Nhờ vào bảng công bố nhiệm vụ, đệ tử đã có thể tự động tiếp nhận nhiệm vụ, Quân Thường Tiếu không còn phải tự mình công bố, cũng bớt lo nghĩ không ít.
Tiếp theo, hắn gọi Tô Tiểu Mạt, Lý Phi và Điền Thất đến, dựa vào linh căn của từng người mà đưa cho bọn họ mỗi người một bình dịch cải tạo tư chất.
Ba người từng nếm qua ngon ngọt của cái thứ này, cho nên vừa tiếp nhận trực tiếp uống luôn.
Điền Thất và Lý Phi đột phá linh căn đến cấp bậc trung phẩm, tu vi cũng bước vào Võ Dồ lục phẩm.
Tô Tiểu Mạt đột há linh căn đến cấp bậc thượng phẩm, tu vi cũng nhảy lên một nấc Võ Đồ thất phẩm.
Tính đến lúc này, Phái Thiết Cốt có ba tên đệ tử sở hữu linh căn thượng phẩm biến thành bốn tên, mặc dù môn phái chỉ có đẳng bậc bát lưu nhưng số đệ tử sở hữu linh căn thượng phẩm đã siêu việt Hạo Khí Môn.
Chỉ hơn về mặt tư chất linh căn thượng phẩm, còn so về nội tình chấn chính thì vẫn kém xa.
“Đa tạ chưởng môn!”
Ba người Tô Tiểu Mạt chắp tay nói.
Quân Thường Tiếu nói:
“Tiếp tục khắc khổ tu luyện, một tháng sau bổn tọa sẽ dẫn các ngươi đi Tử Vong Cốc rèn luyện.”
Ba người vốn dĩ đang vui vẻ bỗng nhiên nghe thấy ba chữ “Tử Vong Cốc”, biểu cảm trên mặt lập tức cứng lại.
“Sao vậy?”
Quân Thường Tiếu hỏi.
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói:
“Chưởng môn, Tử Vong Cốc là cấm địa của quận Thanh Dương, nghe nói ở đó hung thú có thực lực cấp bậc Võ Tông khắp nơi đều có thể thấy!”
Điền Thất và Lý Phi cũng biểu hiện ánh mắt sợ hãi.
Ba người họ từ nhỏ đã nghe qua đủ loại đáng sợ của Tử Vong Cốc từ trưởng bối trong nhà, tâm lý cũng đã dần hình thành bóng ma ăn sâu.
Không chỉ là bọn họ.
Võ giả trên quận Thanh Dương nghe đến Tử Vong Cốc, sắc mặt đều đại biến.
Cấm địa, không phải là để nói chơi!
Quân Thường Tiếu nói:
“Chính bởi vì nơi đó hiểm trở nên bổn tọa mới dẫn các ngươi đi rèn luyện, như vậy mới có thể đề cao thực lực!”
Còn không phải vì phải hoàn thành nhiệm vụ sử thi, nói cứ như rất dày công vắt óc suy nghĩ biện pháp tăng thực lực cho đệ tử lắm vậy.
“Chưởng môn đã nói đi, vậy thì đi thôi!”
Tô Tiểu Mạt tỏ thái độ, Điền Thất và Lý Phi cũng tán đồng.
Bóng mà tâm lý? Đương nhiên phải khắc phục.
Người phản ứng mạnh nhất vẫn là Lý Thanh Dương.
Khi hắn biết được chuyện này, hai chân thiếu chút nữa không đứng vững mà ngã bệt xuống đất!
“Chưởng môn.”
Lý Thanh Dương thần sắc nghiêm trọng nói:
“Hung thú trong Tử Vong Cốc phân bố rải rác, không có thực lực Võ Tông cảnh, mười người vào thì hai ba người còn sống trở ra đã là may lắm rồi đấy!”
“Hung hiểm vậy sao?”
“Vô cùng hung hiểm!”
Quân Thường Tiếu xoa cằm, cười nói:
“Càng hung hiểm thì càng có tính thách thức, chuẩn bị cho tốt, một tháng sau chúng ta sẽ đi Tử Vong Cốc.”
Lý Thanh Dương không nói nên lời.
Thân là đệ tử, hắn sẽ không phải đối quyết định của chưởng môn, đành phải nghe theo mệnh lệnh tập hợp mười sư đệ sở hữu linh căn trung phẩm, bắt đầu sắp xếp huấn luyện đặc biệt.
Quân Thường Tiếu cũng biết Tử Vong Cốc nguy hiểm trùng trùng, không thể đem sinh mệnh của đệ tử ra đùa, vì thế hắn bắt đầu vì đệ tử trang bị một lượng lớn Tụ Khí Đan, hy vọng trong một tháng có thể đề cao tu vi hết mức.
“Phòng thủ cũng không thể thiếu.”
“Lý Ngọc Hoa tiểu tử này có thân thể không tồi, để Tội Kỷ dẫn dắt hắn tiến hành huấn luyện đặc biệt, đến lúc đó có thể dùng để kháng quái.”
Lý Thanh Dương dẫn dắt mười đệ tử linh căn trung phẩm tu luyện, Tiêu Tội Kỷ và Lý Ngọc Hoa đơn độc tiến hành huấn luyện đặc biệt, tất cả đều được sắp xếp thỏa đáng.
Tiếp theo đây, chờ đợi bọn họ huấn luyện kết thúc, lập tức khởi hành đến Tử Vong Cốc!
Còn những đệ tử khác, Quân Thường Tiếu cũng không thể lơ là, bởi vì cảnh giới bị áp chế, cho nên tự mình ra mặt huấn luyện đệ tử.
Đầu tiên định ra những mục tiêu nhỏ.
Trong thời gian ngắn giúp những đệ tử mới ra nhập môn phái, toàn bộ đột phá tu vi đến Khai Mạch mười hai đoạn, thậm chí là Võ Đồ cảnh.
Môn phái không thiếu Khai Mạch Đan, thành sự chẳng có vấn đề gì!
Những đệ tử được lựa chọn tham gia rèn luyện tại Tử Vong Cốc vào tháng sau, bắt đầu tiến hành huấn luyện đặc biệt.
Đệ tử mới gia nhập tu luyện dưới sự chỉ dẫn của Quân Thường Tiếu.
Lão Ngụy cũng vừa trồng hạt giống dược liệu chất lượng cao, vừa truyền thụ kỹ thuật trồng trọt cho năm đệ tử.
Môn phái tràn đầy bầu không khí hưng thịnh phát triển.
Ngày thứ ba, Lê Lạc Thu dẫn người trở về môn phái.
“Chưởng môn.”
Trong thư phòng, Lê đường chủ đặt một chiếc nhẫn không gian lên bàn, cười nói:
“Quặng mỏ của Tiêu gia đã sụp đổ, thu được mười mấy vạn mỏ thiết.”
Quân Thường Tiếu trả lời:
“Không tệ.”
Quặng mỏ sụp đổ, Tiêu gia có thể đào lại.
Nhưng làm vậy sẽ tốn rất nhiều tiền tài sức người, trong khoảng thời ngắn không thể nào sinh lợi nhuận.
“Bổn tọa có trang bị một phòng cải tạo thân pháp trong phòng