Ngắn ngủi trong vòng 10 phút, toàn bộ đan dược của Diệp Lăng đã được bán hết.
Những người này dĩ nhiên đều là trả tiền mặt, chẳng qua là ngày hôm qua đã được nghe nói.
Trong này những người này, đa số đều là nữ nhân.
Diệp Lăng không còn cách nào, đành phải trở về biệt thự một chuyến, cất tiền xong, sau đó cầm một cái áo da, mang những đan dược còn dư, lại một lần nữa đi tới trung tâm tài chính Hoàn Cầu.
Cầm áo da để làm gì?
Đương nhiên là đựng tiền a!
Vừa lúc nãy, bán được 10 vạn, Diệp Lăng phải là bưng lấy mà chạy trở về.
Bây giờ ở cái thế giới này, chỉ có một mình Diệp Lăng là dám cầm 10 vạn khối mà chạy lung tung a.
Sau khi trở lại, khoảng 10 phút lại bán hết sạch.
Có rất nhiều người không mua được, nhưng vẫn không từ bỏ, hỏi Diệp Lăng khi nào có.
Diệp Lăng cũng vô cùng bắt đắc dĩ, không ngờ lại bán chạy đến vậy, liền trả lời tầm thứ 3 sẽ đến nữa.
Đếm số tiền trong áo da, Diệp Lăng nhếch miệng cười không ngừng.
Hắn còn cho là những đan dược này, phải mất mấy ngày mới có thể bán hết, không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Ngày kế tiếp, ước chừng là hơn ba mươi vạn a!
Còn cụ thể là bao nhiêu, thì Diệp Lăng cũng không có quan tâm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sao nha đầu kia còn chưa về?”
Diệp Lăng nhìn nhìn đồng hồ, đã gần 5 giờ rưỡi, bình thường thì 5 giờ thì Lưu Xảo sẽ về rồi a.
Diệp Lăng đang muốn gọi điện cho Lưu Xảo, nhưng cũng đúng lúc này, Lưu Xảo trực tiếp gọi đến.
“Vợ à, anh đang muốn gọi điện thoại cho em đây, không ngờ vừa nhắc thì em đã gọi đến trước...”
Diệp Lăng cười nói.
“Đi sang một bên đi.”
Lưu Xảo phì một tiếng, nói:
“Đêm nay tôi tăng ca á..., ngày mai chủ nhật không đi làm, tôi còn một số dự án chưa hoàn thành, anh ăn cơm trước đi.”
“Như vậy a...”
Diệp Lăng thất vọng nói:
“Vậy được rồi, hôm nay đang muốn mời cô ăn một bữa tiệc lớn a, mà cô lại..như vậy thì thôi.”
“Anh đáng ghét, biết rõ nhân gia đang đói...”
Lưu Xảo đáng thương nói.
“Ha ha, mấy giờ tan ca? Tôi mang điểm tâm đến cho cô.”
Diệp Lăng cười nói.
“Tôi cũng không biết, khi nào tan ca thì gọi cho anh, anh nhất định phải đem tới, nếu không, đại mỹ nữ xinh đẹp như tôi vạn nhất bị người khác đoạt mất thì làm sao?”
Lưu Xảo cười nói.
Diệp Lăng sửng sốt, nha đầu kia lại mượn cơ hội làm nũng với mình?
Xem ra ngày hôm qua cưỡng hôn quả nhiên là hữu dụng a!
"Dù sao em cũng là vợ của anh, tên não tàn nào lại dám đoạt chứ?”
Diệp Lăng bá đạo nói.
“Hừ, không nói vớ vẩn với anh nữa.."
Nói xong, Lưu Xảo liền cúp điện thoại.
Không có biện pháp, Diệp Lăng đành phải về nhà trước, đem tiền cất đi.
Hiện tại ngân hàng đều đã đóng cửa, mà dù gì đi nữa, hắn cũng chưa tới đó bao giờ.
Đi ra biệt thự, Diệp Lăng muốn gọi điện cho Ninh Ngọc San hỏi nàng tan ca chưa.
Cũng đúng lúc này, một thân ảnh nhanh chóng từ trước mặt hắn chạy tới, trong tay còn cầm một cái túi hồng.
“Bắt trộm!”
Ở phía sau cũng truyền đến một tiếng hô bắt trộm.
Diệp Lăng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe màu hồng Bentley Âu Lục, tiếng thét này là của một cô gái ở bên cạnh chiếc xe.
Cô gái này thoạt nhìn khoảng chừng 27, 8 tuổi, cao 1 mét 7, vóc người lả lướt, mặc một chiếc áo đầm màu hồng, mái tóc hơi cuồn cuộn nổi lên, cho người ta cảm giác giống như là nữ cường.
Vừa nhìn cô gái, Diệp Lăng lập tức sợ ngây người.
Tuy là khoảng cách có tầm 40m, nhưng Diệp Lăng có thể thấy rõ, khuôn mặt nàng hoàn mỹ không một tia tỳ vết.
“Nữ Thần!”
Diệp Lăng trong đầu toát ra hai chữ này.
Chẳng qua, cô gái này toàn thân trên dưới, đều có một giác lạnh lẽo cô quạnh, tuy nói lúc này kinh hoảng, nhưng cặp mắt vẫn là vô cùng là tỉnh táo.
Nếu như là một nam nhân mà thôi, nữ nhân xinh đẹp như vậy, Diệp Lăng há có thể buông tha?
Lập tức hai chân Diệp Lăng khẽ động, như một cơn gió hướng trên cướp kia lao đến.
Lấy tốc độ của Diệp Lăng, chưa tới 5 giây liền đã