"tối nay bonus 2 chương cảm tạ bạn #phamvancuong0 đã ủng hộ hỏa châu và np."
lần thứ nhất đụng độ, dương khang của cửu dương các chết, nguyệt vịnh của tà nguyệt tông chỉ mất tích, sau đó không lâu đã xuất hiện lại hoàn toàn lành lặn và khỏe mạnh.
cùng lúc đó akatsuki cũng lần đầu tiên nổi lên mặt nước, trực tiếp giành lấy vị trí tân tinh bảng thứ 14 của dương khang, còn không ngần ngại công bố hắn tu luyện tà công, 1 mũi tên trúng 2 đích vào cả tương lai và danh dự của cửu dương các.
lần thứ hai, akatsuki trực tiếp tấn công bản doanh cửu dương các tại hà thành ngay giữa ban ngày ban mặt, mục đích là cứu ra hai tù nhân bên trong mật thất, nhưng cùng lúc đã khiến dương quang lúc ấy hoàn toàn từ bỏ đấu giá lượng lớn hoàn mỹ đan dược để chạy về.
một lần nữa danh dự của cửu dương các hoàn toàn nát khi đại lượng tù binh dưới mật thất thoát ra khi ấy đã công bố những tội ác của dương quang tại hà thành, và người toàn thắng lại là tà nguyệt tông khi dễ dàng ẵm trọn gần như toàn bộ đan dược được bán ra.
lần thứ ba, mệnh bài của dương quang vỡ tan, chứng tỏ hắn đã chết. theo điều tra thì nơi cuối cùng hắn xuất hiện là tại bên ngoài nguyệt thành, cần kề lãnh địa tà nguyệt tông.
một lần là xui, hai lần là trùng hợp nhưng ba lần thì chắc chắn là có vấn đề rồi!
“cậu không nghĩ tà nguyệt tông chỉ là “vô tình” xuất hiện ở khắp mọi nơi chứ?” - dương cương trầm giọng nói.
ngô đức võ trầm ngâm.
đứng tại lập trường của cửu dương các mà nói, những manh mối này đúng là chỉ thẳng vào tà nguyệt tông, kẻ thù truyền kiếp của cửu dương các.
nhưng đứng tại lập trường của hắn nói riêng và ngô gia nói chung thì những chuyện này liên quan gì tới hắn đâu?
phải biết, kế hoạch dùng giao long dưới đáy hồ tây để hoán huyết cho ngô đức văn là ngô đức võ hắn vạch ra cho ngô đức chung tới thực hiện, hi vọng dùng cách này tẩy đi “yêu ma” trong người ngô đức văn, thậm chí còn có thể ngô đức văn tăng lên thiên phú để tu luyện tốt hơn.
akatsuki vì lý do nào đó biết được và phá hoại toàn bộ đại sự này mới là chuyện hắn quan tâm, còn cửu dương các và tà nguyệt tông hắn chẳng muốn biết làm gì.
ngô đức võ trả lời: “có thể akatsuki muốn thông qua nâng đỡ tà nguyệt tông tới tiêu diệt cửu dương các a. bên phía tam trưởng lão ngài có thêm manh mối gì khác không?”
dương cương lạnh nhạt nói: “tiểu võ thần, cậu còn chưa có cung cấp bất kỳ thông tin gì ngoài những thứ chúng tôi đã biết đâu. tôi không cảm thấy được thành ý hợp tác của cậu.”
ngô đức võ cười nói: “thông tin tôi có rất giới hạn mà, những gì tôi biết chỉ là akatsuki từng xuất hiện ba vị thần sứ, ba vị hộ pháp trong lần họ tấn công dương quang trưởng lão tại hà thành mà thôi.”
dương cương đập bàn nhìn chằm chằm vẻ mặt cười “vô hại” của ngô đức võ, gằn giọng nói: “nếu đã như vậy thì tôi không còn gì để nói, tạm biệt!” - nói, hắn hậm hực đứng dậy rời đi.
ngô đức võ không mặn không nhạt nói: “dương cương trưởng lão, ngài cứ như vậy sẽ không đi được đến đâu cả. chúng ta cần bình tĩnh hợp tác với nhau mới được.”
dương cương dừng bước chân nhưng đầu không quay lại, nói: “hợp tác!? ngoài hai chữ đó cậu có thể làm được gì nữa?”
ngô đức võ đáp: “làm mồi nhử thì sao? thay vì bị động chờ akatsuki tìm tới chúng ta, tại sao chúng ta không chủ động “mời” akatsuki tới?”
dương cương động tâm.
không sai a!
hắn chỉ luôn quan tâm đi tìm tung tích akatsuki mà quên không nghĩ tới việc nghĩ cách dụ akatsuki xuất hiện. hắn quay lại nhìn kỹ ngô đức võ, hỏi: “cậu có ý định gì sao?”
ngô đức võ nhấp một ngụm trà, nói: “tà nguyệt tông.”
dương cương xùy cười nói: “ý kiến rất tốt. ngoại trừ việc cả tôi và cậu cộng lại đều đánh không qua nguyệt nhi lão thái bà kia thì kế hoạch này không có gì sai cả.”
ngô đức võ không để ý dương cương châm chọc mà tiếp tục nói: “với hắn giúp sức.”
một bóng đen không chút khí tức xuất hiện phía sau dương cương, một cây chủy thủ tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo đã kề sát cổ hắn.
dương cương cả người toát ra mồ hôi lạnh, lắp bắp nói: “thiên… thiên đạo vệ… cậu, cậu mang cả thứ này về đây…”
ngô đức võ khẽ gật đầu, bóng đen kia mới thả dương cương ra rồi chậm rãi tan vào không khí.
“tôi là một quản sự của thiên đạo tông, có thiên đạo vệ cũng rất bình thường chứ sao.”
dương cương xoa xoa cổ mình, nơi đó đã rách ra một vết thương nhỏ đang chảy máu. nhìn máu nhuộm đỏ bàn tay, hắn khẽ rùng mình.
vừa vô thanh vô tức đi dạo một vòng quỷ môn quan a!
ngô đức võ rất hài lòng biểu hiện của dương cương: “dương cương trưởng lão, tôi nghĩ chúng ta nên bàn tới chi tiết của kế hoạch lần này.”
dương cương nhìn quanh căn phòng trống rỗng chỉ có một mình ngô đức võ ngồi đó bình tĩnh uống trà, tóc gáy sởn cả lên nhưng hắn chỉ có thể cười khổ trở lại ghế ngồi.
...
cùng lúc đó tại thanh vân tông, chính nam trong phòng xông