Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi
Cơm nước xong, Đỗ Thừa liền cùng Cố Tư Hân ly khai
Tuy rằng bữa cơm chỉ không đến 50 đồng, nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói, đã 3 năm rồi mới có bữa ăn tuyệt như vậy, từ sau khi mẫu thân biến thành người thực vật , Đỗ Thừa căn bản là cơ hội để đến nơi này đều không có.
Mà đối với Cố Tư Hân mà nói, đây đồng dạng cũng là 1 bữa cơm trưa có ý nghĩa vô cùng, thậm chí có thể làm cho nàng nhớ kỹ bữa cơm này cả đời, không cần nhiều tiền nhưng chỉ cần ăn cùng người mình yêu là được.
Lúc ra đến cửa Cố Tư Hân không tự chủ được đem ánh mắt chuyển hướng về phía Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa nhìn cũng rất tuấn tú , tuy rằng không có khí chất hào môn công tử như Đỗ Vân Long, nhưng lại có một loại khí chất kiên định, hơn nữa hai mắt Đỗ Thừa hiện lên nét thâm thúy, nhìn kỹ thì cũng thập phần mê người .
Chỉ là rất nhiều người thường bởi vì chân của Đỗ Thừa mà bỏ qua, nhưng Cố Tư Hân có thể tuyệt đối khẳng định, nàng sẽ ko để ý đến chân của Đỗ Thừa, bất quá nguyên nhân chân chính chỉ sợ cũng chỉ có một mình nàng biết mà thôi.
Sau khi rời khỏi nhà hàng A Béo, Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa liền hướng trung tâm F thị đi đến.
Trung tâm F thị vô cùng phồn hoa, này nhà lớn này nhà cao cửa tiệm hàng hóa tấp nập vô cùng.
Mà khu phố bách hóa, chính là mục tiêu của Cố Tư Hân.
“Cố Tư Hân, chúng ta tới nơi này làm cái gì?”
Nhìn khu phố bách hóa cao ước chừng 26 tầng, Đỗ Thừa hơi khó hiểu.
“Mua quần áo, tháng sau là sinh nhật của ta, ta nghĩ nên mua 1 cái áo đầm để mặc, đương nhiên...” Cố Tư Hân hiển nhiên nói vẫn chưa hết ý, chỉ là Cố Tư Hân cũng ngừng lại, hơn nữa hướng Đỗ Thừa cười thần bí, sau đó cũng không chờ Đỗ Thừa nói cái gì, trực tiếp bước từng bước nhỏ thập phần vui hướng khu phổ bách hóa đi đến.
Đỗ Thừa bất đắc dĩ, nên chỉ đành đi theo sau Cố Tư Hân.
Khu phổ bách hóa có thể nói là thiên đường của các cô gái, ở trong này cơ hồ có thể thấy đại đa số là mỹ phẩm, trang sức, quần áo, giầy dép, cơ hồ những thứ trong giấc mộng của các cô gái.
Cố Tư Hân đối với nơi này hiển nhiên là thập phần quen thuộc , một đường dẫn Đỗ Thừa trực tiếp lên thang máy đi tới tầng 12.
Ở tầng 12 cửa hàng mặt tiền rất ít, nhưng mỗi một cái cửa hàng mặt tiền đều rất lớn, chỉ là những cái tên cửa hiệu Đỗ Thừa đều không biết .
Đối với quần áo trên người Đỗ Thừa cho tới bây giờ cũng không vượt quá 200 đồng, lấy những thứ nước hoa mỹ phẩm và những mặt hàng nước ngoài đều dùng tiếng Anh nên Đỗ Thừa không thể nhận biết hết .
Không phải Đỗ Thừa dốt tiếng Anh mà là những nhãn hiệu này hắn không biết gì cả.
Bất quá cũng may, Đỗ Thừa có một NPC trí tuệ cho nên chẳng việc gì phải lo cả.
Nhìn Cố Tư Hân hướng những mặt hàng Trung Quốc đi đến, Đỗ Thừa trước tiên hướng Hân nhi lãnh giáo về tư liệu của ‘Ba Lê thế gia’ (ta chẳng biết Ba Lê thế gia là cái gì @@!).
Điều này đối với Hân nhi mà nói, tự nhiên là chuyện tình dễ dàng, chỉ là không đến 1 giây thời gian, thảy tư liệu cùng với tương lai vài năm sau về ‘Ba Lê thế gia’ xuất hiện ở tại trước mắt Đỗ Thừa.
“Ba Lê thế gia” Là là nhà may nổi tiếng chuyên thiết kế y phục cho nam nữ các loại, đa phần là thiết kế cho nữ những bộ trang phục gợi cảm, chuyên phô bày những nét quyến rủ nhất của phái nữ, nam thì kiểu dáng thanh lịch, hình thức tao nhã. Hơn nữa cẩn thận tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Đỗ Thừa mơ hồ xem qua một lần, lấy nhãn lực cùng trí nhớ của hắn hiện tại mà nói, tuy rằng chỉ nhìn lướt qua, nhưng có 10 thì đã nhớ kỹ đến 8, 9.Lúc này Đỗ Thừa đã cùng Cố Tư Hân tiến nhập vào trong ‘Ba Lê thế gia’.
Bởi vì ‘Ba Lê thế gia’ rất nổi tiếng, cho nên ‘Ba Lê thế gia’ giữ độc quyền cách bày biện các trang phục, lúc này trừ bỏ vài người hướng dẫn cùng quản lí, cũng chỉ có hai trung niên phụ nhân chọn lựa trang phục.
Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa vừa tiến vào bên trong, liền có một gã dáng người cao gầy, dung mạo thanh tú hơn nữa lộ ra nụ cười ôn hòa hướng tới Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa đi tới.
Người hướng dẫn nhìn Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa đánh giá, tuy rằng Cố Tư Hân trên người mặc đơn giản, nhưng Cố Tư Hân dung mạo xinh đẹp cử chỉ tao nhã cho nên người hướng dẫn tự nhiên đem Cố Tư Hân đưa vào danh sách những người có năng lực mua hàng.
Mà Đỗ Thừa thì lạ khác, người hướng dẫn chỉ nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt đi, tuy Đỗ Thừa