Chính nam lắc đầu thở dài, chuẩn bị bắt đầu luyện đan.
mặc dù nói rất tự tin nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn luyện đan dược cấp 3, cảm giác vẫn thiếu chút tự tin.
“ký chủ không cần lo lắng. luyện đan gần như đã trở thành bản năng của ký chủ, sẽ không xuất hiện vấn đề lần đầu mà sai lầm đâu.”
"hi vọng là vậy, tôi..."
“của anh đây.”
đúng lúc này, diệp liên hoa mang theo dược liệu cùng ánh mắt đầy mong chờ tơi khiến chính nam đành phải gật đầu.
“cảm ơn! bây giờ tôi sẽ luyện chân khí đan cho cô xem thử, nhìn kỹ nhé.”
chính nam thu liễm tâm thần, không để ý tới bất cứ chuyện gì xung quanh nữa, trong đầu chỉ còn lò luyện đan và dược liệu.
thủ pháp của hắn khi thì uyển chuyển như hồ điệp xuyên toa, lúc lại cuồng mãnh như giao long xuất hải cuốn theo từng cây dược liệu vào trong lò để luyện hóa, phát ra tiếng kêu lép bép.
ngọn lửa bên dưới cũng bị hắn dùng chân khí điều khiển mạnh yếu khác nhau theo từng giai đoạn, lúc như liệt dương, khi thì âm ỉ.
"hóa ra... luyện đan còn có thể hoa mỹ như vậy sao?"
diệp liên hoa nhìn xem say mê, nhịn không được đầu nhập cả tâm thần vào quá trình luyện đan của chính nam, quên cả thời gian và không gian.
...
hơn một tiếng sau.
"lên!"
chính nam quát lớn một tiếng, hai tay hắn dang ra hai bên, dồn chân khí vào lòng bàn tay rồi cách không tung chưởng vào lò luyện đan khiến nó liên tục xoay tròn trên không trung, phát ra từng âm thanh ma sát với không khí.
sau khi đánh xong chưởng thứ chín, hắn dùng chút chân khí cuối cùng tạo thành một lớp màng vô hình phía trên lò luyện rồi ấn nó mạnh xuống.
ầm!
chiếc lò luyện nện mạnh xuống sàn nhà phát ra một tiếng động lớn, rồi vỡ tan tành.
đến đây, quá trình luyện đan của chính nam cũng hoàn toàn kết thúc.
chính nam thở hổn hển, hai mắt nổ đom đóm ngã quỵ xuống sàn, nhưng rất nhanh đã được một đôi bàn tay mềm mại đỡ lấy.
“anh có sao không?” - diệp liên hoa lo lắng hỏi: “mặt anh xanh quá. để tôi rót cho anh ít nước.”
“không sao, chỉ là chân khí tiêu hao quá độ, suy yếu một chút thôi.” - chính nam cười yếu ớti: “cô thu đan dược lại trước đi, cứ để tôi ngồi dưới đất một lát là được.”
“đan dược để đó nó cũng không chạy đi được, anh nghỉ ngơi đi đã.” - diệp liên hoa lắc đầu, dịu dàng đỡ chính nam ngồi xuống rồi chạy đi rót một ly nước tới cho hắn: “anh uống nước đi.”
nói, cô rút ra khăn tay giúp hắn lau mồ hôi, động tác cực kỳ tỉ mỉ.
“cô nàng tiểu thư này cũng biết chăm sóc người khác a.” - chính nam vừa uống nước vừa hưởng thụ diệp liên hoa ôn nhu. mùi khăn tay thơm phức khiến hắn nhịn không được hít hai hơi: “thật thơm, giống mùi của cô.”
“nói… nói nhăng nói cuội gì đấy!” - diệp liên hoa gắt giọng, mặt cười đỏ bừng: “khỏe rồi thì anh tự điều tức đi, tôi thu đan dược.”
nghĩ tới lần trước bản thân “vô tình” để bộ đồ đầy mồ hôi của mình lại chỗ chính nam, cô càng cảm thấy không chốn dung thân.
“không phải là nói khăn tay thơm sao, mặt đỏ như vậy làm gì?”
nữ nhân a, trời mới hiểu nổi!
“trời ạ!”
một tiếng la lên thất thanh, thủ phạm tất nhiên chỉ có thể là cô nàng tiểu thư kia...
“h-hoàn… hoàn mỹ… hoàn mỹ chân khí đan!”
cảm thấy những gì mình đang nhìn có chút giả, diệp liên hoa đưa tay dụi dụi mắt hai cái xong mới nhìn lại. kết quả... chẳng thay đổi gì cả!
hoàn mỹ chân khí đan á!
“chỉ có một viên à?" - chính nam lắc đầu, thở dài: "mới đột phá linh hư kỳ, chân khí quá mỏng.”
không phải trang nói sẽ không có sai lầm sao? vì cái gì chỉ thành đan có một viên?
đáp án là... do chín chưởng được chính nam đánh ra lúc thành đan đấy.
chính chín chưởng mà hắn dùng để đánh vỡ chín viên hoàn mỹ chân khí đan bên trong lò luyện, cùng với cú đập cuối để phi tang mọi chứng cứ, mới là nguyên nhân thực sự khiến thành đan chỉ có vẻn vẹn một viên, đồng thời cũng làm tiểu bạch kiểm mệt thành chó chết như hiện tại.
lý do cho tất cả những hành động đó rất đơn giản, chính nam không muốn bản thân quá mức khó tin trong mắt diệp liên hoa.
chỉ là... người tính không bằng trời tính! hắn giấu bản lĩnh luyện đan thành công rồi, nhưng cuối cùng lại vô tình lộ ra một chuyện khác.
“mới đột phá linh hư kỳ!? đi vắng mấy ngày mới trở về, thiên địa tẩy lễ tại lý gia,... sẽ không trùng hợp như vậy đi?” - diệp liên hoa trong lòng ý nghĩ xoay chuyển, ngoài mặt vẫn trừng mắt với chính nam: “mới có một viên!? sao anh không lên trời đi, một viên đã là không thể tin nổi rồi.”
nói, cô nhanh tay thu viên đan dược vào bình ngọc.
“sao cũng được." - chính nam nhún vai: "đan dược này tặng cho cô, muốn dùng ngay hay đợi tu vi viên mãn rồi mới dùng thì tùy, tôi về nghỉ ngơi trước đây.”
“t-tặng… tặng cho tôi!?” - diệp liên hoa khẽ lắc đầu, cười ngọt ngào nói: “không được, thứ này quá quý, ăn vào sẽ bị trời phạt. lại nói, anh giữ lại sau này tu luyện tới hòa hợp kỳ mà dùng…”
“dừng! nói tặng cho cô là tặng cho cô, đồ tặng rồi lấy lại là đạo lý gì.” - bá khí chính nam bắn ra bốn phía, bắn cả vào trái tim nhỏ của cô nàng tuổi mới lớn: “hoàn mỹ chân khí đan này bây giờ là của cô, muốn dùng thì dùng, muốn bán thì bán, không thích thì vứt đi cũng được. tôi về trước đây, không cần tiễn.”
diệp liên hoa ngẩn ngơ tại chỗ nhìn bóng lưng chính nam dần đi xa, trong lòng không hiểu được ngọt lịm.
. . .
về tới lý gia, chính nam ngay lập tức trở về phòng nằm vật ra giường. hắn thật sự mệt mỏi, cần nghỉ ngơi.
“linh hư kỳ