A Thất nhìn mới hơn ba mươi tuổi, tướng mạo thập phần bình thường.
Trước kia hắn không thể hiện thực lực của mình, Tô Tín chỉ cho rằng hắn chỉ là tùy tùng bình thường của Phương Đông Đình mà thôi.
Nghe Tô Tín gầm lên, A Thất chỉ thản nhiên nói:
- Nếu không có chủ nhân thì ta đã sớm phơi thây hoang dã rồi, nếu có thể dùng cái mạng này để tiểu chủ nhân còn sống cũng đáng. Có thể kéo ngươi ngăn cản để kéo dài một chút thời gian cũng tốt, ngươi không nên oán ta.
- Ngu trung!
Tô Tín không có khí lực mắng chửi bởi gặp phải loại người này thì căn bản không thể nói đạo lý.
Trường kiếm trong tay Cung Thanh Phong phân thành hai phần, kiếm quang lạnh thấu xương đánh tới, thuận tiện áp chế thế công của A Thất.
Lau máu tươi trên khóe miệng, Tô Tín nhìn bóng lưng của A Thất với ánh mắt lạnh như băng.
Tiến lên lần nữa, Tô Tín không xuất kiếm với Cung Thanh Phong mà Du Long kiếm tay trái của hắn lại tấn công A Thất, chuyện này cho dù là Cung Thanh Phong hay A Thất cũng không ngờ tới.
Dù sao cũng là võ giả Tiên Thiên, có chân khí chung quanh thân thể A Thất bao phủ quanh người khiến Du Long kiếm hơi sai lệch một chút nên một kiếm của Tô Tín cũng chỉ đâm hắn bị thương mà thôi.
Hắn vừa định nói vì sao nhưng lúc này Tô Tín đi tới bên cạnh hắn và sử dụng Cừu Cực Chưởng!
Dưới một kích toàn lực của hắn, chưởng lực cường đại cộng thêm Tô Tín tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công cho nên lực lượng tăng lên, A Thất không hề phòng bị cho nên bị đánh vỡ chân khí hộ thân, một chưởng đánh chết hắn.
- Nếu ngươi đã lấy cái chết báo ân thì ta sẽ tiễn ngươi đi chết.
Vẻ mặt Tô Tín bình tĩnh, nếu ai muốn hắn chết thì hắn không cho phép đối phương sống.
Cung Thanh Phong kinh ngạc nhìn sang, khóe miệng của hắn nở nụ cười vui vẻ:
- Quả nhiên không hổ là Tô Tín, trước sau vẫn tàn nhẫn quả quyết như một. Nếu Tam Tương Vũ Lâm Minh ta thành lập lần nữa, cũng đang cần nhân tài như ngươi.
- Nếu như gia nhập Tam Tương Vũ Lâm Minh, ngươi sẽ tha cho ta sao?
Tô Tín hỏi.
Cung Thanh Phong lắc lắc đầu nói:
- Không. Cho dù chúng ta đạt được bảo tàng, muốn trùng kiến Tam Tương Vũ Lâm Minh cũng cần âm thầm phát triển. Mà vấn đề này ngươi đã biết, cho dù là triều đình hay là Dịch Kiếm môn hoặc là Thanh Thành kiếm phái cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Trên thế giới này chỉ có người chết mới có thể bảo tồn bí mật. Với nguy hiểm ngươi có khả năng tiết lộ bí mật thì ta chỉ có thể nói tiếng thật xin lỗi, hôm nay ngươi nhất định phải chết.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Cần gì chứ? Thật ra ta chỉ là người qua đường mà thôi, vì sao các ngươi lại cuốn ta vào?
Cung Thanh Phong nói:
- Muốn trách thì cũng chỉ có thể trách ngươi đang ở nơi thị phi như Thường Ninh phủ. Tam bang tứ hội của Thường Ninh phủ trừ Huyết Y hội sau lưng có Huyết Y lâu là chúng ta không dám tính sổ ra thì các bang hội của các ngươi đều nằm trong kế hoạch của chúng ta.
- Thật không có biện pháp khác sao?
Tô Tín hỏi.
Cung Thanh Phong lắc lắc đầu nói:
- Không. Hôm nay ta buộc phải giết ngươi, ngươi không thể còn sống mà rời đi.
Lúc này trên mặt Tô Tín lại xuất hiện nụ cười vui vẻ khiến Cung Thanh Phong có cảm giác sợ hãi rét run.
- Nếu như vậy thì ngươi đi chết đi.
Bỗng nhiên Tô Tín duỗi một tay ra, ngón trỏ và ngón giữa chạm vào nhau, nhặt hoa cười cười, Phật vận tỏa ra.
Nhưng cảnh tượng thiền ý như vậy trong mắt Cung Thanh Phong còn đáng sợ hơn cả hồng hoang mãnh thú, hắn hét lớn:
- Bảy mươi hai trong tuyệt kỹ Thiếu Lâm, Phật Vận Niêm Hoa Chỉ! Không phải đích truyền Thiếu Lâm đệ tử không thể học Phật vận Niêm Hoa Chỉ, tại sao ngươi lại biết?
Nhưng Tô Tín không trả lời hắn. Niêm Hoa Chỉ điểm ra, thiền ý bao phủ toàn thân Cung Thanh Phong, trước mặt Tô Tín đã không phải là Tô Tín, mà là Phật!
Nhặt hoa cười cười, ta đã thành Phật!
Một chỉ này điểm vào mũi kiếm của Cung Thanh Phong, nhìn như run nhè nhẹ nhưng lại phát ra âm thanh như hồng chung đại lữ.
Trường kiếm không có một chút vết thương nào nhưng kinh mạch toàn thân Cung Thanh Phong đã vỡ nát, hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt vẫn còn mang theo vẻ sợ hãi, hắn đã không còn sinh cơ.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Tín ngã ngồi dưới đất không ngừng thở hổn hển.
Trước kia ngăn cản Cung Thanh Phong công kích đã làm hắn hao hết một nửa nội lực.
Lúc này hắn sử dụng Phật Vận Niêm Hoa Chỉ càng làm tiêu hao sạch nội lực của Tô Tín.
So sánh với Hỏa Diễm Đao, Phật Vận Niêm Hoa Chỉ còn tiêu hao nội lực hơn nhiều.
Đối mặt với cao thủ Tiên Thiên Khí Hải Cảnh như Cung Thanh Phong, Tô Tín vẫn phải vận dụng át chủ bài chính là tiêu hao phẩm.
Thực lực Cung Thanh Phong quá mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn Phương Đông Đình mấy lần. Với thực lực của Tô Tín hiện tại, cho dù ra hết thủ đoạn cũng không phải đối thủ của đối phương.
Tô Tín ngược lại muốn giảng hòa với Cung Thanh Phong nhưng đối phương không buông tha hắn nên Tô Tín cũng chỉ có thể nghiến răng lãng phí phản phái trị tiễn hắn xuống địa ngục.
Vừa rồi Tô Tín nói nhảm nhiều như vậy là vì muốn khiến đối phương phân tâm, hơn nữa hắn còn tranh thủ chọn lựa tiêu hao phẩm.
Cuối cùng Tô Tín lựa chọn Cưu Ma Trí dùng tiểu vô tướng công mô phỏng ra một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, Niêm Hoa Chỉ.
Nói thật trước kia Tô Tín không có quá để ý tới Cưu Ma Trí, nhưng lúc lựa chọn tiêu hao phẩm thì Tô Tín phát hiện trên người Cưu Ma Trí có Tiểu Vô Tướng Công.
Hơn nữa Cưu Ma Trí trong nguyên gốc hắn còn dùng Tiểu Vô Tướng Công mô phỏng bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, cho nên trong lúc hối đoái, Cưu Ma Trí có thể tiến hành hối đoái gần trăm loại vũ kỹ.
Hơn nữa sau khi phát huy độ thành thục 100%, cho dù là Tiểu Vô Tướng Công mô phỏng ra bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, uy lực của nó cũng không kém chính bản bao nhiêu.
Trong nhiều lựa chọn như thế, Tô Tín liền chọn Niêm Hoa Chỉ có sức bật lớn nhất.
Cách dùng của Niêm Hoa Chỉ cũng giống như Hỏa Diễm Đao là chỉ có thể thi triển một lần nhưng uy lực lại rất mạnh, một chỉ của hắn có thể phá vỡ kinh mạch toàn thân Cung Thanh Phong.
Đừng nhìn hiện tại Cung Thanh Phong không có thương thế gì, hắn chỉ phun ra một ngụm máu mà thôi nhưng kinh mạch toàn thân của hắn giống như thủy tinh, chỉ hơi có áp lực một
chút là vỡ vụn không còn.
Đương nhiên uy lực của Niêm Hoa Chỉ mạnh nhưng cái giá thì không rẻ. Tiêu hao phẩm cấp bậc tam tinh bán, Tô Tín tốn 320 điểm phản phái trị.
Tiêu hao phẩm có giá bằng một phần mười vũ kỹ.
Niêm Hoa Chỉ trong cửa hàng đánh giá đẳng cấp tam tinh bán, giá tiền là 3200 điểm phản phái trị, một phần mười giá cả cũng không thấp.
Hiện tại Tô Tín chỉ có tổng cộng 1300 điểm phản phái trị mà thôi, tốn hao một phần tư làm Tô Tín đau lòng.
Trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, uy lực từ nhị tinh đến tứ tinh không đều, tam tinh ngược lại giá rẻ, chỉ cần 160 điểm mà thôi.
Tô Tín sợ tiêu hao phẩm cấp bậc tam tinh không thể giết Cung Thanh Phong, một khi như vậy hắn sẽ rơi vào thế bị động.
Hệ thống có hạn chế khi sử dụng tiêu hao phẩm, sử dụng một lần tiêu hao phẩm phải cách một tiếng rưỡi mới có thể dùng lần thứ hai, hơn nữa một ngày chỉ có thể dùng ba lần.
Dùng tiêu hao phẩm tam tinh mà không thể giết được Cung Thanh Phong, vậy thì hắn cũng không xong.
Cho nên Tô Tín thà rằng bảo hiểm một ít, trực tiếp vận dụng tiêu hao phẩm tam tinh bán nhất kích tất sát.
Hắn ngồi xuống đất nghỉ ngơi một lúc, sau khi khôi phục một ít thể lực Tô Tín lập tức chạy tới chỗ Tạ Chỉ Yến và Giang Lăng giao đấu với nhau.
Cũng không phải thuộc tính anh hùng cứu mỹ nhân của hắn phát tác, mà là một khi Tạ Chỉ Yến bị Giang Lăng giết chết thì hắn cũng không sống nổi.
Đối mặt với Giang Lăng cảnh giới Thần Cung Cảnh, dù cho Tô Tín có tiêu hao phẩm trong tay cũng không chắc đánh lại đối phương.
Tiêu hao phẩm chỉ có thể phát huy công pháp vũ kỹ với uy lực độ thành thục 100% nhưng cần phải có thực lực bản thân chèo chống mới được.
Tiêu hao phẩm đẳng cấp cao, Tô Tín cảnh giới Hậu Thiên Đại viên mãn và Tiên Thiên Khí Hải Cảnh phát huy một loại vũ kỹ tiêu hao phẩm sẽ có uy lực khác nhau.
Mạnh Trường Hà và Hạ Thiên nằm cách đó không xa sinh tử không biết nhưng có lẽ còn thở, Tô Tín cũng không quản khỉ gió bọn họ.
Chính mình không bỏ đá xuống giếng đã không tệ rồi, hiện tại còn làm thánh mẫu đi cứu kẻ thù sao?
Mà lúc này Tạ Chỉ Yến cùng Giang Lăng chiến đấu còn kịch liệt hơn Tô Tín nghĩ nhiều.
Có thể đứng hàng bảy mươi tám trong Nhân Bảng, thời gian một năm đã có biệt danh thiên nữ, thực lực của Tạ Chỉ Yến không phải nói dối mà ra.
Dịch Kiếm môn Dịch Kiếm Vọng Khí Thuật vô cùng thần dị nhưng không phải vũ kỹ, nó chỉ là phương thức vận dụng vũ kỹ đơn thuần nhất, thậm chí uy lực còn mạnh hơn vũ kỹ cường đại nhiều.
Nhưng kiếm pháp có mạnh hơn nữa cũng cần thực lực chèo chống. Giang Lăng dùng thực lực Thần Cung Cảnh trực tiếp nghiền áp Tạ Chỉ Yến, Liễu Diệp đao trong tay hắn thi triển đao pháp như Đoạn Đông Lưu lại không sinh ra cảm giác đột ngột.
Song phương giao chiến không tới một phút đồng hồ, Giang Lăng còn dư lực mà trên trán Tạ Chỉ Yến đã đổ mồ hôi lạnh, có chút mệt mỏi không chịu nổi.
Giang Lăng lắc lắc đầu nói:
- Thiên nữ Tạ Chỉ Yến của Dịch Kiếm Môn, quả nhiên thiên phú không thua gì nam nhân, đáng tiếc hôm nay ngươi vẫn phải chết.
Bỗng nhiên Tạ Chỉ Yến nói:
- Cũng không chắc. Ngươi còn nhớ ngươi đã từng hỏi ta, ta tu luyện loại nào trong tứ đại kiếm điển sinh, tử, huyễn, diệt không? Ta sẽ nói cho ngươi biết, ta tu luyện chính là bí điển chữ diệt, Thái Thượng Cửu Kiếp kiếm!
Nàng vừa dứt lời, trong tay Tạ Chỉ Yến xuất hiện hào quang kinh thiên, dường như một kiếm này chính là thiên địa.
Trường kiếm vỡ vụn trong mắt Giang Lăng nhưng một bóng kiếm quỷ dị ngưng tụ trước mặt và đâm vào ngực hắn.
Giang Lăng vung vẩy Liễu Diệp đao trong tay muốn ngăn cản nhưng lại kinh hãi phát hiện mình không cách nào xác định bóng kiếm kia mà mặc cho nó đâm vào ngực của mình, không thấy một giọt máu tươi nhưng tịch diệt tất cả sinh cơ của hắn.
Thái Thượng Cửu Kiếp, Thiên Đạo vô tình, nhất kiếp nhất trọng thiên!
Trong tứ đại kiếm điển của Dịch Kiếm môn, uy lực lớn nhất chính là bí điển chữ diệt, Thái Thượng Cửu Kiếp kiếm!
Tạ Chỉ Yến vô lực ngã ngồi dưới đất, trường kiếm trong tay hóa thành tro bụi.
Uy lực Thái Thượng Cửu Kiếp kiếm quá mạnh mẽ, căn bản không phải thực lực nàng hiện tại có thể khống chế.
Nàng có thể sử dụng Thái Thượng Cửu Kiếp kiếm vì may có sư phụ thi triển một đạo kiếm ý lên kiếm của nàng trước khi xuống núi để có thể giúp nàng thi triển một kiếm này trọn vẹn.
Nhưng cho dù có kiếm ý do sư phụ thi triển nhưng nàng cũng bị kiếm này rút sạch sức lực, thậm chí còn không thể đứng lên.
Nhìn qua hướng Cung Thanh Phong và Tô Tín rời đi, Tạ Chỉ Yến nói thầm:
- Tô Tín, ngươi tự cầu nhiều phúc. Nếu như ngươi thực gặp chuyện không may, ta sẽ chăm sóc Hinh Nhi thay ngươi.
***