Vù! vù! vù!
một làn gió đen di chuyển cực nhanh trong gian phòng chốc lát rồi trở về vị trí cũ, chính là người mặc áo choàng thử tốc độ bản thân sau khi sử dụng đan dược của chính nam.
“không sai, tăng lên 3 thành tốc độ.” - người mặc áo choàng lên tiếng: “thành phần rẻ, dễ tìm; tác dụng nhanh, trực tiếp; không có tác dụng phụ và quan trọng hơn là có không gian phát triển tiếp.
nghiên cứu đan dược này tới cực phẩm hẳn là có thể tăng tới 4 thành tốc độ.”
“móa! thật mãnh liệt.” - chính nam khẽ vuốt mồ hôi: “vừa rồi nếu người này tấn công mình thì ngay cả cơ hội phản kháng đều không có a!”
“thừa phong truy nguyệt tán, đan dược không sai, tên cũng không sai.” - ông lão gật đầu vuốt râu cười: “trước hết tôi muốn xin lỗi cậu về thái độ của tôi từ đầu tới giờ, tôi nghe một số người nói vài lời không tốt về cậu nên không có cảm tình lắm, nhưng sau khi xem phần thi của cậu thì tôi đã suy nghĩ lại.
à, tự giới thiệu trước, tôi là đường khải, cấp 3 luyện dược sư.”
“đường đại sư không cần khách khí.” - chính nam hơi khom người: “tiểu tử gọi chính nam.”
“haha, tuổi trẻ thắng không kiêu, bại không nản, rất tốt.” - đường khải cười sảng khoái.
người trẻ tuổi này rất hợp mắt hắn.
“không dám.” - chính nam cười nói: “nếu không phiền, xin hỏi cao danh quý tánh hai vị đại sư bên cạnh ạ?”
người đàn ông bên trái hừ lạnh, rất không tình nguyện tự giới thiệu: “đỗ hoàng khiêm, cấp 3 luyện dược sư.”
“họ đỗ!?” - chính nam thái độ hoàn toàn bình thường: “xin chào đỗ đại sư.”
“vị này là…” - đường khải đang muốn nói nhưng bị cắt ngang.
“diệp liên hoa, cấp 3 luyện dược sư. chàng trai, bản tiểu thư xem trọng cậu.” - nói, người mặc áo choàng đen lật ra áo choàng của mình, để lộ dung nhan chân chính.
hít!
“đẹp quá a!”
“xin lỗi! vừa rồi không nhịn được mạo phạm." - chính nam hít một ngụm khí lạnh, không nhịn thốt lên nhưng ngay lập tức hắn khom người: "diệp tiểu thư, hân hạnh.”
“cmn! thất sách, thật sự là thất sách.” - chính nam trong lòng tự chửi mình.
gái đẹp hắn thấy nhiều, thậm chí mấy “thánh nữ” hắn có thể nhìn mặt mà đọc tên vanh vách nhưng không ngờ lại có ngày thất thố trước mặt phụ nữ như vậy.
“tên này muốn nói hắn lỡ miệng khen bản tiểu thư!?” - diệp liên hoa cau mày: “không nói chuyện đó. chính nam đúng không, thừa phong truy nguyệt tán này là do cậu nghĩ ra hay sao?”
chính nam ngẩng đầu lên đồng thời kích hoạt thiên nhãn để đánh giá diệp liên hoa.
“phú bà: diệp liên hoa - nhân tộc - 17 tuổi
đẳng cấp: 25 "hòa hợp kỳ tầng 5"
độ thiện cảm: 29
đánh giá: s”
“quả nhiên, vừa rồi thất thố khiến cô nàng này đối với mình có ấn tượng không tốt.” - chính nam lắc đầu nói: “không phải. thừa phong truy nguyệt tán vốn từ rất lâu trước đây đã xuất hiện, thế nhưng do sự phát triển mạnh mẽ của đan đạo thời gian trước mà những đan dược thiên môn như thế này dần dạt ra biên giới rồi biến mất.”
“ồ, ý cậu nói, thừa phong truy nguyệt tán là một loại đã từng thất truyền đan dược!?” - diệp liên hoa hứng thú: “vậy tại sao cậu lại biết đan phương của nó?”
“diệp tiểu thư.” - chính nam cau mày: “truy vấn nguồn gốc đan phương của người khác là tối kỵ, mong diệp tiểu thư đừng làm khó tôi.”
thấy diệp liên hoa có dấu hiệu không vui, đường khải lập tức đứng ra hòa giải: “chính nam, hiện tại cậu đã hoàn thành xuất sắc phần thi khảo thí cấp 1 luyện dược sư của mình, tôi xin tuyên bố cậu đã trở thành cấp 1 luyện dược sư.”
đường khải từ trong nhẫn chứa đồ của mình lấy ra một chiếc áo choàng, một cái huy chương rồi từ mình xuống trao cho chính nam: “đây là áo choàng và huy chương của cậu. chúc mừng!”
“cảm ơn ngài, đường đại sư.” - chính nam nhận lấy áo choàng và huy chương, hơi khom người: “cảm ơn diệp tiểu thư, đỗ đại sư.”
hừ!
hừ!
trả lại cho chính nam hai tiếng hừ lạnh, cả diệp liên hoa và đỗ hoàng khiêm đều phẩy tay áo, đứng dậy rời đi.
“đường đại sư!” - chính nam mặt đầy mộng bức nhìn đường khải: “ngài xem đây là chuyện gì? tôi làm gì để họ phật lòng?”
“haha, diệp tiểu thư thì lão không dám nói ra nói vào, còn đỗ hoàng khiêm...” - đường khải hạ giọng: “vừa rồi con trai hắn có tới…”
…
cánh cửa phòng được mở ra từ bên trong, đường khải và chính nam vừa nói vừa cười bước ra.
cô gái lúc sáng chính nam gặp lập tức khom người nói: “phó hội trưởng.”
“phó hội trưởng!?” - chính nam khá bất ngờ: “đường đại sư, ngài còn là phó hội trưởng a! thất lễ, thất lễ.”
“hahaha, không có gì đáng khoe khoang.” - đường khải lắc đầu: “nhiều năm như vậy vẫn luôn là cấp 3 luyện dược sư, chức phó hội trưởng này đúng là mặt dày mày dạn làm hoài mà thôi.”
đường khải cảm khái một câu rồi quay qua nhìn chính nam: “cậu trẻ như vậy đã là cấp 1 luyện dược sư, nhìn thủ pháp hẳn là cũng đã rất quen thuộc a, tại sao bây giờ mới đi khảo thí vậy?”
“chuyện đó nói ra thật không có ý tứ.” - chính nam bất đắc dĩ: “trước giờ tôi đều không nghĩ tới việc lộ ra ngoài mình là luyện dược sư, nhưng gần đây có một số chuyện bắt buộc phải như vậy.”
đường khải cái hiểu cái không gật đầu: “nghe nói cậu tới đây cùng lý gia nhị tiểu thư, hẳn là có quen biết với lý gia đi. cô bé đó cũng là một tài năng, có cơ hội hai người nên trao đổi thêm để phát triển, đừng như lão, già rồi mới biết tiếc thời gian.”
“cảm ơn đường đại sư.” - chính nam khom người: “tôi có việc phải đi trước, lần nữa cảm ơn ngài. có dịp tôi sẽ tìm ngài thảo luận thêm về luyện dược.”
“được, được. còn trẻ ham học như vậy rất tốt.” - đường khải vỗ vai chính nam: “rảnh cứ tới tìm lão, chúng ta cùng nhau đàm đạo.”
chính nam đi dọc hành lang trở ra cùng