Một nhà ba người ăn cơm tối no nê, đặc biệt là Khang tổng.Nửa đêm, Khang tổng trợn tròn mắt nhìn trần nhà, cái bụng cứ kêu ục ục.Nhất định là tương có vấn đề, tương ăn ngon như vậy nhất định có vấn đề.Khang tổng mặc dù là nhà tư bản lòng dạ đen tối, nhưng cậu cũng biết mình không trả lương cho hai vợ chồng trẻ, bọn họ cũng không cần giống như trước quản gia như vậy, tận tâm tận lực chăm sóc mình.Nhưng cái bụng quá khó chịu, nằm không thoải mái, ngồi cũng không thoải mái.Khang tổng thở dài một hơi, từ trong phòng ngủ đi ra đứng trên ban công, thành thị ngủ yên ở trong bóng tối, xa xa mấy toà cao lầu lẳng lặng đứng thẳng.Khang tổng từ trong túi sờ soạng một cây kẹo que, đây là bé mập ở nhà trẻ cho cậu.Khang tổng ngậm kẹo xoa xoa cái bụng, cảm giác căng căng chua chua khó chịu, đứa nhỏ khó chịu muốn khóc.Nếu như hiện tại ở trong biệt thự thì sẽ có một đống người đến quan tâm hầu hạ cậu, nấu nước nóng tìm bác sĩ cho cậu.Phảng phất như trên thế giới này cậu là người quan trọng nhất.Mà hiện tại, cậu chỉ có thể ngồi ở trên ban công, nhìn bầu trời đêm, nghe tiếng kêu quang quác của con chim nào đó."Bảo Bảo?"Bình thường buổi tối Hạ Sanh đi tiểu đêm đều sẽ xem con có đá chăn có hay không, kết quả là phát hiện con không ở trong phòng.Hạ Sanh sợ hết hồn, phản ứng đầu tiên đi phòng sách tìm, bởi vì lúc trước không tìm được con trai thì sẽ tìm được con ở trong phòng sách.Kết quả khi đến cửa phòng sách liền nhìn thấy đứa nhỏ trên ban công.Đứa nhỏ đối mặt trước bầu trời đêm, bóng dáng nho nhỏ tràn đầy cô đơn." Bảo Bảo đang suy nghĩ về cuộc sống sao?" Hạ Sanh đi ra, ngồi xổm xuống bên cạnh đối phương, theo tầm mắt của cậu nhìn về phía bầu trời.Một vầng trăng tròn dừng lại trên thành phố.Hạ Sanh có chút kỳ quái, hơn nửa đêm con trai không ngủ mà đi ra ngắm mặt trăng, còn trách văn nghệ, sau này không phải sẽ làm nhà thơ đó chứ?Khang tổng thở dài một hơi.Hạ Sanh nghe được một tiếng thở dài này, cúi đầu, mới chú ý tới tay đối phương ôm bụng, cô nhớ tới cảnh tượng đứa nhỏ buổi tối không để ý đến lời khuyên của mình, ăn đến năm cái bọc cơm."Đầy bụng sao? Mẹ xoa bụng cho con nha, bên trong bọc cơm có khoai tây nghiền, ăn nhiều khoai tây nghiền sẽ dễ bị đầy bụng, khi dì con còn bé thường bị đầy bụng không ngủ được, mẹ sẽ xoa cái bụng cho dì ấy." Hạ Sanh nóiKhang tổng nghiêng đầu qua chỗ khác: "Không muốn.""Không đau, mẹ sẽ xoa nhẹ thôi." Hạ Sanh dịu dàng nói.Khang tổng tâm nói, cậu rất sợ đối phương không kiềm chế được sức lực của mình.Khang tổng sửng sốt một chút, cái bụng được xoa nhẹ nhàng, Khang tổng chưa từng thử sau khi ăn nhiều sẽ bị người lớn quở trách hoặc là xoa cái bụng.Người được nuôi trong biệt thự của cậu cũng không phải là bậc cha chú, tất cả bọn họ nhận tiền lương của cậu thì phải nghe lời cậu làm sao dám quở trách cậu.Khi còn bé cậu bị ngã cũng được, đau bụng cũng được, tất cả mọi người đều sẽ bận rộn sốt ruột, nhưng sẽ không có ai ôm cậu xoa xoa bụng cậu một cái."Buổi tối đầy bụng không ngủ được, tại sao không gọi ba mẹ?" Hạ Sanh hỏi."Không muốn làm phiền ba mẹ." Đứa nhỏ cúi đầu, nhỏ giọng lầm bầm một câu.Hạ Sanh cười ra tiếng: " Bảo Bảo, tại sao có thể có ý nghĩ như thế? Ba mẹ yêu con, ba mẹ mãi mãi cũng sẽ không cảm thấy con phiền phức."Khang tổng nhìn bầu trời, cậu cũng không phải ngốc, tình yêu của vợ chồng trẻ chính là dành cho con trai của bọn họ, không có bất kỳ liên quan gì đến cậu.Khang tổng bị ôm trở về trong phòng ngủ, Hạ Sanh đắp chăn cho cậu rồi khẽ ngâm nga hát ru.Cuối cùng, Hạ Sanh nhìn con trai ngủ say, cảm thấy hai ngày qua vợ chồng cô vui vẻ khi rời xa con trai mình, biểu hiện quá rõ ràng rồi.Vì vậy ngày thứ hai, cô Tiểu Lưu sắp lên lớp mới nhận được bạn nhỏ Khang Khang, không chỉ có như vậy, ba mẹ bạn nhỏ Khang Khang còn lưu luyến không rời nhìn theo bạn nhỏ Khang Khang tiến vào phòng học.Cô Tiểu Lưu: "..." Lần này đến lượt phụ huynh