"cảm tạ bạn #tungkhang và bạn #asasuke098 đã ủng hộ đậu!"
người kia thấy chính nam nói chuyện lễ phép thì rất hài lòng, đáp: “ở đây là một không gian phong bế riêng của dong binh công hội chuẩn bị sẵn để làm nơi thi đấu lên cấp. muốn trở về chỉ cần bóp vỡ lệnh bài là được, có huy chương rồi thì lệnh bài kia cũng không còn tác dụng nữa.”
chính nam lại ôm quyền: “cảm ơn anh!” – nói, hắn quay qua cười với cô gái:”chúc mừng cô!”
cô gái kia, lúc này đã khoác vào một chiếc áo lành lặn mới, cũng cười với chính nam: “ban nãy đắc tội, cảm ơn anh đã không tính toán với tôi. chúc mừng!”
hai người nhìn nhau cười một tiếng rồi cùng lúc bóp vỡ lệnh bài.
…
chờ chính nam hoàn toàn tỉnh táo lại thì đã an vị đứng trong phòng truyền tống, trước mặt hắn là tiểu hoa đang mỉm cười.
“chúc mừng anh lên cấp thành công.”
“cảm ơn cô. đều nhờ… cô biết mà, haha.”
hồng hi kéo hắn lại nói nhảm để hắn đi cuối hàng, tạo điều kiện cho tiểu hoa tráo lệnh bài của hắn. có thể nói hai chị em này ngay từ đầu đã có ý định giúp hắn gian lận qua cuộc thi. thậm chí chính nam nghi ngờ thiết tam huynh đệ ngày đó đến tìm hắn gây sự có phải là hồng hi tiết lộ hành tung hắn hay không!?
chỉ là chính nam khá thắc mắc tại sao hai người phải giúp hắn như vậy chứ? hắn một không tiền, hai không quyền, ba không thế, đơn giản là chẳng có gì để cho hai cô được cả.
“chẳng lẽ… hai người này muốn… chính mình!?” – chính nam bị suy nghĩ của mình hù dọa không nhẹ.
hắn tranh thủ ném ngay suy nghĩ này ra khỏi đầu, dù sao hắn còn chưa đẹp trai tới mức người gặp người thương, hoa gặp hoa nở a… chỉ gần như mà thôi, ừm, gần như!
nếu tiểu hoa biết chính nam đang yy như vậy trong lòng, chỉ sợ tự mình bị đuổi cũng phải báo cáo chuyện gian lận lên trên a!
...
chính nam và tiểu hoa khách sáo vài câu rồi cùng nhau đi ra ngoài.
“cô gái cùng tôi lên cấp… sao không thấy ở đây nhỉ?”
“cô ấy được truyền tống về trước anh, đã rời đi rồi.”
“ồ, còn có trước sau a.” – chính nam cũng không quan tâm lắm, dù sao mục đích lớn nhất ngày hôm nay là lên cấp đã đạt được, bây giờ nên ăn mừng một chút mới được.
“hôm nay tôi lên cấp thành công đều nhờ cô và hồng hi giúp đỡ. tối nay tôi mời hai người ăn tối, cô sắp xếp tham gia nhé!?”
tiểu hoa hơi bất ngờ, ngập ngừng nói: “nếu… nếu chị hồng hi tham gia thì tôi sẽ đi cùng…. nếu không…”
“một lời đã định.” – chính nam hào hứng gật đầu: “để tôi nói lại với hồng hi.”
ra khỏi phòng truyền tống, hồng hi lập tức nhào tới trước mặt chính nam hỏi thăm: “thế nào!? kết quả thế nào?”
chính nam và tiểu hoa liếc nhau, cười nói: “dễ như ăn bánh. dù sao có người giúp đỡ nha, tới như vậy mà còn không làm được thì mặt mũi nào.”
hồng hi vểnh cao cổ, ưỡn ngực cười đắc ý: “xem ra bản cô nương không có nhìn lầm người. nói đi, muốn cảm ơn bản cô nương thế nào?”
“về chuyện đó…” – chinh nam làm bộ khổ bức nói: “cô nhìn, tôi vừa nghèo, vừa yếu lại không có quan hệ. nếu không… tối nay… tôi lấy thân báo đáp, được không?”
cả dong binh công hội đều tắt loa, không có bất kỳ thứ gì phát ra âm thanh.
tiểu hoa há mồm kinh ngạc nhìn chính nam: “không phải mời đi ăn sao, làm sao thành lấy thân báo đáp rồi!? hay là… đi ăn chung rồi mình bị đuổi về để hai người họ…” – nghĩ tới đây tiểu hoa mặt đỏ bừng tới mang tai, cúi đầu không nói.
hồng hi cũng là đứng hình.
lát sau co híp mắt nhìn chính nam: “muốn lấy thân báo đáp?”
chính nam vốn chỉ muốn đùa một câu mà thôi, thế nhưng biểu tình này của hồng hi để hắn muốn chơi lớn hơn một chút: “chứ giờ tôi không tiền, không nhà, không bạn bè… ngoài cái thân này ra… tôi không biết làm sao cả!”
xung quanh mọi người nín thở xem một màn cực kỳ kịch tính này. không ít người trong lòng đã đoán già đoán non phản ứng của hồng hi.
hầu hết đều nghiêng về phía… đánh!
đánh chết tên tiểu bạch kiểm vô liêm sỉ kia đi! sau đó lấy thân báo đáp gi đó… để ta tới!
…
hồng hi nghiền ngẫm nhìn chính nam. đang lúc mọi người chờ cô ra tay, ra chân đâu, hồng hi lại nhoẻn miệng cười xinh đẹp: “cũng được a. bản cô nương từ bé đến lớn còn chưa có hưởng thụ cảm giác được người phục vụ qua. nếu cậu muốn lấy thân báo đáp, vậy từ tối nay làm ấm giường bắt đầu đi.”
choeng! keng! keng!
tiếc muỗng đũa rơi, tiếng ly bể, tiếng trái tim tan vỡ cùng lúc vang lên như một bản nhạc buồn cho đám dong binh xung quanh.
tân tinh bảng thứ 17, tu vi nguyên anh trung kỳ, đương thời tuyệt đỉnh thiên tài “hồng hoa kiếm” hồng hi, vậy mà yêu thích một tên tiểu bạch kiểm, công khai nói muốn hắn cho cô làm ấm giường.
trời a! đất a! công bằng ở đâu!? thiên lý ở đâu!?
không chỉ có đám dong binh không tin vào những gì vừa nghe, mà cả bản thân là người trong chính nam cùng với chị em của hồng hi là tiểu hoa cũng há mồm, trợn mắt nhìn chị mình đầy mộng bức.
cô nàng này ra bài không hợp lẽ thường a!
chính nam hắng giọng nói: “được, không giỡn nữa. lúc nãy tôi đã cùng tiểu hoa nói, tối