Hạ Sơn rất nôn nóng muốn được Anh Thi gọi một tiếng ba. Nhưng bé con rất sợ anh nên thường xuyên tránh né. Còn nếu bị bế lên sẽ im lặng rất lâu rồi đợi có người khác đến sẽ òa khóc lớn.
Cậu đã nói rất nhiều lần rằng Anh Thi không hề thích Hạ Sơn rất sợ anh nói anh tránh xa đứa bé ra.
"Em muốn im lặng đến bao giờ? Sao lại không dạy nó chứ?"
"Con sẽ tự mình biết nên gọi ai là ba" cậu lạnh nhạt không đáp.
Hạ Sơn túm lấy cổ tay cậu kéo lại buộc cậu phải quay đầu lại nhìn anh.
Đôi mắt cậu chứa đầy sự ghét bỏ. Bây giờ cậu có con ở đây rồi không muốn bản thân phải yếu đuối nữa liền hất tay anh ra và bỏ đi xuống dưới.
Tịch Vi và Nguyên Lai bước vào lôi luôn cả Zay vào phòng cậu. Zay chỉ bị còng hai tay. Cậu thấy Zay liền chạy đến dùng ánh mắt lo lắng nhớ nhung.
"Anh sao lại bị bắt đến đây? Bọn họ có làm gì anh không?"
"Là anh tự nguyện đến để gặp được em. Họ không làm gì anh cả. Anh xin lỗi vì đã để em và con đi một mình như vậy"
"Không phải lỗi do anh". Hai người ôm lấy nhau, cảm nhận nhiệt độ và hơi thở của đối phương. Nước mắt của cậu chực rơi.
Ba người kia đứng một bên thấy chướng mắt liền tách hai người họ ra.
"Ngồi xuống đây. Tất cả 5 người chúng ta nói rõ mọi chuyện này đi" Tịch Vi tháo còng tay rồi đẩy Zay lên ghế. Mấy người họ ngồi xung quanh một cái bàn tròn trên ghế. Không ai nói điều gì, Nguyên Lai dường như đang chờ đợi điều gì đó nữa. Rất nhanh cánh cửa mở ra. Lợi Na mở cửa đi vào, cô cũng đã biết trước chuyện này đã xảy ra nên rất nhanh đã vào ghế.
Cô đặt giấy tờ của gia đình cậu lên bàn cùng với giấy xét nghiệm ADN của Anh Thi.
"Trước tiên chúng ta phải làm rõ vấn đề vì sao Hà Duy lại bỏ đi và nhất quyết không trở về" Lợi Na lên tiếng trước.
"Chính 3 người bọn họ đã cưỡng hiếp tôi khiến tôi nhập viện. Lúc tôi nằm trong bệnh viện đã nghe rõ mồn một bọn họ phỉ báng tôi. Khinh miệt và kì thị tôi. Nói tôi là đĩ, bọn họ tự nhận mình là thẳng nhưng sao bây giờ lại bắt tôi về đây chứ?" đôi mắt cậu đã ươn ướt.
"Lúc đó tôi không nhận ra tình cảm của mình dành cho em. Cho chúng tôi cơ hội để sửa chữa ai lầm có được không?" Hạ Sơn thấp giọng nói.
"Không, vĩnh viên không. Tôi không chấp nhận một người có thể phỉ báng tôi. Đe dọa tôi, đàn áp tôi như thế. Ngay cả con tôi thì nó cũng không có một người cha