Cậu ngồi ngây ngốc trong phòng, không xiềng xích thực nhưng nó là xiềng xích trong lòng. Đây là thứ mà có dùng cách gì cũng không thể tháo bỏ. Việc ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, đi qua đi lại, vòng vòng trong phòng rồi xuống nhà lại quần lên. Nó như một cái mê cung không lối thoát, có chạy lên đằng trời cũng không ra được.
Rất nhanh cơ thể của cậu lại bị dày vò lần nữa, từ cửa đến ban công, cửa sổ. Nhà tắm, nền nhà, bàn ghế, giường. Đủ cả, không đâu là không có dấu vết, vào chính cái đêm đó cậu tưởng chừng bản thân có thể đã về gặp ông bà rồi.
"Bắt được rồi, đứa bé ở nhà của một cặp đồng tính nữ. Không hề bắt gặp người đàn ông nào khác" tên vệ sĩ điện thoại cho Nguyên Lai báo cáo.
Nguyên Lai quay qua nói với Hạ Sơn.
"Đã bắt đứa bé rồi, mấy người vệ sĩ đang giữ đứa hé. Cậu có muốn mang nó đi xét nghiệm không?"
"Mang đi đi, nhanh rồi bế nó về đây"
"Biết rồi"
Chỉ chưa đầy 1 giờ đã có thông báo gửi về, quả thật Anh Thi và Hạ Sơn là cha con ruột thịt. Hạ Sơn cũng không mấy bất ngờ bởi vì anh đã đoán ra từ trước nhưng phải có tờ giấy này mới đánh cho cậu tỉnh táo lại được.
Anh Thi được dắt đến sở thú chơi, bé con này rất gan dạ nha. Mấy tên vệ sĩ mặt mày bặm trợn hung dữ nhưng bé con lại không hề sợ. Đến lúc bị bắt đi mà vẫn lấy tay đánh trên mặt chúng.
Bọn chúng nào dám mạo phạm đến Anh Thi, tìm đủ cách để dỗ. Rốt cuộc là dẫn đến sở thú, bé con thấy được chơi vui vẻ liền quên đi bản thân đang bị bắt. Mấy vị khách tham quan khác, nhìn đám người này liền lo né đi.
"Đi về thôi con" anh vệ sĩ trông có vẻ điển trai bế cô bé lên tay.
"Dạ" cô bé ngồi trên xe ngắm nghía khung cảnh bên ngoài sau đó liền nói.
"Đây không phải đường về nhà con mà"
"Về với ba nhỏ của con" nói rồi họ tăng tốc nhanh hơn để về biệt thự.
Bé con được bế lên thư phòng, cánh cửa mở ra thì đã có sẵn 4 người đứng ở đó chờ đợi.
"Lại đây với ba nào" Hạ Sơn tiến tới giơ tay muốn bế, liền bị cô bé quay mặt, ôm cổ anh vệ sĩ.
"Ông chủ....tôi..." anh vệ sĩ nhìn sắc mặt của Hạ Sơn liền run sợ.
"Chú đưa con về với ba Zay đi. Con không muốn ở đây" đôi mắt cô bé ửng đỏ chực khóc.
"Ngoan, đừng khóc nhé" vệ sĩ vuốt mái tóc cô bé.
"Đưa nó sang phòng của em ấy đi"
"Vâng ông chủ"
Bé con được thả trên giường của cậu. Cô bé ôm chặt cổ cậu, không ngừng khóc
"Ba ơi. Ba đi đâu lâu vậy, hức...ha....aaa... Con tưởng ba bỏ con với ba Zay rồi...aaaaa" cậu đang ngủ liền bị tiếng khóc thân quen gọi dậy.
Cơ thể đau nhức không thôi. Đôi mắt vì khóc nhiều mà