"cảm tạ bạn #keniii đã ủng hộ nguyệt phiếu! cầu đậu, np,..."
đúng lúc này, ngọc ngân gõ cửa phòng: “chủ nhân, anh có ở đó không?”
chờ một lát vẫn không có ai trả lời, ngọc ngân lại gõ cửa thêm một lần: “chủ nhân, anh ở trong phòng không?”
chính nam giật mình tỉnh lại, trả lời: “có, em vào đi.”
ngọc ngân bưng theo một khay cơm, nước, đồ ăn tới đặt trên bàn rồi tháo mặt nạ xuống, nở nụ cười xinh đep nhìn chính nam nói: “từ lúc trở về đến giờ em chưa thấy anh ăn gì nên mang tới một chút đồ ăn cho anh đây. anh có đói bụng không?”
chính nam nhìn kỹ ngọc ngân.
cô xinh đẹp, tu vi không thấp, thiên phú không phải rất xuất chúng nhưng cũng không thể nói là yếu, lại thức tỉnh một trong những huyết mạch quỷ dị, đáng sợ nhất nếu là địch nhân. với điều kiện như thế, cô không cần thiết phải luôn đi theo hắn như một nô tỳ nói gì làm nấy, đặt đâu ngồi đó, thậm chí giao cả tính mạng, thanh xuân và tương lai vào tay hắn.
bị chính nam nhìn chằm chằm không chớp mắt, ngọc ngân ngượng ngùng cúi đầu nói: “nếu… nếu anh muốn… muốn cái kia… em… em…”
"muốn cái gì mà muốn, đừng lúc nào cũng nghĩ anh như vậy chứ."
chính nam bật cười kéo ngọc ngân vào lòng, nhẹ vuốt ve tóc cô hỏi: “em có hối hận không? hối hận khi đó đã phát chủ - nô huyết thệ, hối hận vì đã tin anh?”
ngọc ngân bị chính nam làm cho sợ hãi, giọng cô có chút run nói: “không… em chưa từng hối hận, cũng sẽ không hối hận. em… ưmm!”
chính nam cúi đầu hôn chặt cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia, hôn cực kỳ nồng nàn, cực kỳ ướt át.
ngọc ngân có chút bất ngờ nên hơi sững sờ, thân thể cứng ngắc. thế nhưng cảm nhận được sự nồng nàn của chính nam, trong khoang miệng đang bị cái gì đó như con rắn nhỏ khuấy đảo, bá đạo quấn lấy cái lưỡi hồng hào của mình, ánh mắt cô dần mê ly, say đắm.
hôn tới lúc sắp thở không nổi nữa, chính nam mới rời khỏi bờ môi ngọc ngân. hắn nhìn thẳng vào mắt cô nói: “anh muốn em trở thành người phụ nữ của anh!”
ngọc ngẩn ngẩn người, nước mắt hạnh phúc chậm rãi chảy xuống khóe mắt, cô mỉm cười gật đầu nói: “em đồng ý. em đã luôn sẵn sàng, luôn chờ đợi giây phút này xảy ra, kể cả trong mơ em cũng đã từng mơ tới không ít lần.”
chính nam ôm cô vào lòng, ôn nhu nói: “anh xin lỗi. anh xin lỗi vì đã không dũng cảm đối mặt với em sớm hơn, xin lỗi vì đã không chủ động với em hơn. bây giờ vẫn chưa muộn chứ?”
ngọc ngân siết chặt lấy chính nam, cô khóc như mưa nói: “không muộn! không muộn!”
chính nam lại cúi đầu hôn xuống.
“tiêu hao 1 điểm mị lực tỏa định phú bà khương ngọc ngân thành công.”
“hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến ( phú bà đầu tiên - giai đoạn 3 ), thu được 3 điểm cấp, 3 điểm kỹ năng, 3 điểm nghề, 3 điểm mị lực, danh hiệu ( tiểu bạch kiểm tiểu thành ).”
“hoàn thành chuỗi nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất, khen thưởng ký chủ 5 điểm cấp, 5 điểm kỹ năng, 5 điểm nghề.”
“tuyên bố nhiệm vụ hàng ngày duy nhất ( giao lưu, kết hợp ). mô tả: “giao lưu phối kết hợp mỗi ngày để hiểu nhau hơn”. yêu cầu: ( cùng phú bà có độ thiện cảm từ 91 trở lên tiến hành song tu ). phần thưởng: ( 1 điểm ngẫu nhiên ).”
“nhắc nhở: nhiệm vụ hàng ngày ( giao lưu, kết hợp ) chỉ có thể hoàn thành mỗi ngày một lần, điểm nhận được là điểm ( nhiệm vụ ), phân biệt với điểm ( song tu ).”
...
mặc dù trang phú bà thông báo rất nhiều nhưng chính nam hoàn toàn nghe không lọt tai. hắn và ngọc ngân phú bà đang đắm chìm trong men say tình không thể nào tự chủ được.
hai ngươi hôn nhau rất nồng nàn, rất ướt át, vòng tay quyện vào nhau, cảm nhận nhiệt độ thân thể, nghe rõ nhịp tim của nhau.
chính nam thì thầm vào tai ngọc ngân phú bà: “anh muốn…” - rồi hắn cắn nhẹ vào vành tai cô.
ngọc ngân phú bà bị một luồng điện tê dại truyền toàn thân, cô khẽ run rẩy “ừm” một tiếng.
bản thân ngọc ngân phú bà cũng nhịn không nổi nữa, đời này cô đã tự hứa với lòng không phải người đàn ông này thì không là ai khác.
kiếp trước 30 năm cuộc đời, chính nam cũng có hai người bạn gái.
người thứ nhất quen nhau lúc học đại học năm thứ hai, chia tay sau hai năm yêu thương cũng vì lúc ấy hắn đam mê game online, không chăm lo cho người ta, để bị người khác cướp mất.
người thứ hai là khi hắn mới ra trường, cô bé kia năm thứ nhất. sau bốn năm bên nhau cũng phải chia tay vì cô bé đi nước ngoài định cư.
sau đó hắn cứ như vậy f.a tới lúc xuyên qua.
lần đầu tiên sau ngần ấy năm, hắn mới lại thật sự yêu một người. hai lần tan vỡ để hắn biết rõ đến với nhau khó thế nào nhưng tan vỡ nhanh ra sao.
chính nam ôm chặt ngọc ngân phú bà, nói: “lần đầu sẽ đau một chút, em cố gắng nhịn xuống, rất nhanh sẽ không sao.” - hắn đưa tay vuốt tóc mai cô ra sau tai, động tác nhẹ nhàng, ôn nhu.
“xin… xin thương tiếc!” - ngọc ngân phú bà nhẹ gật đầu. mặc dù tâm lý đã sẵn sàng từ lâu nhưng hiện tại cô rất, rất, rất ngượng