Tạ Chỉ Yến nói:
- Còn không phải bởi vì đám người Địch Vân Phi náo loạn hay sao? Bọn chúng mượn Tương Nam chi địa tranh đấu tôi luyện bản thân nhưng lại liên lụy Dịch Kiếm Môn vào trong đó.
Tô Tín ngạc nhiên nói:
- Tại sao liên quan tới Dịch Kiếm Môn? Cầm kiếm ngũ phái các ngươi cũng không có thói quen bồi dưỡng đệ tử như thế à.
Trong thiên hạ có hơn mười thế lực đỉnh cấp nhưng mỗi nhà có phương thức bồi dưỡng đệ tử không giống nhau.
Tranh Kiếm Minh và Niên Bang đều là dùng số lượng thủ thắng, Tranh Kiếm Minh có hơn mười vạn võ giả dưới trướng, phân đường trải rộng khắp mười đạo trong Đại Chu.
Mà Niên Bang lũng đoạn thủy vận cả Đại Chu và Đông Tấn, bang chúng có hơn trăm vạn, đây mới thật sự là đại bang trải rộng thiên hạ.
Đương nhiên chất lượng bang chúng Niên Bang không cách nào so sánh với Tranh Kiếm Minh, võ giả Tranh Kiếm Minh yếu nhất là Hậu Thiên trung kỳ.
Niên Bang thu bang chúng rất loạn, võ giả đả thông mấy khiếu huyệt cũng tiếp nhận.
Mà Nhữ Nam Thượng Quan thị chỉ có hơn trăm đệ tử dòng chính, số lượng chi thứ không đến một ngàn nhưng Thượng Quan thị truyền thừa đã lâu, hiện tại bọn họ còn giữ truyền thống mời chào môn khác của thời thượng cổ đấy.
Tất cả võ giả tán tu, tiểu môn phái, tiểu gia tộc phụ thuộc Thượng Quan thế gia cộng lại chỉ có mấy vạn người.
Đặc điểm của mấy nhà này là có thủ hạ nhiều, rất nhiều, cho nên người thừa kế của bọn họ không chỉ cần thực lực, càng cần năng lực thống ngự tốt.
Cho nên bọn họ mới có truyền thống như vậy, sẽ phái một đám đệ tử kiệt xuất của mình và người khác đi tới nơi nào đó, cho phép bọn họ trong hoàn cảnh công bằng đấu với nhau để tìm ra người giỏi hơn.
Nhưng đây chỉ là truyền thống của bang phái như Tranh Kiếm Minh, nhiều người có chỗ tốt của nhiều người nhưng nhiều người lại không đại biểu tất cả.
Cầm kiếm ngũ phái đi con đường tinh anh, cho dù Thanh Thành kiếm phái nhân số nhiều nhất cũng không vượt qua vạn người, nhân số Dịch Kiếm Môn miễn cưỡng vượt qua ngàn người mà thôi.
Mặc dù Niên Bang có trăm vạn người nhưng bang chúng đều là võ giả Hậu Thiên, thậm chí là người vừa đả thông và khiếu huyệt, còn không tính là võ giả.
Một chú trọng chất lượng, một chú trọng số lượng, Tô Tín thật sự không cho rằng Dịch Kiếm Môn sẽ tham gia vào chuyện này.
Tạ Chỉ Yến nói:
- Ngươi nghĩ nhiều, Dịch Kiếm Môn chúng ta không muốn tham gia vào chuyện của bọn họ, mà là người phát ngôn của Dịch Kiếm Môn tại Tương Nam chúng ta bị bọn chúng liên lụy.
- Địch Vân Phi đã thả ra tiếng gió muốn hợp nhất bọn họ, không đáp ứng sẽ chết. Người phát ngôn lâm vào đường cùng đành phải cầu bọn ta, cho nên lần này tông môn phái ta tới nơi này.
Tô Tín gật gật đầu, tất cả thế lực lớn đều có người phát ngôn tại các nơi khác nhau, đây là việc bình thường.
Có vài nơi có đặc sản hiếm có thuận tiện tiến hành thu mua, còn có thể thu thập và tìm hiểu tình báo.
Giống như Huyết Y Lâu thành lập phân hội tại phủ Thường Ninh có tác dụng như vậy.
Chỉ có điều Huyết Y Lâu làm chính là bày ra ngòai sáng, tông môn chính đạo tốt xấu gì cũng phải cho người ta mặt mũi, nhưng cũng có người phát ngôn nấp trong chỗ tối.
Dù sao bồi dưỡng người phát ngôn không phải địa bàn của ngươi, như vậy trong đó ẩn chứa đáng ngờ, nói ngươi xếp quân cờ trên địa bàn người khác vẫn còn nhẹ.
Loại địa phương như Tương Nam không có nhiều băn khoăn như vậy, võ lâm Tương Nam tàn lụi lợi hại, cũng không ai đặt bọn họ vào trong mắt. Lúc này người phát ngôn của mình gặp chuyện không may, Dịch Kiếm Môn sẽ phái Tạ Chỉ Yến tới.
Tạ Chỉ Yến cười khẽ và nói:
- Nhưng dường như ta đi tới nơi này uổng công rồi, ngươi đánh bại Địch Vân Phi, lại đồ sát thủ hạ dưới tay hắn gần như không còn, chúng ta bồi dưỡng tiểu thế lực cũng không cần lo lắng nữa rồi.
Tô Tín cau mày nói:
-Nói như vậy Địch Vân Phi đã bại triệt để? Bị ta đánh bại một lần thì hắn phải rời khỏi Tương Nam?
Tạ Chỉ Yến gật đầu nói:
- Không kém bao nhiêu đâu, lần này hắn bị ngươi đánh bại và bị thương, hơn nữa thế lực dưới tay tiêu hao nhiều, thanh danh hắn tại Tương Nam rớt xuống ngàn trượng.
- Võ giả tán tu bản địa Tương Nam sẽ không tiếp tục tìm tới hắn nương tựa, Tiêu Ma Vân cùng Thượng Quan Ngạn Khanh sẽ gia tăng thực lực của mình, Địch Vân Phi đã thua trong trận đấu này.
Tô Tín khinh thường lắc đầu:
- Nói thật, trận đấu của bọn họ trong mắt ta chẳng khác gì đứa trẻ đang chơi đất, chỉ phái thủ hạ dưới tay đi chịu chết, chính mình rất ít tham dự vào trong chém giết, có khả năng tôi luyện cái gì chứ?
Tạ Chỉ Yến uống một ngụm trà nói:
- Không có không chịu nổi như vậy đâu, dù sao bọn họ đều là đệ tử dòng chính được bồi dưỡng tỉ mỉ, là người nối nghiệp môn phái tương lai đấy.
- Nếu như bởi vì một hồi rèn luyện mà mất mạng, làm như vậy không đáng, thậm chí sẽ làm hai bên đại chiến.
- Bởi vì là một đám ngậm thìa vàng mà lớn lên, bọn họ chỉ cần bồi dưỡng năng lực thống ngự của mình là đủ rồi.
Tô Tín vẫn lắc đầu, hắn xem ra những thế lực này có phương thức bồi dưỡng quá bảo thủ.
Vào lúc này cửa phòng bọn họ bị đẩy ra, một tên nam tử trẻ tuổi bước vào hắn cười nói:
- Dịch Kiếm Môn “Cửu Kiếp Việt Nữ” Tạ Chỉ Yến Tạ cô nương lại tới Tương Nam, đúng là hiếm thấy..
Hắn nói xong liền nhìn sang Tô Tín, trong mắt bắn ra hào quang nguy hiểm.
- Vị này chính là Tô Tín đánh bại Địch Vân Phi sao? Ha ha, thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Tạ Chỉ Yến thản nhiên nói:
- Tiêu Ma Vân, ta đến nơi nào còn cần phải báo cho ngươi biết sao?
Tô Tín giật mình, nam tử trẻ tuổi này chính là đệ tử đàn chủ Hạ đàn Niên Bang “Bất Nhị Đao” Kim Khả Tín là Tiêu Ma Vân, cũng là một trong những nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất của Niên Bang thế hệ này.
Nói về thực lực đơn thuần Tiêu Ma Vân còn mạnh hơn Địch Vân Phi, hắn đã là Linh Khiếu cảnh viên mãn.
Bởi vì Tiêu Ma Vân trước kia vẫn bế quan tu hành trong Niên Bang, chiến tích của hắn còn kém Địch Vân Phi rất nhiều, cho nên bài danh của hắn trên Nhân Bảng thấp hơn Địch Vân Phi một ít, bài danh sáu mươi ba.
Lần trước hắn muốn khiêu chiến Địch Vân Phi, chuẩn bị triệt để đoạt lấy bài danh của hắn nhưng không nghĩ tới Địch Vân Phi không có ra tay. Hắn bảo thủ hạ Vụ Ẩn Giao Long Bàng Phi Vân động thủ, một
người liền giải quyết các cao thủ trong tay Tiêu Ma Vân.
Đối mặt Tô Tín, Địch Vân Phi một đấu một giao thủ với hắn, đó là bởi vì Tô Tín trong mắt Địch Vân Phi chỉ là kẻ yếu. Nếu còn chơi tập thể tấn công với Tô Tín, vậy Địch Vân Phi hắn cho dù thắng cũng sẽ bị người ta chê cười thắng không võ.
Nhưng đối chiến với Tiêu Ma Vân không cần chú ý nhiều như vậy, cho dù cùng xông lên một lần cũng phải làm Tiêu Ma Vân ăn thiệt thòi.
Cho nên lần trước hắn xám xịt rời đi, chuẩn bị mời chào một ít cường giả cảnh giới Tiên Thiên mới đi tìm Địch Vân Phi báo thù, nhưng không nghĩ tới hôm nay hắn vừa mới quay về phủ Đông Lâm. Chợt nghe thấy Địch Vân Phi bị Tô Tín đánh bại, hơn nữa thủ hạ dưới tay bị đồ sát gần như không còn.
Sau khi nghe được tin tức như thế, Tiêu Ma Vân lập tức tới tìm Tô Tín.
Đương nhiên hắn không phải tới cảm tạ Tô Tín, mà là vì đánh bại Tô Tín.
Tô Tín đánh bại Địch Vân Phi, sau khi Nhân Bảng tháng sau xuất bản thì hắn nhất định sẽ thay thế bài danh của Địch Vân Phi.
Lúc này Tiêu Ma Vân đánh bại Tô Tín, bài danh năm mươi bảy Nhân Bảng phải thuộc về Tiêu Ma Vân hắn.
Trong nội tâm có chủ ý như thế, Tiêu Ma Vân cười nói với Tạ Chỉ Yến:
- Tạ cô nương đương nhiên có thể tới Tương Nam, nhưng tranh đấu giữa chúng ta với nhau, có lẽ Tạ cô nương không có hứng thú tham gia?
Nói thật Tiêu ma Vân vô cùng kiêng kị nữ nhân như Tạ Chỉ Yến.
Cho dù hiện tại Tạ Chỉ Yến cũng chỉ là Linh Khiếu cảnh, còn chưa đột phá Thần Cung cảnh nhưng đã bài danh hai mươi mốt trên Nhân Bảng, thực lực của nàng bỏ qua Tiêu Ma Vân tám con phố.
Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm điển sinh, tử, huyễn, diệt, bí quyết chữ diệt Thái Thượng Cửu Kiếp Kiếm có uy lực lớn nhất, đồng thời cũng là kiếm pháp nguy hiểm nhất.
Thái Thượng Cửu Kiếp, cửu kiếp này không phải chỉ nhắm vào kẻ địch, còn nhắm vào mình.
Tu luyện môn này kiếm pháp này đến đại thành, trong Dịch Kiếm Môn từ trước tới nay không bao nhiêu người làm được, chín thành chín người đều bị kiếm pháp cắn trả và nửa đường vẫn lạc.
Nữ nhân này cũng dám tu luyện kiếm pháp không khác gì tự sát này, Tiêu Ma Vân xem ra quả thật không khác gì kẻ điên.
Ra tay với Tô Tín rất đơn giản, Tô Tín chẳng qua là người cô đơn, nhưng nhìn bộ dạng Tạ Chỉ Yến quen thuộc Tô Tín như vây. Nếu như nàng cùng xông lên, Tiêu Ma Vân cũng chỉ có thể nửa đường bỏ cuộc.
May mà Tạ Chỉ Yến chỉ lắc đầu, nàng nói:
- Ta không có hứng thú tham dự vào chuyện của các ngươi tại Tương Nam, cũng không muốn tham dự, chỉ cần các ngươi đừng liên lụy đến Dịch Kiếm Môn ta là được.
Tiêu Ma Vân cười to nói:
- Đương nhiên ta biết rõ, ta cũng không ngu ngốc đi không động tới người phát ngôn của các ngươi.
Tin tức của Niên Bang còn linh thông hơn Tranh Kiếm Minh nhiều, trước khi tới Tương Nam, Tiêu Ma Vân cũng biết rõ đại phái Trung Nguyên âm thầm bồi dưỡng thế lực tại Tương Nam, cho nên hắn cũng tránh đi mời chào những thế lực như vậy.
Đáng tiếc Địch Vân Phi không biết, hơn nữa còn đâm đầu vào và dẫn Dịch Kiếm Môn Tạ Chỉ Yến tới.
Kỳ thật nếu không có Tô Tín ra tay, Địch Vân Phi đoán chừng cũng thê thảm.
Với tính cách kiêu ngạo của hắn sẽ không phục Tạ Chỉ Yến, đến lúc đó vừa động thủ, Tạ Chỉ Yến sẽ hảo hảo dạy Địch Vân Phi nên làm người như thế nào.
Tiêu Ma Vân nhìn sang Tô Tín, trên mặt hắn lộ ra thần thái khác thường.
- Tô huynh ngươi đánh bại Địch Vân Phi, ngươi làm ta rất ngạc nhiên, không hổ là người dùng cảnh giới Hậu Thiên tiến vào Nhân Bảng, quả nhiên danh bất hư truyền. Hôm nay ta muốn thỉnh giáo Tô huynh ngươi mấy chiêu, không biết Tô huynh có đáp ứng hay không?
Nếu không có Tạ Chỉ Yến ở đây, Tiêu Ma Vân cũng không cần nói nhảm nhiều như vậy, hắn sẽ trực tiếp động thủ.
Có Tạ Chỉ Yến ở chỗ này, hắn cũng không dám quá mức bá đạo, chỉ có thể dùng cớ luận bàn động thủ với Tô Tín.
Huống hồ trong lòng của cũng không có nửa phần khinh thường Tô Tín.
Tô Tín có thể đánh bại Địch Vân Phi, cũng đã chứng minh Tô Tín có thực lực trước sáu mươi trên Nhân Bảng.
Thực lực võ giả Nhân Bảng giai đoạn này chênh lệch không nhiều, Tiêu Ma Vân tự tin có thể đánh bại Địch Vân Phi, nhưng đối mặt Tô Tín có thể đánh bại Địch Vân Phi thì hắn cũng không có khinh thường.
Địch Vân Phi đã được dự định là người thừa kế Tranh Kiếm Minh, hắn có rất nhiều người cạnh tranh trong Niên Bang, cho nên hắn làm việc cẩn thận hơn rất nhiều.
Địch Vân Phi bại nhưng hắn vẫn là người thừa kế Tranh Kiếm Minh, hắn bại, Niên Bang sẽ hạ thấp bồi dưỡng hắn một bậc.
Cho nên lần này động thủ cũng chỉ thăm dò thực lực Tô Tín, hắn sẽ không ngu xuẩn giống Địch Vân Phi, dám đơn đả độc đấu với Tô Tín trước mặt nhiều người, hơn nữa còn đại bại.