Chạy tới cảnh sát nhóm nhìn đã bị chế phục hai cái tội phạm đều có chút kinh ngạc, đặc biệt Vô Thường Hy cái kia một tay nhấc cả một cái nam tử trưởng thành khiến cả đám có điểm bất ngờ
Cái này lực lượng là lớn cỡ nào a!
Ổn định lại tinh thần, trong đám cảnh sát liền đi ra một cái có điểm trẻ tuổi cảnh sát hướng hai người đi tới
“Cảm ơn hai vị giúp lực lượng cảnh sát chế phục hung thủ bảo vệ an toàn cho con tim, nếu không có hai người có khi bọn chúng có thể chạy mất”
Cúi người cảm tả, đây là cánh hắn thể hiện lòng biết ơn với hai cái này thanh niên anh hùng.
Xung quanh mọi người cũng nhao nhao hoan hô, biểu thị kính ý với hai cái này dũng cảm thanh niên.
Bị mọi người như vậy, đang sắc mắt ác liệt Vô Thường Hy liền có điểm ngại ngùng, còn Tô Hoàng Nguyệt chấn an con tim tinh thần sau đó, nàng liền đưa đối phương cho lực lượng cảnh sát chăm sóc, rồi hướng cúi người cái kia cảnh sát cười cười
“Cảnh sát đồng chí không cần khách khí như vậy, đây là bọn ta việc cần làm, không có khả năng không nói, nếu có khả năng giúp đỡ chắc chắn sẽ không mặc kệ, ta cũng rất ghét đám này tội phạm, luôn gây ra nhiễu loạn cho dân chúng”
Nhìn trong tay Vô Thường Hy tên tội phạm, Tô Hoàng Nguyệt liền vô khùng chán ghét, muốn đi lên đạp cho gia hỏa này vài cước.
Nghe Tô Hoàng Nguyệt nói vậy, vị này cảnh sát liền dùng ánh mắt tán thưởng nhìn nàng, nếu xã hội ai cũng có suy nghĩ như vậy thì đã ít hơn rất nhiều tiếc nuối a
Cảm thán một câu, hắn liền mỉm cười lấy ra giấy chứng nhận thân phận cho hai người
“Dù sao vẫn rất cảm ơn hai ngươi, ta là Thẩm Đương, người phụ trách quản lý và theo dõi khu phố này, rất hân hạnh quen biết hai vị”
“Ân, ta là Tô Hoàng Nguyệt, học sinh trường cao trung số 17, đây là ta bạn trai, Vô Thường Hy, cũng là đồng học của ta”
Nói tới Vô Thường Hy là bạn trai mình, trên cái kia anh tư gương mặt liền có điểm hồng nhạt
Thấy hai người giới thiệu, Thẩm Đương liền kinh ngạc vô cùng, hắn không nghĩ hai người nayhf vẫn chỉ là một học sinh cấp 3, vậy mà có thân thủ lợi hại như thế, hơn nữa còn dũng cảm vô cùng, quả nhiên là tuổi trẻ xuất anh tài, bằng tuổi hai người này hắn vẫn đang chỉ biết chơi và học đâu
Mải mê suy nghĩ lúc, Thẩm Đương đột nhiên mới để ý kĩ Vô Thường Hy, tiếp đó hắn liền có điểm ngạc nhiên
“Vô Thường Hy? Ngươi sẽ không phải là nhi tử Vô Thuần Nhạc chứ?”
Đang một tay cầm cái kia tội phạm, ép đối phương chơi xem ai nháy mắt trước, nếu đối phương thua sẽ bị hắn tụt quần búng điểu, còn hắn thua đối phương sẽ được tụt quần để hắn búng điểu, điều này khiến gia hỏa này toàn thân lạnh run, mồ hôi chảy dòng dòng.
Mẹ nó, cũng không có như vậy đè ép người a, như vậy thua hay thắng ta đều bị phát, rốt cuộc trò chơi có ý nghĩa gì a, tốt nhất nói mẹ ra ngươi muốn búng điểu ta a!!! Rốt cuộc ta là phần tử xấu hay ngươi mới là phần tử xấu a, mụ mụ, ta sợ!!! Lúc này hắn trong lòng bóng ma diện tích đã vô hạn mở rộng, trong mắt hắn cả bầu trời đều là u ám một mảnh, trong đầu chỉ có một cái suy nghĩ “Từ nay họa mi ngừng hót T_T’’
Ngay tại gia hỏa này sắp không nhịn được phải nháy mắt lúc, Thẩm Đương lời nói liền truyền tới, cái này trong tai tên tội phạm này không khác gì tiếng trời, hắn thật mẹ nó muốn khóc lớn biểu thị vui sướng, sau đó ôm đối phương hôn vài phát.
Hắn thề, cả đời hắn chưa bao giờ yêu cảnh sát tới mức này
Không nhịn được nữa, chưa để Vô Thường Hy đáp lời Thẩm Đương cái này tội phạm liền nhanh chóng hô
“Cảnh sát đồng chí mau bắt ta, ta muốn vào tù, ta muốn muốn ở đây nữa, cái này xã hội hảo hiểm ác, đối ta tràn đầy ác ý”
Vừa nói, hắn còn một bên nức nở
Thẩm Đương: “….
”
Vô Thường Hy: “….
”
Tô Hoàng Nguyệt: “….
”
Vây xem quần chúng: “…”
Sắc mặt đen lại Vô Thường Hy liền mặc kệ gia hỏa này kêu gào , đặt xuống đất hướng họa mi chính là một loạt loạn búng khiến gia hỏa này trục tiếp hai mắt trợn trắng ngất xỉu qua đi, dù ngất nhưng thân thể hắn vẫn không ngừng run rẩy, phần hông dưới liên tục co giật.
Không để ý tới khóe miệng co giật đám người cùng với đã kẹp chật hai chân nam nhân nhóm, Vô Thường Hy liền hiếu hỳ nhìn Thẩm Đương
“Đúng a, sao ngươi biết? Chả lẽ ngươi cùng ta lão cha nhận thức”
Vô ý thức dùng tay bảo vệ phần dưới, Thảm Đương ho khan vài tiếng nói ra
“Ha hả, nhận thức thì không, chỉ có cục trưởng bọn ta mới nhận thức Vô tổng, ta biết ngươi là nhi tử hắn do hai người diện mạo có phần tương đồng, hơn nữa cả thành phố này họ Vô cũng chỉ có các ngươi một nhà độc quyền, nên rất dễ nhận biết”
“Ồ, thì ra là vậy a”
Nhẹ gật đầu, Vô Thường Hy cũng rõ, Tô Hoàng Nguyệt cũng đồng ý Thẩm Đương quan điểm, quả thật một nhà này là dễ nhận biết nhất
Không chỉ thành phố 17, cả Đại quốc họ Vô cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhìn hai người, Thẩm Đương tiếp tục nói
“Trở lại truyện chính, ta sẽ báo lên cấp trên về hai ngươi thành tích, chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng thích ứng, còn bây giờ làm phiền cùng chúng ta tới đồn cảnh sát để lấy một ít lời khai cùng với để chúng ta đồn cảnh sát có cơ hội chiêu đãi hai vị thanh niên anh hùng”
Không tiện cự tuyệt, hai người cũng đồng ý phối hợp cảnh sát làm việc.
Tiếp đó một đoàn người liền chùng chùng điệp điệp hướng cục cảnh sát.
Sau khi khai báo tất cả, cùng với nhận lấy công dân tốt phần thưởng phía sau, hai người liền gặp cục trưởng cục cảnh sát, Trần Cảnh.
Khi biết hai người mới có hơn 16 tuổi lúc, Trần Cảnh cũng vô cùng cảm khái, đúng là ưu tú hài tử, đặc biệt, biết được Vô Thường Hy là nhi tử Vô Thuần Nhạc phía sau, hắn càng cảm khái, không nghĩ tới Vô tổng có thể đẻ ra như vậy ưu tú nhi tử a.
Nếu để Vô Thuần Nhạc biết Trần Cảnh ý nghĩ, chắc chắn vô cùng im nặng>
Ưu tú cái con khỉ, ưu phiền thì có chứ ở đó mà ưu tú.
Vô Thuần Nhạc ý nghĩ là như vậy.
Có điều đặc biệt trong cục cảnh sát chính là lúc ra khỏi cục, Vô Thường Hy liền thấy Trần Cảnh cùng một cái có điểm kỳ lạ nữ nhân đang nói chuyện phiếm
Nhìn đối phương kỳ lạ phục trang, cùng với bên hông cái kia trường kiếm, Vô Thường Hy liền tò mò không thôi
Hướng bên cạnh Thẩm Đương ra hiệu, hắn liền không nhịn được hỏi
“Thẩm ca, cái kia nữ nhân có điểm kỳ lạ a, còn có thể tại trước đồn cảnh sát cầm kiếm, sẽ không phải là kiếm giả chư?”
“Ta cũng nghĩ là kiếm giả, chắc là một cái Cosplayer đi ngang qua, tiện thể vào gặp Trần cục trưởng a”
Một bên Tô Hoàng Nguyệt cũng có cùng suy đoán với Vô Thường Hy.
Nghe hai người mà nói, Thẩm Đương liền lặc đầu
“Ta không rõ vị này thân phận, chỉ biết cái kia kiếm là thật, hơn nữa nghe Trần cục nói tới, hình như là người phía trên”
Nói nói, hắn cong chỉ lên trên trời
Theo hắn tay chỉ nhìn lên trời, Vô Thường Hy liền hiểu
“Ý ngươi nói là cái này nương môn tâm thần luốn trên cao, nên đầu óc có điểm vấn đề đúng không? Ta hiểu ta hiểu, xã hội thời nay a, xinh đẹp như vậy một cái nữ nhân đều có thể bị tâm thần”
Tô Hoàng Nguyệt: “….
”
Thẩm Đương: “…”
Tức giận véo hông gia hỏa này, Tô Hoàng Nguyệt liền bất đắc dĩ vô cùng
“Suy nghĩ cái gì đâu, ý Thẩm ca nói là cái kia vị thân phận khá cao, là người của bên trên ý là của chính phủ, ngươi đầu óc này cứ nghĩ linh tinh gì a”
Vô Thường Hy: “…”
“Khụ khụ, thật ra ta cũng đã biết Thẩm ca ý, ta chỉ là đang thử xem ngươi biết không đó a, quả nhiên ngươi cũng biết, không hổ là ta tiểu bạn gái”
Tô Hoàng Nguyệt: “…”
Cho hắn một cái liếc mắt, nàng lại không muốn để ý gia hỏa này, nàng sợ sẽ bị gia hỏa này vô sỉ cho nhiễm tới.
Xem đùa giỡn hai người, bên cạnh Thẩm Đương khóe miệng có điểm co giật, hắn tâm tình có chút không xong.
Phải biết hắn còn là cái độc thân cẩu a, trước mặt hắn tú ân ái như vậy tốt sao, hơn nữa đã gọi ta một tiếng ca cần để ý ta lòng tự trọng một chút chứ, nhìn hai ngươi như vậy ta mẹ nó rất tâm tắc a, 28 tuổi chưa một mối tình vắt vai, thật mẹ nó nhật cẩu….
!!!
Không biết toàn bộ bên này sự tình, phía Trần Cảnh bên này, sau khi cùng Khương Nhật Kha nói chuyện xong, hắn liền quay lại cục xử lý công việc cùng với cho người đưa hai vị kia tuổi trẻ anh hùng về
Còn Khương