Có quyết định, có phương hướng, do đó Khải Minh mặc kệ tương lai mà tiến hành bồi dưỡng một nhóm xem như nửa cái đệ tử này.
Ngoài việc thay đổi pháp quyết từ phàm cấp hạ phẩm thành Hoàng cấp hạ phẩm, từ công pháp cũng như vậy, Khải Minh hắn còn cho đám đệ tử này dùng sữa vô hạn, muốn uống bao nhiêu liền uống bấy nhiêu.
Bảo đảm uống chết no cái đám này.
Cùng với đó, Khải Minh cảm nhận thế giới này chẳng mấy chốc lại có tai nạn phát sinh, thôi thì đã lỡ nhận đám học sinh này, cứ thế buff cho bọn họ mạnh nhất có thể, như thế sẽ dễ dàng bảo tồn được mạng nhỏ.
Về việc hắn không rõ dạy thế nào, ân, hai tên đệ tử nội môn ít nhiều cũng Đại Tông Sư, bọn họ không biết dạy sao?
Có công pháp pháp quyết, như thế đủ rồi.
Mà tại sao Khải Minh không thẳng thừng truyền công pháp Địa cấp, Thiên cấp và đan dược cho đám học sinh này tu luyện để nhanh.
Tất cả cũng có lý do hết!
Với thân thể đám nhóc này, tu luyện công pháp pháp quyết phải dựa theo tình hình tu vi, không đạt Đại Võ Sư không thể dùng huyền cấp, không đạt Đại Tông Sư không thể dùng Địa cấp, cứ thế mà tính lên.
Đối với đan dược cũng vậy, thân thể bọn họ quá yếu, dùng đan dược sẽ trực tiếp bạo thể mà chết, do đó hệ thống mới cấp ra thực phẩm hỗ trợ, vì nó ôn hòa hơn.
Hỏi sao đệ tử khác ở Đại Việt hoặc trên Thiên Tinh muốn dùng gì liền dùng đó, chẳng qua là từ lúc sinh ra bọn họ đã bị linh khí tẩy bổ, khác rất xa với Địa Tinh, một nơi linh khí quá ít
Do đó thân thể của hai loại người ở hai thế giới liền khác nhau.
! ! ! ! ! !.
Buổi chiều chủ nhật!
Khải Minh ngồi trên ghế tựa ngoài hành lang tầng hai, hắn đang nghe Lạc Tinh Sơn báo cáo về trạng thái Long thành!
Lạc Tinh Sơn sau khi được triệu hoán không lâu liền đến Đại Việt phái, sau đó hắn được Khải Minh giao cho nhiệm vụ tọa trấn Long thành.
Tu vi của Lạc Tinh Sơn trong thời gian qua cũng khôi phục đến Hư Linh cảnh sơ kỳ đỉnh phong, là một tồn tại Võ Đế ở thế giới này.
Phần báo cáo cũng không gì, ngoài việc trạng thái băng tuyết dừng lại không tăng không giảm, nhu cầu sinh hoạt của người dân Long thành tốt hơn, thực lực ổn định đủ để tự bảo vệ sau mùa đông, liền không có việc khác.
Nghe xong báo cáo Khải Minh gật đầu rồi hướng dẫn một số việc, tiếp đó cuộc sống giáo viên của hắn lại như trước.
Ngẩn người, ướp muối!
Vì ở Biệt Thự Đại Việt có tụ linh trận, nguồn năng lượng đương nhiên từ linh thạch mà ra, do đó kể từ giờ phút ấy đám học sinh không cần đến trường làm gì, hắn cũng vậy.
Tuy ngày đầu hiệu trưởng có liên lạc, nhưng mà sau khi cao tầng quân đội liên lạc qua, từ đó không ai nhắc đến việc này.
! ! ! !.
.
Mười ngày sau, tại Biệt Thự Đại Việt!
Nhìn đám học sinh phía dưới Khải Minh rất hài lòng mà gật đầu.
Tuy thiên phú thấp nhưng tài nguyên không thiếu, mặc dù với thiên phú thấp, khi dùng tài nguyên sẽ nhân hai nhân ba, có nghĩa là với một người thiên phú bình thường, muốn dùng sữa để tấn thăng mỗi tiểu cấp như Võ Sư phải dùng đến mười bịch, trong khi đối với người có thiên phú cao chỉ một đến ba bịch.
Cũng vì lý do đó mà nhiều người ít coi trọng những người có thiên phú thấp, với tài nguyên đó bọn họ bồi dưỡng ra ba bốn tên cường giả không thơm sao, ba đánh bốn không mạnh sao?
Nhưng tên Khải Minh không quan trọng vấn đề này, sữa có một triệu đồng một bịch, hắn còn nhiều tiền a.
Hiện giờ trừ bốn vị Thiên Mệnh Thiên Vận đã được đưa đến chỗ tiểu Sầu huấn luyện, ở đây chỉ còn hai mươi bốn học sinh.
Trong hai mươi bốn học sinh này, người có tu vi cao nhất không ai khác chính là lớp trưởng Thùy Dương, đạt đến Đại Võ Sư ngũ tầng, kế đến là Lê Yến Quyên cũng Đại Võ Sư nhị tầng, ngoài ra còn có hai học sinh đạt đến Đại Võ Sư, những người còn lại thấp nhất cũng đến Võ Sư thất tầng.
Với Thùy Dương, lúc trước thiên phú của nàng đã cao nhất lớp, do đó nàng dẫn đầu một khoảng cách xa thế cũng là lẽ thường.
Hôm nay, vì Khải Minh dùng thần thức phát hiện một số lượng yêu thú, số lượng tuy không nhiều nhưng chí ít cũng gần trăm con, trong đó cao nhất đạt đến Tam giai, cũng tức là Ngưng Đan hay Đại Võ Sư.
Điều khó hiểu cũng là đáng