Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trong đại sảnh tòa biệt thự số mười lăm, A Tam, Đại Cương và Nữ Vương đang ngồi trước mặt Đỗ Thừa, còn mấy người Cố Giai Nghi thì đi về phòng.
“Các người muốn lăn lộn với tôi sao?”
Lúc ở sân bay có nhiều người nên không tiện nói chuyện cho nên sau khi trở về Đỗ Thừa mới cảm thấy cần phải nói chuyện rõ ràng với ba người này.
“Vâng!”
A Tam lên tiếng, Đại Cương và Nữ Vương cũng gật gật đầu.
Sau khi trả lời, A Tam nhìn Đỗ Thừa cười kì quái : “Đỗ ca! Chỉ cần anh có thời gian dạy em ít đao pháp là được rồi. Đao pháp lần trước anh dạy em rất có tác dụng” Đại Cương hình như cũng muốn nói gì đó nhưng mà lại không biết nói thế nào nên chỉ ngại ngùng cười, nhưng dụng ý của hắn thì Đỗ Thừa cũng biết rõ rồi.
Nữ Vương bồi thêm: “Đỗ ca, kỹ thuật mà anh chỉ điểm thật lợi hại, có cơ hội anh có thể dạy thêm cho em một chút được không. Anh không biết được là tối qua em lại...”
Nữ Vương đột nhiên lại dừng lại, bởi vì cô phát hiện suýt nữa thì lỡ miệng rồi.
Nếu như ba người ba người đó nói rằng tới đây không có mục đích gì thì Đỗ Thừa chắc chắn sẽ không tin được, nhưng mà nghe ba người họ nói vậy, Đỗ Thừa lại dở khóc dở cười, hơn nữa nhìn bộ dạng của họ chắc chắn là không phải nói đùa.
Điều quan trọng nhất là từ chỗ Hân Nhi mà Đỗ Thừa biết rằng ba người này không hề ăn nói hàm hồ mà đang rất thật tâm.
“Các người quyết tâm chứ?” Đỗ Thừa xác nhận lại một lần nữa.
Ba người A Tam không hề do dự, tất cả đều gật đầu quyết tâm.
“Vậy các người có biết ta làm gì không?” Đỗ Thừa hỏi.
“Không biết, nhưng mà Đỗ ca, anh yên tâm đi, trừ việc đi giết người phóng hỏa ra thì việc gì em cũng làm được hết” A Tam không nghĩ ngợi gì mà nói luôn.
“Làm trâu làm ngựa bọn em cũng sẵn lòng” Đại Cương nói.
“Ngoài việc phải hầu hạ đàn ông ra thì những việc khác em đều làm được” Nữ Vương nói thêm.
Đỗ Thừa nhìn ba người A Tam một lượt, sau khi nghĩ ngợi một lát anh nói: “Vậy được, vừa may tôi đang có ba nơi muốn ba người để ý chút, vì mấy ngày này chắc sẽ có người tới làm loạn, ba người giúp tôi chú ý một chút, đến lúc đó tôi sẽ đền đáp đầy đủ cho mấy người được không?”
“Được, Đỗ ca, hoàn toàn không có vấn đề gì, hai con đường trắng đen bọn em đều tỏ tường, anh cứ yên tâm đi”.
A Tam lại càng dứt khoát hơn, vẻ mặt rất mong chờ được thực thi nhiệm vụ.
Nhưng mà, với thân phận trước đây của hắn, chính là nói về tư cách, hiện tại người Đỗ Thừa cần chính là người này.
Công ty liên doanh điện tử, công ty Dược Trung Tín và công ty điện cơ Hân Vinh là căn cơ hiện tại của Đỗ Thừa, hơn nữa, với thế lực hiện tại của Đỗ gia nếu họ điều tra kĩ lưỡng thì họ sẽ không khó gì tra ra mối quan hệ giữa Đỗ Thừa và ba doanh nghiệp này.
Nếu như đến lúc đó Đỗ gia cùng lúc quấy phá cả ba doanh nghiệp này thì Đỗ Thừa có thể dùng thuật phân thân, nếu như đường đường chính chính thì còn đỡ một chút, như vậy thì Đỗ Thừa còn có thể cứu vãn được. Nếu như họ âm thầm ra tay thì Đỗ Thừa cũng không thể cùng lúc phân thân ra làm ba được.
Cho nên, việc ba người A Tam đến đây đã giúp Đỗ Thừa giải quyết được vấn đề nan giải này.
Mặc dù ba người đã bị đình chức rồi nhưng mức độ ảnh hưởng của họ ở cục cảnh vệ chắc chắn vẫn còn, hơn nữa thực lực của ba người này đều rất mạnh, những tên lưu manh thông thường chắc chắn không thể tiến lại gần họ được. Có ba người này trấn thủ, xảy ra chuyện gì cũng có thể kịp thời ứng phó, từ đó có thể cho Đỗ Thừa đủ thời gian để sắp xếp.
“Nhưng mà trước khi đi, tôi sẽ chuẩn bị cho mọi người một tiết mục”.
Đỗ Thừa mỉm cười, nếu Đỗ gia đã chuẩn bị Đỗ Thừa rồi, vậy Đỗ Thừa hắn tất nhiên không thể để Đỗ gia thất vọng được, và hắn cũng không cần phải khách khí gì cả.
“Đỗ ca, là tiết mục gì vậy?”
Mắt A Tam sáng lên, rõ ràng hắn không phải là người biết an phận.
Không chỉ có A Tam như vậy, ngay cả người tràn đầy khí chất nam nhi nhưng tính cách lại thâm trầm như Đại Cương cũng sáng cả mắt lên.
“Gây chuyện, đập phá, có hứng thú không?” Đỗ Thừa híp mắt lại, trong ánh mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng.
“Sợ sao?” Thần sắc A Tam đột nhiên nóng lên, sau đó hắn cười nói: “Cái này chính là điều em thích nhất đấy”.
“Tôi nữa”.
Thanh âm A Tam vừa hạ xuống, phía góc tòa lầu chợt vang lên một thanh âm lạnh lùng.
Nghe thấy thế, ba người A Tam bỗng nhiên run hết cả lên.
***
Chiếc Escalade dừng ở ngoài bãi đỗ xe của câu lạc bộ đêm lớn nhất thành phố vậy. Chiếc xe Escalade đó là của Bành Vịnh Hoa, là lúc chiều mới đưa từ Bắc Kinh tới, sau này nó cũng sẽ trở thành xe đi lại của Cố Tư Hân.
Nhưng mà, biển số xe lại từ biển số thông thường mà ban đầu Đỗ Thừa nhìn thấy chuyển thành biển số đầu A, cái này có thể làm cho người thành thạo về xe thấy giật mình.
Đỗ Thừa cũng không biết cái này có phải do Bành Vịnh Hoa tự đổi hay không, mặc dù với thực lực của Bành gia thì chuyện này dễ như trở bàn tay nhưng Đỗ Thừa lại tin vào một khả năng khác, đó là có người đã mở đèn xanh cho Cố Tư Hân.
“Đỗ ca, nơi anh nói chính là chỗ này à?”
Sau khi xe dừng, A Tam hưng phấn chỉ về hướng cửa của khu giải trí Kim Thu đó nói.
“Ừm, mọi người muốn phá thế nào thì phá, càng loạn càng tốt, chỉ cần