Vũ tuyết phú bà cau mày hỏi: “nghe hai người nói tôi cũng đã hiểu vấn đề, nhưng mục tiêu bọn họ muốn tấn công là ai, hay là thế lực, tổ chức nào?”
ngọc ngân phú bà ngắn gọn: “tà nguyệt tông.”
nguyệt vịnh đứng phắt dậy nói: “chủ nhân, em phải báo tin này cho dì em…”
chính nam lập tức ngăn cô lại: “không cần, nguyệt nhi trưởng lão nhất định sẽ đoán được. cái anh muốn chúng ta phải tính tới là bọn họ dựa vào cái gì cho rằng họ sẽ ăn chắc chúng ta?”
tú anh phú bà nói: “em đã điều tra kỹ lưỡng, mặc dù rất nhiều gia chủ, tông chủ, môn chủ,... đến bái phỏng ngô đức võ nhưng đều rất nhanh rời đi.
bọn họ còn lo cái đầu trên cổ không biết lúc nào bị bạch vô thường cắt xuống đâu!"
chính nam và mọi người liếc qua ngọc ngân phú bà, gật gù đồng ý.
chết có thể rất đáng sợ, nhưng cảm giác mà cái chết cứ ở một góc tối nhìn chằm chằm suốt ngày đêm thì không phải là đáng sợ nữa mà là khủng bố.
"nói như vậy thì chỉ có thể là sát thủ hoặc dong binh?" - ngọc ngân phú bà giọng cực kỳ bình tĩnh, giống như kẻ khủng bố kia và cô không có liên quan gì với nhau.
chính nam gật đầu nói: “tiền có thể làm mờ mắt nhiều người, cho nên không thể loại trừ bất kỳ khả năng nào.
lo dài không bằng lo ngắn, nguyệt vịnh, em liên lạc với nguyệt nhi trưởng lão, nói cho bà ấy biết ngay tối nay chuẩn bị rời khỏi hà thành, động tác càng lớn càng tốt. anh cũng muốn xem ngô đức võ và dương cương là dựa vào cái gì mà tự tin như vậy.”
nguyệt vinh lo lắng nói: “anh là muốn dùng dì làm mồi nhử sao, như vậy có nguy hiểm quá không?”
chính nam cười nói: “yên tâm, hành động tối nay anh sẽ tự mình giám sát toàn cục. lo lắng của em là không sai, cho nên khởi nguyên chiến hạm cũng sẽ được tham gia, có đủ hay chưa?”
nguyệt vịnh gật đầu nói: “như vậy thì em yên tâm. em đi trước, tối nay gặp lại mọi người.”
nguyệt vịnh vừa đi, tú anh phú bà mới nói: “có một chuyện em nhất định phải nói với anh mà không có cô ấy.”
chính nam nhướn mày: “chuyện gì?”
“ngô đức võ là thiên đạo tông quản sự, như vậy hắn rất có thể sở hữu một tới hai thiên đạo vệ. thứ này…” - tú anh phú bà muốn nói lại thôi.
chính nam cau mày hỏi: “thứ này? không phải người sao?”
tú anh phú bà lắc đầu nói: “là người, nhưng cũng không phải là người.
cách để tạo ra thiên đạo vệ chỉ có thiên đạo tông biết, nhưng nghe những người từng may mắn đào thoát dưới tay thiên đạo vệ nói bọn họ không biết đau, nguyên khí cũng không có đáy, không có tình cảm.
bọn họ tồn tại chỉ vì một mục đích duy nhất là bảo vệ người sở hữu bọn họ, nghe lệnh và chiến đấu. ngoài ra còn điểm đặc biệt nữa là nếu nhiệm vụ thất bại, họ sẽ không ngần ngại tự bạo nguyên anh chứ không để bị bắt sống. nếu như bằng cách nào đó họ không thể tự bạo thì vẫn sẽ bị chủ nhân họ giết chết chỉ bằng một suy nghĩ.”
chính nam nhếch mép nói: “một dạng tử sĩ sao, thế lực nào cũng bí mật bồi dưỡng tử sĩ đấy thôi, điều gì làm thiên đạo vệ trở nên ghê gớm hơn những tử sĩ khác?”
tú anh phú bà nghiêm trọng nói: “đó là khả năng ẩn thân của bọn họ. phải công nhận đôi mắt của anh có thể rất lợi hại, nhưng em không biết chắc nó có thể nhìn thấy hay bắt kịp hành động của thiên đạo vệ hay không. bởi vì nếu như họ không chủ động hiện thân, ngay cả độ kiếp kỳ cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của họ.”
chính nam ngẩn người: “nói như vậy không phải bọn họ vô địch rồi. im lặng ám sát độ kiếp kỳ, có mặt ở mọi nơi nghe ngóng tình báo.”
tú anh phú bà lắc đầu giải thích: “mặc dù có rất nhiều ưu điểm nhưng nhược điểm của thiên đạo vệ cũng không ít.
đơn giản nhất là việc tạo ra họ không dễ, nếu không thì họ đã ở khắp nơi rồi.
thứ hai là em nói bọn họ nguyên khí không đáy không phải là họ có rất nhiều nguyên khí, mà là bọn họ không có nguyên khí, toàn bộ chiến đấu của họ là dựa vào thân thể cận chiến, có lẽ cũng vì không có nguyên khí nên bọn họ mới khó bị phát hiện như vậy.”
"không có nguyên khí!? vậy bọn họ ẩn thân bằng cách nào?" - vũ tuyết phú bà cắt ngang.
cho dù năng lực ẩn thân mạnh như bạch vô thường là đến từ huyết mạch của cô nhưng cũng phải cần nguyên khí để kích hoạt a.
"không ai biết được." - tú anh phú bà liếc mắt: "đó chính là lý do vì sao thiên đạo vệ đáng sợ như vậy."
chính nam đã tạm hiểu vấn đề, hắn nói: “như vậy chúng ta vẫn phải tính đến tình huống xuất hiện một tới hai cỗ máy giết chóc mang tên “thiên đạo vệ” này.
để bảo đảm an toàn, tối nay giáp và ất ở lại trên khởi nguyên chiến hạm theo dõi tình hình, những người còn lại toàn bộ ra trận. nếu thiên đạo vệ thật sự xuất hiện, mọi người có quyền rút lui chiến lược.
đều hiểu rõ chứ?”
“rõ!”
lam phụng và vũ vân ỉu xìu nhưng cũng không phản bác lại chính nam, hai cô vẫn tự hiểu khả năng của mình tới đâu.
...
tà nguyệt tông bên kia cũng bắt đầu rục rịch có động tác rời khỏi hà thành,