Cảm ơn sự ủng hộ của khanhat0507, sức khỏe ta đang không tốt nên tiến độ hơi chậm >"
Giấu đầu lòi đuôi? Nằm mơ!
Dù chưa bao giờ xem qua nguyên tác truyện Tây Du Ký. Bất quá, phiên bản truyền hình thì Quân Thường Tiếu đã xem đến lần thứ n rồi. Nội dung cũng đã thuộc lòng, có thể nói ra như nước chảy mây trôi.
Hắn không cần cân nhắc, lập tức nói “Chưởng môn đời thứ nhất của Thiết Cốt phái ta, thu lấy tinh hoa của đất trời, uẩn dưỡng qua vô tận năm tháng, cuối cùng phá thần thạch mà ra, kế thừa võ học của Linh Thai Phương Thốn Sơn Bồ Đề Lão Tổ!”
Trưởng lão Thương Sơn phái nổi giận nói “Người chính là bằng xương bằng thịt, sao có thể từ trong viên đá đi ra, tên tiểu tử này chớ nói tầm bậy tầm bạ, mê hoặc mọi người!”
“Lão gia hỏa”
Quân Thường Tiếu khinh bỉ nói “Ngươi đối với ngàn vạn sinh linh biến hóa, cũng là hoàn toàn không biết gì cả.”
“Ngươi.. ngươi...”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói “Vấn đề ngươi hỏi ta đều đã trả lời, nếu có gì chưa hài lòng muốn nghe tiếp, ngươi có thể hỏi tiếp.”
Trưởng lão Thương Sơn phái sao có thể nuốt được cục tức này, vẫn muốn tiếp tục truy vấn tiếp, nhưng Lý Thanh Dương hành động trước một bước, mở miệng nói: “Không nghĩ tới, Thiết Cốt phái còn có lịch sử lâu đời như thế.”
Mọi người chút nữa ngã quỵ trên mặt đất.
Không phải Lý Thanh Dương sẽ tin những lời kia là thật chứ?
“Thế nhưng mà”
Lý Thanh Dương suy nghĩ một lát rồi nói “Những thứ ngươi nói chỉ là một thời huy hoàng của Thiết Cốt phái, bây giờ nội tình còn có ưu thế gì, đơn giản mà nói thì có ưu điểm gì không?”
Đúng đúng đúng!
Coi như tất cả là thật, coi như Thiết Cốt phái trước kia nội tình thâm hậu đến cỡ nào, cũng không thay đổi được hiện thực rằng hiện tại nó chỉ còn là một môn phái cửu lưu mà thôi.
“Aii!”
Quân Thường Tiếu thở dài một tiếng nói “Trên đời này không có gì là mãi mãi. Tông môn có mạnh hơn đi chăng nữa cũng có một ngày suy tàn. Thiết Cốt phái chúng ta cũng không may mắn thoát khỏi, hiện tại xuống dốc đến bộ dạng này.”
Xuống dốc cái rắm chó ấy.
Thiết Cốt phái các ngươi căn bản từ đầu đã không mạnh mẽ gì rồi.
“Lý công tử.”
Quân Thường Tiếu nhìn qua, đầy hàm ý nói “Nhưng môn phái ta dù sao cũng là thượng cổ tông môn, dù là suy tàn thì nội tình còn tồn tại y nguyên. Ví dụ như đan dược ngươi dùng lúc trước, là bằng chứng tốt nhất để chứng minh.”
Đan dược?
Mọi người nghe nghe mà thấy mơ hồ.
Lý Thanh Dương trầm mặc.
Lúc đó, hắn mang trọng thương rất nặng nhìn như hôn mê, nhưng thực ra vẫn còn ý thức, có thể mơ mơ hồ hồ nhớ rằng mình đã ăn một viên thuốc, sau đó thương thế lập tức khôi phục.
Quân Thường Tiếu lúc trước nói về lịch sử Thiết Cốt phái, hắn chỉ coi như chuyện kể cho con nít nghe, nhưng cho đến khi vị chưởng môn này đề cập đến công hiệu của đan dược, có lẽ Thiết Cốt phái thật sự không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Quân Thường Tiếu nói “Bổn tọa muốn khôi phục lại sự huy hoàng ngày xưa của tông môn, cần thiên tài như ngươi phụ tá.”
Nhìn về phía các võ giả lúc trước lôi kéo Lý Thanh Dương nói “Bọn họ cho ngươi điều kiện, bổn tọa hiện tại khó có thể làm. Nhưng ngươi muốn con đường rộng mở trở thành Võ Đế, vậy thì đến Thiết Cốt phái của ta đi.”
Trở thành Võ Đế?
Tên này đúng là cái gì cũng dám nói!
Võ Đế.
Cường giả tối cao của Tinh Vẫn đại lục, là sự tồn tại được tất cả mọi người kính ngưỡng.
Quân Thường Tiếu mới chỉ có Khai mạch ngũ đoạn, dám mở miệng nói biến một người đạt đến cảnh giới này, khả năng chém gió không phải người thường có thể so sánh!
“Được.”
Lý Thanh Dương sảng khoái nói “Ta quyết định gia nhập Thiết Cốt phái.”
Chỉ đơn giản vài chữ thôi, nhưng đối với những võ giả đang đứng ở diễn võ trường chẳng khác nào là tiếng sét đánh ngang tai. Tất cả mọi người đứng tại chỗ ngây, nhìn qua như hàng trăm pho tượng vậy.
“Đinh!”
“Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ phụ. Phần thưởng là 5 điểm cống hiến!”
“Đinh!”
“Điểm cống hiến môn phái 19/100.”
Nghe âm thanh vang bên tai, Quân Thường Tiếu có chút ngây người nghĩ “Nhiệm vụ hoàn thành rồi? Ta đem đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương lừa gạt thành công rồi?”
“Thiên Thiên!”
Ngây người một lúc, Quân Thường Tiếu cao giọng nói ra “Cầm danh sách nhập môn tới.”
Lục Thiên Thiên đem danh sách để lên mặt bàn.
“Xoạt!”
Quân Thường Tiếu tiêu sái ngồi xuống, nâng bút lên nói
“Tên.”
“Lý Thanh Dương.”
“Giới tính.”
“Nam.”
“Độ tuổi.”
“Mười sáu.”
“Tư chất.”
“Linh căn thượng phẩm.”
“Cảnh giới.”
“Khai mạch mười đoạn.”
Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa ngồi không vững, ngã từ trên ghế xuống.
Chính mình là chưởng môn mới chỉ Khai mạch năm đoạn, thu nhận cái thứ