi nói: “Đỗ tổng, còn Quách Phong này, tống hắn vào tù hay thả ra đây”.
“Tống hắn vào trong cục giam vài ngày đi”.
Đỗ Thừa lạnh nhạt nói, đối với bất cứ ai xâm pham tới lợi ích của hắn thì hắn không bao giờ có chút ý nghĩ cái gì gọi là thủ hạ lưu tình, hắn chịu trừng phạt là đúng.
Sau khi giải quyết xong vấn đề của công ty liên doanh điện tử, Đỗ Thừa bèn tự mình lái xe đi về trị trấn.
Còn về điện tử Trung Tín, Đỗ Thừa cũng chỉ có thể thả lỏng trước, nếu như bên đó không ra tay nữa thì Đỗ Thừa cũng không động tới bọn họ, nếu như bọn họ ra tay thì Đỗ Thừa sẽ không khách khí nữa.
Mặc dù con đường phi pháp vô cùng rắc rối, nhưng Đỗ Thừa đã ra tay thì không kiêng kỵ điều gì, còn về con đường trong sạch thì đơn giản hơn nhiều, Đỗ Thừa có thể thoải mái giải quyết.
Đến khi Đỗ Thừa lái xe về tới thị trấn thì đã gần ba giờ chiều rồi.
Đỗ Thừa đi một chuyến tới Hoàng Phổ Hội sở trước, Diệp Mỵ không biết kiếm ở đâu ra một người phụ nữ khoảng trên ba mươi tuổi tới quản lí song bạc, người phụ nữ đó mặc dù nhìn có vài phần phong nhã, nhưng trông bộ dáng lại có vẻ rất khôn khéo, nghĩ tới Diệp Mỵ có thể yên tâm để cho cô ta tới quản lí sòng bạc mấy ngày liền thì chắc chắn không phải là người bình thường, cho nên Đỗ Thừa cơ bản cũng không cần phải lo lắng gì, sau khi tới sòng bạc một chuyến thì hắn lại rời đi, sau đó hắn lái xe về hướng biệt thự số 15.
Các thiết bị ở biệt thự số 15 cũng được lắp đặt hơn một tháng nay rồi, có thể nói đã gần như hoàn thành, mấy ngày nữa sẽ kết thúc, hơn nữa các đồ đạc bên trong cũng gần như là được sửa sang xong hết rồi, chỉ còn sót lại một ít công việc đang hoàn thành, cũng như việc thông gió cho căn phòng vậy.
Đỗ Thừa tu sửa lần này đều là lấy cỏ cây bên ngoài làm chủ, các thiết bị lắp đặt trong đại sảnh tuy cũng không ít nhưng phần lớn đều giữ nguyên gian phòng như cũ.
Biệt thự số 15 tổng cộng có hai tầng rưỡi, tầng thứ nhất ngoài đại sảnh lớn ở giữa ra thì còn có một phòng bếp, hai nhà vệ sinh cùng với hai gian phòng khách.
Hai phòng khách này trước kia cơ bản dùng để đựng đồ linh tinh nhưng lần này Đỗ Thừa lại thu dọn hết lại, trong đó có một phòng hắn lấy gỗ cao cấp làm nguyên liệu chính tu sửa lại, đồng thời hắn phá dỡ bức tường phía sau đi mà làm thành một cửa sổ lớn sát đất để ánh mặt trời có thể trực tiếp chiếu vào căn phòng.
Gian phòng này Đỗ Thừa muốn để cho mẹ anh sống, không gian và môi trường đều rất tốt, hơn nữa nó cũng thuận tiện cho xe lăn có thể ra vào dễ dàng.
Một gian phòng khác Đỗ Thừa lại chỉ tu sửa đơn giản, để cho Tô Huệ cùng Chung Luyến Lan dùng trong giờ nghỉ khi đi làm.
Tầng hai lại có những năm căn phòng nhỏ cùng với một cái sảnh nhỏ nữa, một mình Cố Tư Hân đã chiếm mất hai phòng, một phòng là phòng ngủ một gian là phòng tập đàn, Cố Giai Nghi cũng chiếm hữu hai phòng nhưng một phòng cô lại dùng để làm phòng đọc sách.
Bốn gian phòng này đều không cần tu sửa, Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân sau khi trở về có thể vào ở luôn.
Còn một phòng còn lại có diện tích khoảng sáu mươi mét vuông, dính liền với cái sảnh nhỏ bên ngoài, phòng này trước đây là Cố Đào Toàn sống nhưng bây giờ lại để cho Đỗ Thừa ở, còn đồ đạc của Cố Đào Toàn thì Đỗ Thừa đều cho chuyển lên gian