Nghe con trai nói quyết định gia nhập Thiết Cốt phái, Lý gia chủ như bị sét đánh, đứng tại chỗ ngây người.
Nửa năm trước.
Lý Thanh Dương nghiệm ra linh căn thượng phẩm, làm hắn mừng rỡ như điên.
Lý gia cũng là sôi trào không thôi, lấy việc này làm kiêu ngạo, thậm chí còn cho rằng, gia tộc sau này dưới sự chỉ huy của Lý Thanh Dương sẽ trở lên càng huy hoàng hơn nữa.
Sau khi nghiệm chứng kết thúc, Lý gia chủ cung cấp tài nguyên tốt nhất cho con trai mình, cũng vì con trai quy hoạch hết thảy tương lai. Tại "Bách tông chiêu mộ" mở ra, sẽ chọn cho con trai một tông môn có đầy đủ nội tình lẫn danh tiếng.
Không ngờ hôm nay, thừa lúc mình tắm rửa thay quần áo, Lý Thanh Dương vụng trộm chạy đi, làm mình lật tung cả phủ đệ cũng không tìm dc người.
"Tiểu tử thối!”
“Chẳng lẽ lại trốn đi gặp tiểu tiện nữ kia sao!”
Đúng vào lúc này, người hầu vội vàng đến báo tin: “Gia chủ, công tử đã đi trước một bước đến diễn võ trường, được môn phái ngũ lưu Thương Sơn phái coi trọng, muốn thu làm đệ tử!”
“Cái gì!”
Lý gia chủ vui mừng không thôi.
Thương Sơn phái là thế lực đỉnh phong trong quận Thanh Dương, địa vị không kém so với thành chủ thành Thanh Dương. Con ta được tông môn dạng này chiêu mộ, nhất định tương lai sẽ tỏa sáng rực rỡ.
“Nhưng mà...”
Người hầu nghĩ nghĩ một lát, yếu ớt nói: “Công tử cự tuyệt lời mời của trưởng lão Thương Sơn phái rồi."
“Cái gì!”
Lý gia chủ thiếu chút nữa ngã nhào.
Cùng là 2 chữ “Cái gì!”, nhưng ngữ điệu không giống, tâm tình cũng không giống nhau. Một ở trên thiên đường, một ở dưới địa ngục.
“Cái tên tiểu tử hỗn đản kia có phải đầu óc bị ngựa đá hay không, mà lại đi cự tuyệt chiêu mộ của Thương Sơn phái.”
“Không được, không được.”
“Chuyện này liên quan đến cả đời nó, lại liên quan đến cả tương lai của Lý gia, không thể để nó tự tiện quyết định được.”
Kết quả, Lý gia chủ dẫn người vội vã đuổi tới diễn võ trường.
Vừa vặn gặp được người của Thương Sơn phái đang thu dọn chuẩn bị rời đi, lập tức nhanh chóng mở miệng thay Lý Thanh Dương đáp ứng lời mời.
Từ miệng con trai nghe được việc hắn đã chọn môn phái, Lý gia chủ còn đang băn khoăn có môn phái nào ưu tú hơn cả Thương Sơn phái ở quận Thanh Dương này hay sao?
Kết quả thế nào?
Tiểu tử kia chọn Thiết Cốt phái.!
Lý gia tại thành Thanh Dương có thể nói không lớn không nhỏ, quy mộ tạm coi tương đương với một cái môn phái bát lưu. Bây giờ con trai Lý gia chủ lại gia nhập môn phái cửu lưu, đây là điều Lý gia chủ tuyệt đối không thể chấp nhận được!
Ngây người trong giây lát, hắn trầm giọng nói “Thanh Dương, không được đùa giỡn với cha trước mặt mọi người.”
“Cha.”
Lý Thanh Dương nói “Con không có nói đùa. Hiện tại con đã là đệ tử của Thiết Cốt phái.”
Câu nói này giống như một cái chùy lớn nện thẳng vào ngực của Lý gia chủ, khiến hắn thân hình run rẩy không tự chủ được lùi lại hai bước.
“Gia chủ!”
Người hầu vội vàng tới nâng đỡ.
Lý gia chủ ổn định thân thể, ngón tay chỉ Lý Thanh Dương, âm thanh run rẩy nói “Hôm nay mặt mũi của Lý gia ta, đều bị ngươi làm mất hết. ”
Nếu như con trai mình chọn một cái môn phái lục lưu, hắn có thể tiếp nhận được. Nhưng Thiết Cốt phái thì không được. Đây là một cái môn phái cửu lưu a.
Huống chi.
Môn phái rác rưởi rạng này, không chỉ không có tương lai, mà con đem Lý gia ra làm trò cười.
Võ giả các phái đang xem náo nhiệt cười rộ lên.
Lý Thanh Dương đệ nhất thiên tài đầu óc có vấn đề, may mắn cha hắn đầu óc coi như bình thường, biết Thiết Cốt phái là dạng môn phái gì.
“Công tử!”
Người hầu Lý gia vội vàng nói: “Chớ làm gia chủ tức giận, nhanh nhanh rời khỏi cái môn phái rác rưởi kia.”
“Răng rắc.”
Quân Thường Tiếu nhè nhẹ nắm song quyền.
Môt tên người hầu của một gia tộc nho nhỏ, đều cho môn phái của mình là rác rưởi, cái này thực sự rất khó chịu.
“Cha.”
Lý Thanh Dương chân thành nói “Làm người phải có thành tín. Ta đã là người của Thiết Cốt phái, sẽ không rời đi đâu hết.”
“Ngươi..”
Lý gia chủ tức giận, hai hàm răng run rẩy nói “Nghịch tử!”
Trưởng lão Thương Sơn phái không muốn nhìn cảnh này, mở miệng nói ra “Lý công tử, trăm việc lấy chữ hiếu làm đầu, ngươi ngỗ nghịch phụ thân như vậy, chính là bất hiếu.”
Lý Thanh Dương trên mặt xuất hiện xoắn xuýt cùng áy náy.
“Xong.”
Quân Thường Tiếu “ Vịt tới tay rồi