Tác dụng của tháp rèn luyện là rèn luyện toàn diện.
Tầng thứ nhất dựa vào trọng lực để tôi luyện cơ bắp đến cực hạn.
Nhưng nếu như chỉ đơn thuần rèn luyện thân thể, vẫn không thể coi là hoàn mỹ, bởi vì xương cốt cũng cần rèn luyện.
Bắp thịt là nền móng, xương cốt là cột nhà.
Hai thứ này kết hợp hoàn mỹ, lầu cao vạn trượng mới có thể đứng vững.
Vậy, nội dung chủ yếu của tầng thứ hai tháp rèn luyện chính là tôi luyện xương cốt.
Tôi luyện xương cốt không phải dùng trọng lực dồn ép, mà là ngọn lửa đặc biệt tôi luyện xương cốt và gân mạch.
Ba người Tô Tiểu Mạt đi đến tầng thứ hai, toàn thân lập tức bị ngọn lửa kỳ lạ bao vây, mấy trăm mảnh xương cốt cùng gân mạch tức thì chịu đựng tôi luyện điên cuồng.
Tôi luyện bắp thịt chỉ bị trọng lực dồn ép.
Bị ngọn lửa kỳ lạ này thiêu đốt xương cốt và gân mạch mang lại sự đau đớn tột cùng, đau đến tận xương tủy!
Ba người Tô Tiểu Mạt trạng thái vốn không tốt, bất ngờ bị rèn luyện như thế này, chỉ kháng cự được mấy phút linh hồn thể trực tiếp sụp đổ.
Trừng phạt ở tầng thứ hai, mạnh hơn tầng thứ nhất rất xa.
Nhìn tình trạng co giật của bọn họ, một hai ngày e rằng rất khó hồi phục.
Quân Thường Tiếu đứng trước ba người, không khỏi lắc đầu nói:
“Tầng thứ nhất còn chưa hoàn toàn thích ứng, đã vội vàng lên tầng thứ hai, các ngươi gan không nhỏ đấy.”
Việc hoàn toàn thích ứng này rất quan trọng.
Không nói làm đến đi nhanh như bay, ít nhất sau khi chống đỡ một giờ, có thể mặt không đổi sắc.
Trước mắt thấy, đệ tử vẫn chưa đạt yêu cầu.
Vì vậy, muốn tiến đến tầng thứ hai, là một gánh nặng đường xa.
Có ba sư huynh làm tấm gương, các đệ tử phái Thiết Cốt vẫn trung thành rèn luyện ở tầng thứ nhất.
Dần dần thích ứng trọng lực gấp mười lần, tu luyện nửa canh giờ đi ra cũng không cảm thấy quá thống khổ, có thể tu luyện công pháp như thường ngày.
Mỗi ngày rèn luyện một giờ đã rất có hiệu quả rồi, trừ khi đi theo con đường cực đoan, ngược lại hoàn toàn không cần thiết phải liều mạng.
Lý Thanh Dương hiểu được, không tiếp tục theo đuổi cực hạn.
Mỗi ngày ở trong tháp rèn luyện một giờ, còn phải tu luyện Dịch Chân Kinh, còn phải giúp chưởng môn xử lý sự vụ của môn phái.
Đám người Tô Tiểu Mạt và Lý Phi cũng như vậy.
Theo bọn họ, rèn luyện bắp thịt chỉ là một bộ phận, nuôi dưỡng linh lực cũng không thể ngó lơ.
Cảm xúc nóng vội trước đây dần bình ổn lại, đây là phát triển bình thường hóa.
Nhưng mà, Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần vẫn đang cố gắng đến tận cùng, mỗi ngày rèn luyện tận ba canh giờ mới thôi.
Bọn họ làm như vậy, ưu điểm là bắp thịt có thể tăng lên mạnh mẽ, nhược điểm là kết thúc rèn luyện xong thì cả ngày suy yếu.
Quân Thường Tiếu không ngăn cản hai người tôi luyện bắp thịt, dẫu sao, đệ tử có quyền lựa chọn con đường võ đạo cho bản thân.
Việc hắn có thể làm chính là bảo vệ bọn họ vững bước tiến lên, không bị người khác khi dễ nhục nhã.
Võ Vương hay Võ Hoàng đều không được, thậm chí Võ Đế cũng không được.
Thời gian này, Quân Thường Tiếu cũng đưa ra Khai Sơn Chưởng và Kết Ấn Tráo, để đệ tử có càng nhiều công pháp có thể tu luyện.
Khai Sơn Chưởng thuộc về chưởng pháp bá đạo, linh lực tụ hợp trên bàn tay, bạo phát ra sức mạnh khai núi phá đá.
Kết Ấn Tráo thuộc về công pháp phòng ngự, điều khiển linh lực tạo lớp phòng ngự bao bọc cơ thể.
Trong thư phòng.
Quân Thường Tiếu bày ra 10 bình dịch cải tạo tư chất, nói:
“Hành trình Tử Vong Cốc vừa rồi, các người biểu hiện không tồi, mỗi người cầm lấy một bình uống hết đi.”
Trương Vĩ và chín đệ tử tư chất trung phẩm, mỗi người cầm một bình dịch cải tạo tư chất.
Sau khi uống xong, linh căn từ trung phẩm cải thiện lên thượng phẩm.
Rèn luyện ở Tử Vong Cốc, Long Tử Dương và Lý Ngọc Hoa biểu hiện cũng không tồi, nhưng bởi vì gia nhập môn phái khá muộn, Quân Thường Tiếu lựa chọn đưa cho những đệ tử lâu năm trước.
Đệ tử khá nhiều, mà tài nguyên có hạn.
Chỉ có thể dựa vào gia nhập môn phái trước sau để ban phát.
“Đây rốt cuộc là dược dịch gì, sau khi uống xong, linh căn và tu vi lại tăng lên.”
“Thật không thể tin được.”
“Lẽ nào, chưởng môn đưa cho chúng ta dược dịch là Tiên Lộ Quỳnh Tương?”
Mười tên đệ tử kinh ngạc không thôi.
Bọn họ sau khi cải thiện linh căn lên thượng phẩm, nếu như không xuất hiện bất ngờ, sau này trở thành đệ tử nội môn như ván đã đóng thuyền.
Những đệ tử tu vi không quá cao, dựa vào phòng huấn luyện và linh lực trận tiến hành nâng cao, những đệ tử có thực lực không tệ thì tiến hành rèn luyện trong tháp.
Các đệ tử bừng bừng khí thế tu luyện, Thiết Cốt Phái hiển nhiên càng ngày càng chính quy hóa, chuyên môn hóa.
Việc rèn luyện của đệ tử đã giải quyết xong, chỉ còn một vấn đề bày trước mặt Quân Thường Tiếu, đó chính là tài nguyên võ đạo.
Tài nguyên võ đạo gồm có đan