Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi
“Thực xin lỗi, Cố Tư Hân, ta không phải cố ý”
Tuy rằng ôm ấp giai nhân cảm giác thập phần sảng khoái, nhưng nếu ôm tiếp nữa, chỉ sợ cũng sẽ thành trư ca mất, cho nên sau khi đem 6 tên kia giải quyết, Đỗ Thừa trước tiên liền khôi phục quyền khống chế, sau đó một bên buông Cố Tư Hân ra một bên tràn ngập xin lỗi nói, dù sao đây là Hân nhi làm a .
“Không có quan hệ, vừa rồi nguy hiểm như vậy, ta biết ngươi muốn bảo hộ ta mà.” Cố Tư Hân mặt cười đỏ bừng, bất quá Cố Tư Hân cũng không có nửa điểm ý tứ trách tội Đỗ Thừa, bởi vì tình cảnh vừa xảy ra thật nguy hiểm, hơn nữa Đỗ Thừa cũng không có thừa dịp đó mà lộn xộn động tay động chân với nàng.
Mà tối trọng yếu là, lúc đó Cố Tư Hân phát hiện mình có cảm giác rất an tâm, Đỗ Thừa ôm ấp tạo cho nàng một loại cảm giác an toàn cực kỳ mãnh liệt, phảng phất cho dù trời có sập xuống, Đỗ Thừa cũng sẽ giúp nàng chống đỡ.
“Cám ơn.” Chiếm được thông cảm của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa liền nói tiếng cám ơn, sau đó mới chuyển ánh mắt xuống 6 tên đang bò dưới đất.
“Trở về nói cho hắn biết, muốn đối phó với ta thì có thể trực tiếp tới tìm ta, không cần sũ dụng những thủ đoạn gà mờ như vậy, người làm thì còn có trời thấy, cuối cùng có một ngày hắn sẽ nhận được báo ứng , phắng ngay.”
Đỗ Thừa trong lời nói tràn ngập lãnh ý, bất quá Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, Đỗ Vân Long khẳng định sẽ không buông tha cho hắn.
“Dạ, dạ...”
Tên đầu lĩnh vội vàng đáp, trong lời nói tràn ngập sợ hãi, cùng tràn ngập thống khổ, bất quá vẫn cố gắng đứng lên, sau đó cùng với 5 tên còn lại chạy trối chết.
Chờ cho bọn này rời khỏi, Đỗ Thừa mới hướng Cố Tư Hân nói:“Ta còn chưa ăn no, không bằng chúng ta ăn tiếp nhé?”
Vừa rồi đánh nhau rất nhanh, hơn nữa Hân nhi hoàn toàn khống chế, trừ bỏ gãy 1 cái ghế, cũng không có hư hao gì, chỗ ngồi của Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân vừa rồi, cũng không có bị gì, hết thảy hoàn hảo như lúc ban đầu.
Tư Hân vừa rồi là vì muốn cùng Đỗ Thừa rời đi, cho nên mới nói đã no , lúc này thấy sự tình đã giải quyết, tự nhiên sẽ không vội vã rời đi .
Mà tại cửa nhà hàng, hai trung niên kia không biết đã ly khai từ lúc nào, hiển nhiên nơi này đã không cần bọn họ nữa.
“Đỗ Thừa, vừa rồi hết thảy là sự thật sao?”
Sau khi ngồi xuống, Cố Tư Hân có chút như lọt vào trong sương mù, bởi vì hết thảy tựa hồ như trong mộng vậy, cho nên Cố Tư Hân lúc nói chuyện cặp mắt đẹp không ngừng đánh giá Đỗ Thừa, hiển nhiên là muốn nhìn trên người Đỗ Thừa có hay không có cái gì bất thường.
“Ta trước kia có luyện qua một ít võ thuật, nếu chân không có vấn đề gì, thì mấy cái này chỉ là chuyện nhỏ .” Đỗ Thừa thập phần ‘Thành thật’ nói, bởi vì bây giờ hắn cần một cái cớ.
“Thật là lợi hại a ...”
Cố Tư Hân tin Đỗ Thừa, bởi vì một màn vừa rồi thật đáng kinh ngạc, ôm một người còn có thể thoải mái giải quyết sáu tên, nếu một mình một người hơn nữa trên chân không có tật , Cố Tư Hân tin tưởng Đỗ Thừa còn có thể càng thoải mái hơn nữa.
“Đúng rồi, Cố Tư Hân, ngươi hôm nay tìm ta, là có chuyện gì?” Đỗ Thừa cũng không nghĩ lúc này nói thêm cái gì, chờ Cố Tư Hân nói xong sau, liền chuyển hướng đề tài.
“Đợi lát nữa ngươi sẽ biết, chúng ta ăn cơm trước đi.” Cố Tư Hân cười thần bí, cũng không có trả lời.
Đỗ Thừa tuy rằng tò mò, nhưng là cũng không có hỏi nhiều.
Cách nhà hàng A Béo hơn ba trăm thước, Đỗ Vân Long ngồi trong xe Ferrari đỗ bên đường, vẻ mặt Đỗ Vân Long đắc ý nhìn