Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Không khí bên trong phòng bao rất tốt, chỉ là đối với Đỗ Thừa mà nói, vẫn có cảm giác không thể hòa nhập được.
Có điều, Đỗ Thừa không vội đi ngay, vì ở đây hắn có thể thu được rất nhiều thông tin, bởi vậy, Đỗ Thừa một mình im lặng ngồi một bên, nhìn Đường Phong và mọi người nói về vấn đề xu hướng của điện cơ mấy năm qua và phát triển trong mấy.
Mà tiêu điểm trong đó chỉ có hai việc, một là thành lập Hiệp hội, còn việc kia là ảnh hưởng của sự dao động trong giá đồng năm ngoái và dư âm của năm nay mang đến tổn thất cho tất cả các doanh nghiệp điện cơ.
Trong cơn sóng gió bấp bênh của giá đồng gây kinh hoàng cho ngành điện cơ ấy, các doanh nghiệp điện cơ của cả thành phố rút lại đến gần ba mươi phần trăm, trong đó có một vài doanh nghiệp nhỏ lần lượt phá sản, chỉ có một vài doanh nghiệp điện cơ quy mô lớn là vẫn giữ được lợi nhuận nhất định, nhưng cả hai năm chủ yếu đều là bị lỗ, đây cũng là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc thành lập Hiệp hội.
Lúc này, thời gian trôi qua cũng thật nhanh, nháy mắt đã một tiếng đồng hồ trôi qua, mấy người Đường Phong cũng đã dần dần chuyển để tài từ lĩnh vực điện cơ sang lĩnh vực giải trí và minh tinh, mà hơn hết là bắt đầu nói về người được xem là đang nổi nhất, Cố Tư Hân.
Đỗ Thừa tự nhiên không muốn nghe nữa, ngay lúc hắn đang muốn rời đi thì A Tam gọi điện tới.
Đỗ Thừa mượn cớ nghe điện thoại đến chào Đường Phong một tiếng rồi sau đó rời đi.
A Tam trong điện thoại nói rất đơn giản, chỉ là bảo Đỗ Thừa xuống đại sảnh tầng dưới một lát, còn anh cùng Nữ Vương lại đang ở giữa sáu bảy cô gái, với cái bộ mặt còn lẳng lơ hơn cả con gái như A Tam và tính cách thu hút người ngoài như Nữ Vương, sẽ rất được con gái hoan nghênh.
Nữ Vương ôm trái ôm phải, làm cho người khác có cảm giác như một lão đại gia, còn A Tam thì lại dán mắt trên sân khấu.
Thấy Đỗ Thừa xuống, A Tam đứng dậy bước về phía Đỗ Thừa. Rồi chỉ về phía sân khấu nói với Đỗ Thừa: “Đỗ ca, anh xem, cô gái kia có phải là người lần trước nói chuyện với anh ở Hoàng Đô không?”
Đỗ Thừa nhìn lên sân khấu theo hướng tay của A Tam, mắt hơi sững, sau đó nhíu mày lại.
Trên sân khấu, Trình Yên cùng mấy cô gái thân hình cao gầy, mặt mũi cũng không tệ đang bị mười mấy người thanh niên bao quanh. Mười mấy người thanh niên đó ai cũng mặc toàn đồ hiệu, có điều trên người lại lộ ra vẻ lưu manh. Trình Yên cùng mấy người bạn gái của cô phẫn nộ nhìn bọn họ, nhưng không có cách nào thoát ra khỏi vòng vây đó.
Trình Yên tối nay đẹp vô cùng, trên người mặc chiếc váy lụa ngắn vai trần màu phấn, để lộ đôi vai ngọc ngà và cặp đùi thon dài chết người. Thân hình đẹp đẽ cùng gương mặt đẹp mê hồn người khác, tuy chỉ trang điểm nhẹ nhưng ở đó không ai có thể vượt qua.
“Đỗ ca, có cần giúp một chút không?”
A Tam vốn ngứa tay, nhìn thấy Đỗ Thừa nhè nhẹ cau mày lại liền nhìn Đỗ Thừa hỏi.
Hiển nhiên, hắn đã hiểu rõ,
“Ừm”.
Nhìn đám thanh niên vây càng ngày càng chặt, trong lòng Đỗ Thừa không hiểu vì sao lại có cảm giác khó chịu, vì vậy, Đỗ Thừa gật đầu ngay, chỉ có điều không nói gì.
A Tam chỉ cần Đỗ Thừa gật đầu là được rồi, còn Đỗ Thừa lại không nói gì, để cho anh hoàn toàn tự do, sau khi ra dấu ok một cách thật bảnh, liền đi về phía sân khấu.
Còn Đỗ Thừa lại tìm một chỗ trống trong bar ngồi xuống.
Trên sân khấu, Trình Yên đang mặt mũi căm giận nhìn mấy thanh niên kia, hôm nay cô có hai cô bạn gái ở Thượng Hải đến, sau khi Trình Yên mời bọn họ ăn cơm xong, lúc đi qua Trịnh Thế Giai Nhân, hai cô bạn đòi dữ quá nên Trình Yên đành cùng hai cô bước vào.
Có điều Trình Yên căn bản không ngờ tới , ba người mới lên sân khấu nhảy một chút đã có người muốn động tay động chân với bọn họ, sau khi bị Trình Yên mắng mấy câu, mấy người đó lại vây chặt ba người ở giữa, làm họ không thể bước xuống.
Ba người con gái yếu ớt như bọn họ làm sao có thể là đối thủ của mười mấy người đàn ông, hơn nữa bọn chúng bên dưới còn có mười mấy người đang ngồi nhìn và cười.
Nhưng, ngay lúc Trình Yên bức bối quá đang định lấy điện thoại ra gọi cảnh sát, cô đột nhiên phát hiện ra một gương mặt quen thuộc làm cô cảm động, cô sửng sốt một lát rồi mặt vui mừng, ánh mắt đưa qua khắp đại sảnh rồi ngay lập tức dừng lại ở Đỗ Thừa.
Có điều, Đỗ Thừa chỉ nhìn cô một chút rồi rời mắt đi, làm Trình Yên không biết Đỗ Thừa đang nghĩ gì, nhưng trực giác mách bảo cô, vẻ mặt của Đỗ Thừa hoàn toàn không vui.
Lúc này, A Tam đã nhập vào trong đám thanh niên, đồng thời nhanh chóng có sự va chạm với mấy tên đó
Điều Đỗ Thừa cảm thấy ngạc nhiên là, đám thanh niên này đều có chút bản lĩnh, hơn nữa cũng không tệ, nếu là bình thường thì một mình A Tam hoàn toàn có thể chơi được mười mấy đứa, nhưng trong một lúc thì lại không xử được đám này.
Đỗ Thừa đột nhiên nhìn về cái bàn