Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Bọn họ lúc về tới khách sạn đã hơn mười một giờ đêm, bất quá mấy người Đỗ Thừa không có trực tiếp quay về trên lầu mà là đi tới một cái nho nhỏ quán rượu mà chúc mừng một phen, sau đó mới trở về phòng.
Phòng vốn là có ba cái, một cái để đàn còn lại hai gian Cố Giai Nghi các nàng hai người một gian, tự nhiên là không có chỗ cho Đỗ Thừa, ở dưới loại tình huống này Đỗ Thừa chỉ có thể đi thuê thêm một cái phòng nữa.
Chẳng qua để Đỗ Thừa có chút không nói gì được đó là sau khi chấm dứt hội diễn âm nhạc sau khi chấm dứt, không biết là người nào làm lọt tiếng gió, tin tức Cố Tư Hân ở nơi này bị truyền bá đi ra ngoài, nguyên bản còn có mấy chục gian phòng trống thế nhưng đều bị người đặt chỗ mất.
Rơi vào đường cùng, Đỗ Thừa đành phải gọi điện thoại cho Cố Giai Nghi nói cho nàng biết mình không thể ở lại, sau đó liền trực tiếp ly khai khách sạn.
Đỗ Thừa vốn là tính toán đi về biệt thự Diệp Gia bất quá bất quá nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa lại đi đến nhà hàng Quân Duyệt.
Đỗ Thừa không có gọi điện thoại cho Trình Yên mà là trực tiếp tấn công vào hệ thống máy tính của nhà hàng Quân Duyệt để tìm kiếm xem Trình Yên ở phòng nào.
Đây đối với Đỗ Thừa mà nói căn bản rất là đơn giản, xe còn chưa tới nhà hàng Quân Duyệt Đỗ Thừa cũng đã điều tra xong.
Cho nên vừa tiến vào khách sạn Đỗ Thừa liền trực tiếp đi đến phòng Trình Yên.
Đứng ở ngoài cửa phòng, Đỗ Thừa trong lòng cũng là có vài phần kích động, bất quá Đỗ Thừa vẫn đã giơ tay lên, nhẹ nhàng bấm chuông.
Chuông cửa vang chỉ chốc lát, bên trong liền truyền ra tiếng bước chân, Đỗ Thừa nghe thanh âm liền biết Trình Yên đã muốn đứng ở phía sau cửa, hơn nữa đang nhòm qua khe cửa.
Ngay sau đó cánh cửa mở ra, khuôn mặt đẹp đến mức làm cho người ta ngạt thở hiện ra, có lẽ là bởi vì vừa tắm xong nên Trình Yên giờ phút này trên người chỉ mặc một bộ váy ngủ màu hồng.
Chất liệu mềm mại, dáng người hoàn mỹ hiện rõ vô cùng.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô lúc này đã tràn ngập vẻ bất ngờ, hiển nhiên cô căn bản sẻ không có nghĩ đến Đỗ Thừa thế nhưng sẽ tìm tới nơi này.
Nhìn thấy Đỗ Thừa mỉm cười, Trình Yên hỏi: "Đỗ Thừa, làm sao anh biết em ở nơi này?"
"Anh tìm tất cả các khách sạn ở Bắc Kinh một lần thì mới tìm được đến đây" Đỗ Thừa mỉm cười đáp, hơn nữa lại là một câu vô cùng xạo.
"Ai mà tin được"
Trình Yên tự nhiên biết Đỗ Thừa nói dối nhưng trong lòng vẫn mười phần ngọt ngào.
"Không cho anh vào sao?" Đỗ Thừa chỉ chỉ bên trong cánh cửa mà nói.
Khuôn mặt Trình Yên đỏ lên, chờ Đỗ Thừa đi vào liền đóng cửa lại. Ngay lúc đó Trình Yên liền cảm giác được 1 bàn tay ôm lấy eo, theo sau đó là một nụ hôn nồng nhiệt áp tới.
Đỗ Thừa ôm chặt Trình Yên, tuy còn cách một tầng váy ngủ nhưng Đỗ Thừa vẫn có thể cảm nhận được mười phần rõ ràng thân thể mềm mại cùng bộ ngực co dãn kinh người của Trình Yên, để Đỗ Thừa có chút bất ngờ hơn là Trình Yên thế nhưng không có mặc áo lót, Đỗ Thừa thậm chí có thể cảm giác được "hột đậu" đang dính tại lồng ngực của chính mình, cũng may lúc này Đỗ Thừa chỉ là muốn ôm Trình Yên một cái mà thôi.
Vẻ mặt Đỗ Thừa thỏa mãn hướng về phía Trình Yên lúc này đã đỏ bừng mà hỏi: "Hiện tại, em đã tin duyên phận của chúng ta chưa?" Mặc dù là câu hỏi nhưng trong lòng Đỗ Thừa rõ ràng cũng đã tin vào hai chữ "duyên phận" rồi.
Không hề có sự sắp đặt nào nhưng hai người vẫn có thể gặp nhau, điều này chỉ sợ không phải đơn giản hai chữ duyên phận mà có thể khái quát hết được.
"Tin" Trình Yên gật gật đầu, lúc trước ở sân vận động nhìn thấy Đỗ Thừa, cô cũng đã bắt đầu tin vào hai chữ "duyên phận", mà lúc này đây, cô đã hoàn toàn tin tưởng.
"Em có nói cái gì cũng đáp ứng anh?" Thấy Trình Yên gật đầu, Đỗ Thừa càng thỏa mãn, sau đó hướng phía Trình Yên nhẹ giọng hỏi.
"Vâng".
Trình Yên gật gật đầu, chẳng qua khuôn mặt cũng đã trốn xuống, không dám nhìn Đỗ Thừa một cái.
Nhìn thấy bộ dáng Trình Yên vô cùng kiều mỵ, Đỗ Thừa trực tiếp bế cô lên, sau đó hướng vào bên trong mà đi tới.
Trình Yên vốn cho là Đỗ Thừa muốn mấy chuyện xấu, theo bản năng liền muốn đưa tay đến chống cự, chẳng qua trước khi nàng kịp đẩy ra, Đỗ Thừa đã đặt Trình Yên ngồi xuống, mà Đỗ Thừa thì ngồi ở một bên
Bất quá Đỗ Thừa lúc này cười híp mắt mà nhìn Trình Yên, Trình Yên mắc cỡ mặt càng thêm đỏ.
Thấy Đỗ Thừa không nói lời nào mà cứ nhìn mình, Trình Yên liền nhẹ giọng hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, Cố