Tại Vũ Lâm Thành.
Trong một gian phòng của căn nhà trọ.
Tĩnh Lâm hiện tại đang ôm 4 mỹ nhân mà ngủ.
Bốp Bốp Bốp
“Dậy thôi mấy con mèo lười!”
“Ưm... Cho thiếp ngủ thêm một chút đi!” (Băng Ngọc Tuyết)
“Ưm... Đúng vậy đó!” (Thủy Tiên Âm)
“Haizzz, các nàng muốn gia pháp?”
Nghe 2 chữ gia pháp là cả 4 người đều bật dậy. Hắn cũng không ngờ nó lại hiệu quả đến vậy.
“Được rồi! Các nàng đi tắm rửa đi! Ta đi nấu bữa sáng cho các nàng!”
Hắn nở nụ cười nhẹ nhàng nói.
“VÂNG!” (x4)
Thế là 4 người bọn họ kéo nhau đi tắm, còn Tĩnh Lâm thì đi xuống mượn nhà bếp của nhà trọ.
“Hừm... Nay nấu món gì đây nhỉ?”
Hắn đang đắn đo không biết nên nấu món gì cho các nàng. Do kiếp trước cha mẹ ít khi ở nhà nên hắn cũng luyện tay trong khoản nấu ăn.
“Ok, quyết định rồi!”
Sau khi quyết định xong thì hắn lấy nguyên liệu được để sẵn trong nhẫn trữ vật ra. Thật ra mà nói thì tu sĩ không cần ăn cũng không sao nhưng hắn lại có một cái bệnh lạ khác là bản thân là tu sĩ nhưng vẫn giữ vững nét sống của phàm nhân.
Sau nửa tiếng đồng hồ thì hắn cũng hoàn thành món ăn. Hắn đem món ăn lên căn phòng mà cả đám ở, cùng lúc đó thì 4 nữ cũng xong xuôi việc tắm rửa.
Hắn vừa lên tới thì mùi thơm từ món ăn ập đến bao trùm khắp phòng.
“Thơm quá!” (Lâm Thanh Trúc)
“Chàng làm món gì vậy?” (Băng Ngọc Tuyết)
“Món mỳ Spaghetti phiên bản Tĩnh Lâm!”
Hắn tự hào nói.
“Xừ ba gê ty?” (x4)
4 nữ không hiểu ngôn ngữ mà hắn sử dụng.
“Đại khái là món mỳ trong đó có sốt cà chua với thịt băm!”
Hắn giải thích đơn giản lại.
“Ồ!” (x4)
Sao mấy nàng giống kiểu phát hiện một vùng trời mới vậy?
“Chúng ta ăn thôi! Itadakimasu!”
“I ta đa ki ma sư?” (x4)
Chết mợ, lại quen miệng nữa rồi. Ánh mắt 4 nàng nhìn hắn như người kỳ quặc vậy.
“Haizz, lại lộ thêm 1 bí mật nữa!”
Hắn thở dài thầm than.
“Thật ra là như vầy...”
Hắn bắt đầu kể lại kiếp trước của hắn. Từ việc môth thanh niên đang vui vẻ sống yên vui thì đùng một cái bi kịch gia đình xảy ra và gia đình ly tán. Hắn được xuyên không qua đây rồi gặp được Băng Ngọc Linh. Hắn kể sạch, chỉ trừ việc có hệ thống mà hắn xạo l-n là một vị thần về hưu chuyển hắn đến đây.
“Không ngờ chàng lại có quá khứ như vậy!” (Băng Ngọc Tuyết)
“Vậy khi còn nhỏ là chàng đã ý thức được?” (Băng Ngọc Linh)
Hắn gật đầu xác nhận.
“Vậy là bọn thiếp bị chàng thấy sạch từ lâu rồi?” (Lâm Thanh Trúc)
Hắn cũng cười cười đáp.
“Vậy chàng có nhớ nhung gì thế giới cũ không?” (Thủy Tiên Âm)
“Không một chút nào! So với ở đó thì ở đây ta có hứng thú làm việc, thậm chí ta có các nàng ở đây thì cần gì quay về nơi đó chứ!”
Hắn nói ra cảm xúc thật lòng của bản thân. Bỗng Băng Ngọc Linh kéo đầu hắn úp xuống bộ ngực của nàng.
“Từ giờ chàng không còn cô đơn nữa đâu! Có bọn thiếp ở đây rồi!” (Băng Ngọc Linh)
Giọng nàng nhẹ nhàng, ôn ngu mang theo tìm cảm ấm áp. Cái cảm giác này hắn đã cảm nhận được cách đây 15 năm trước, khi mà lần đầu gặp nàng và bây giờ cũng vậy. Nàng lại khiến hắn động tâm, 2 hàng nước không tự chủ rơi xuống.
“Nàng để như vậy một lúc được không?”
Hắn nhỏ giọng nói.
“Ừm, bao lâu cũng được!” (Băng Ngọc Linh)
•••
Khoảng 1 tiếng sau.
[Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Vũ Lâm Thành
Thưởng: Long Phượng Thần Điển, Bích Lam Kiếm, Dưỡng Nhan Đan x20]
“Sao giờ mới thông báo?”
Hắn nghi vấn hỏi hệ thống.
“Tại công tử bất tỉnh nhân sự trong 1 đêm rồi còn bận hành sự với các nàng, hệ thống với ta không dám làm phiền a!” (Tiểu Tiên)
“Được rồi được rồi, mở ra thông tin các món đó xem nào!”
Long Phượng Thần Điền: Công pháp song tu bậc Thần Cấp, do 2 loài thần