"Bảo Bảo, lại gọi lần nữa đi." Việt Tần cầm điện thoại di động ghi âm trong tay, dỗ nói.Khang tổng đã tự kỷ, lúc đó đầu óc cậu chạm mạch nên mới gọi bậy.Đầu cậu bị chạm mạch, nhưng mà cũng người này đúng là có bệnh!Bình thường cậu luôn cảm thấy đối phương là tên ngốc, mỗi lần là đều trêu chọc, mà lần này, cậu cảm thấy đối phương thật sự có bệnh, cậu lại ăn nói khép nép, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mà gọi một tiếng ba.Không phải một tiếng ba trị giá bốn, năm vạn đồng tiền sao? Không phải đáng 450 ngàn đồng tiền thì xứng đáng với cậu sao?Kết quả, người này lại mang cậu đi, hoàn toàn không định quay về đòi tiền, một tiếng gọi này của cậu là toi công rồi!Khang tổng chỉ là ngẫm lại chuyện này, cậu cũng giận đến đau quai hàm.Khang tổng không định lý sự với tên ngu ngốc này, hiện tại cậu đã nói, nếu đã biết nói chuyện, vậy cậu có thể nghĩ cách liên hệ với người đáng để mình tin tưởng.Có điều, chuyện quản gia cũng dạy cho cậu một bài học, đầu năm nay biết người biết mặt nhưng không biết lòng, sau này không thể tùy tiện bại lộ mình, mà là phải chắc chắn đối phương đáng để tin tưởng.Khang tổng liệt kê danh sách tin tưởng ở trong lòng, cũng còn may bạn từ nhỏ đến lớn của cậu rất nhiều, bạn gái cũng rất nhiều, luôn có mấy người có thể tin tưởng.Mà vào lúc này, người ba ngốc bên cạnh vẫn đang vui vẻ ——"Bảo Bảo, một lúc trở về gọi mẹ có được hay không?""Nhất định mẹ rất muốn nghe con gọi mẹ đấy."Khang tổng mặt không hề cảm xúc mà nhìn lưng ghế dựa, tối hôm nay phải lấy được điện thoại di động của hai vợ chồng."Bảo Bảo, nói cùng ba nào —— mẹ —— "Khang tổng tiếp tục nhìn chằm chằm lưng ghế dựa xe, một dáng vẻ đần độn hoàn toàn không nghe được.Việt Tần nhìn dáng vẻ con trai của mình, vui vẻ: "Con ngoan, con có thể hiểu được những gì ba nói đúng không?"Nghe không hiểu, nghe không hiểu."Hôm nay ba có mua quà cho con nè."Không gì lạ , không gì lạ .Khang Việt cậu có gì mà chưa từng có? Khi Khang Việt còn nhỏ rất mê các loại đồ chơi, căn biệt thự bên cạnh chuyên chất đống đồ chơi của cậu, không ngoa khi nói trước khi tiến vào thân thể này, trên thế giới này chỉ có cậu không muốn, không có cậu không có được.Xe ngừng lại bãi đậu xe ở tiểu khu, sau khi Việt Tần xuống xe xếp hàng thì vẫn tiếp tục nói: "Xem ra, ba phải dùng đại chiêu rồi."Mặt Khang Việt không hề cảm xúc, lẳng lặng mà nhìn người ba ngốc biểu diễn, cậu không tin cậu không gọi, đối phương còn có thể thế nào!"Chọt nè...." Việt Tần ha hà hơi, bắt đầu cù lét con trai.Đứa nhỏ không khống chế được nở nụ cười.Quá đáng! Thật là quá đáng! Khang tổng cười đến thở không ra hơi, đối phương mới dừng lại.Việt Tần một tayôm con ra, một tay xách theo món ăn: "Bé ngoan chịu thua đi."Khang tổng cắn răng, nếu như không phải cân nhắc đến người trước mắt da dày thịt béo, có cắn cũng cắn không đau, cậu thật muốn cắn đối phương một cái.Gọi là không thể gọi, đời này cũng không thể gọi.Trước đó cậu đồng ý gọi, đơn thuần là bởi vì gọi một tiếng sẽ có bốn, năm vạn đồng tiền.Nhà tư bản vì lợi ích đều có thể làm trái pháp luật phạm tội, cậu vì chút lợi ích mà gọi một tiếng ba, cũng không tính là chuyên lớn gì.Việt Tần không biết con trai của chính mình có tâm lý nhà tư bản, ôm con về đến nhà."Ba phải nấu cơm, con ngồi đây chơi đồ chơi được không?"Khang tổng bị đặt ở bên trong ghế dựa trẻ em.Trong phòng bếp, người đàn ông thuần thục vo gại nấu cơm, tiếp theo vừa ngâm nga vừa thái rau, cực kì vui vẻ.Khang tổng dè dặt rời khỏi ghế trẻ em, đi tới trên ghế sa lon bên cạnh lấy được điện thoại di động của đối phương.Nhưng mà... Điện thoại di động cần mật mã.Khang tổng nhíu nhíu mày, bình thường cậu không có chú ý mật mã điện thoại di động của đối phương nên đành đặt lại.Lúc này, cửa lớn mở ra, Hạ Sanh trở về ——Việt Tần lập tức liền từ phòng bếp đi ra, mở tạp dề ra, hưng phấn nói: "Vợ ơi!""A?" Hạ Sanh có chút kỳ quái: "Làm sao?"Khang tổng biết tại sao, tên đàn ông phá của vui vẻ bỏ ra 25 ngàn mua piano để huẩn bị cho vợ mình một niềm vui bất ngờ, Khang tổng luôn cảm thấy đây chính là kinh hãi!Khang tổng lập tức chuyển băng ghế nhỏ tới phòng khách, ngồi xuống, chuẩn bị xem tên đàn ông phá của bị mắng, tốt nhất là ăn luôn hai đấm đi.Khang tổng luôn cảm thấy người phụ nữ yếu đuối này, nói không chừng một đấm là có thể đánh ngất được tên đàn ông phá của đó luôn.Nếu có thể nhìn thấy cảnh tượng này, vậy thì thích quá rồi.Khang tổng chờ mong mà nhìn ——Tần Việt che mắt vợ mình, dẫn vợ đi tới phòng sách bên cạnh——"Coong coong coong —— "" Cây đàn piano