Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
“Đỗ ca! Em là Lâm Tam, mọi người đều gọi em là A Tam".
“Đỗ ca! em là Thiết Cương, mọi người gọi em là Đại Cương".
“Đỗ ca! Em là Vương Vi Vũ, mọi người gọi em là Nữ Vương".
Vừa nhìn thấy Đỗ Thừa, giây đầu tiên ba người đều tự giới thiệu mình cho Đỗ Thừa biết.
Lâm Tam chính là cậu thanh niên trông kì quái đó, nhưng mà sau khi mặc quân phục vào trông lại vô cùng anh tuấn.
Còn Thiết Cương chính là cậu thanh niên nhìn có vẻ rất mạnh mẽ, còn Vương Vi Vũ, là cô gái tạo hình trông như nữ vương tối qua, chỉ có điều bộ tóc bạch kim của cô đã được cột lên, trông rất có dáng vẻ của nữ quân nhân.
“A Tam, Đại Cương, Nữ Vương".
Đỗ Thừa trong lòng không nói gì, ba người nay không chỉ có họ mà ngay cả cái tên cũng rất đặc biệt, nhưng mà Đỗ Thừa vẫn rất lịch sự bắt tay ba người bọn họ, coi như là chào hỏi qua chút.
“Đỗ ca! Hôm qua chúng tôi thật có mắt không nhìn thấy thái sơn, hy vọng Đỗ ca lượng thứ".
Mặc dù đã nghe A Hổ nói qua rồi nhưng sau khi gặp Đỗ Thừa, A Tam vẫn đại diện cho cả hai người còn lại nói lại một lần nữa.
Đỗ Thừa cười mỉm, tất cả đều là người nhà, lại thêm chuyện đêm qua cũng không có gì là to tát nên Đỗ Thừa cũng không để tâm lắm, cho nên anh liền nói: “Chuyện tối qua tôi quên rồi, nếu đã là người trong cục thì từ nay mọi người đều là anh em, cũng không cần phải khách khí gì cả".
“Vâng".
A Tam rõ ràng đang rất vui mừng, hắn liếc một ánh mắt đắc ý về phía Đại Cương và Nữ Hoàng.
“Được rồi, ba người các người cũng không cần phải giả dối nữa, ai mà chả biết trong tổ đặc công ba người là người có nhiều mánh khóe nhất" Thiết Quân lạnh lùng nói, sau đó anh lại nói tiếp: “Đỗ Thừa đã đồng ý cho tất cả mọi người luyện võ luyện thân rồi, còn về mấy kỹ xảo giao đấu tôi có thể truyền cho đội đặc công các người trước, đợi sau khi các người học xong thì tôi lại truyền thụ tiếp…”
Thiết Quân cũng không phải là không giữ lại gì, ít nhất mấy bộ kỹ thuật giao đấu cao cấp của Đỗ Thừa hắn cũng không truyền ra ngoài. Như vậy, tổ đặc cần vẫn có thể dẫn đầu rồi.
“Thật cám ơn Đỗ Thừa, cám ơn Thiết ca".
Ba người A Tam đều mừng rỡ, bọn họ mặc dù là phó đội trưởng đội đặc công nhưng về cấp bậc thì còn thấp hơn Thiết Quân hai bậc.
Nói xong, ba người A Tam thật sự ở lại bắt đầu tập luyện kỹ thuật giao chiến của Đỗ Thừa truyền thụ lại cho đám người Thiết Quân.
Bành Vịnh Hoa nói không sai, thực lực của ba người này rất mạnh, nếu so với Thiết Quân thì cũng chỉ kém hơn một chút, hiện tại nếu so với Bành Vị Hoa thì còn kém xa nhưng chỉ cần thế này thì ba người họ đã là cao thủ rồi.
Ngoài kỹ thuật dùng trong giao đấu ra thì ba người này đều có những sở trường độc đáo riêng.
A Tam giỏi về dùng đao,các loại đao lớn đao nhỏ vào tay hắn đều có thể trở nên xuất thần nhập quỷ, theo như A Hổ nói, lấy máu chính là trò sở trường của A Tam.
Đại Cương đã từng luyện Kim Chung Tráo, mặc dù không thể sánh được với những võ hiệp trong tiểu thuyết nhưng những quyền cước tầm thường hắn hoàn toàn có thể không cần để tâm, khả năng kháng đòn của hắn vô cùng mạnh.
Người làm cho Đỗ Thừa để ý nhất chính là Nữ Vương, Nữ Vương có tuyệt kỹ dùng roi gia truyền.
Một cây roi da ở trong tay cô giống như con rắn vậy, một người hoàn toàn có thể địch được mười người, các anh em trong cục đều không thể tới gần được.
Thấy ba người như vậy, Đỗ Thừa cũng không vội vàng quay trở về mà ở lại đó bắt đầu chỉ điểm cho ba người đó.
Cho dù là đao đồ chơi, Kim Chung Tráo hay thuật roi sắt của Nữ Vương thì ở chỗ Hân Nhi đều có rất nhiều tài liệu liên quan nên Đỗ Thừa hoàn toàn có thể chỉ điểm đôi chút, nhưng chuyện đó lại là một sự dẫn dắt lớn đối với đám người A Tam, ngay cả ánh mắt bọn họ cũng tràn đầy sự tôn trọng đối với Đỗ Thừa.
***
Buổi tối không tiện qua nhà Diệp Mỵ qua đêm cho nên sau khi rời khỏi đại viện của khu huấn luyện, Đỗ Thừa bèn trở về khách sạn. Ngày hôm sau, vừa sáng sớm Đỗ Thừa đã cùng Cố Giai Nghi ngồi máy bay trở về thành phố rồi.
Tối qua Lâm Chung Lăng gọi điện cho Đỗ Thừa, hắn nói với Đỗ Thừa đã kiểm nghiệm thuốc rồi, bảo Đỗ Thừa qua đó bàn bạc về vấn đề mở rộng quy mô, đây là chuyện rất quan trọng đối với Đỗ Thừa hiện nay nên Đỗ Thừa chắc chắn sẽ không bỏ qua được.
Cho nên, sau khi về thành phố, Đỗ Thừa liền lái xe tới xí nghiệp Dược Trung Tín.
Trong phòng làm việc của Lâm Trung Lăng, Đỗ Thừa nhìn thấy viên thuốc Đông dược giảm béo Trung Tín mới phát hành đời thứ hai.
Thuốc giảm béo Trung Tín đời thứ hai này ở dạng lọ, một lọ năm mươi viên, cứ bốn bình là một liệu trình, phải trải qua ba liệu trình thì mới thấy rõ kết quả được.
Theo như định giá của từng lọ, ba liệu trình này tổng cộng cần khoảng hai mươi lọ thì phải tiêu tốn 420 đồng.
Ngoại trừ các chi phí khác như khai thác thành phẩm ra thì ba liệu trình này có lợi nhuận trên 50%, quả là một ngành sản xuất lợi nhuận kếch xù.
“Đỗ Thừa, đầu tiên là chuyện mở rộng quy mô của chúng tôi, có bán ra nước ngoài hay không?” Sau khi Đỗ Thừa ngồi xuống, Lâm Chung Lăng liền hỏi anh.
Nếu như mở rộng, lấy uy tín của Dược Trung Tín thì vẫn rất có hiệu quả tuyên truyền, nhưng nếu là bán ra thị trường ngoại địa thì phải mời minh tinh tới làm đại diện,