Chương 70: Bạn trai thứ năm.
Tác giả: Đông Thi Nương
Biên tập: B3
Đột nhiên, Bùi Oanh Oanh cảm thấy điện thoại trong túi áo khoác rung lên, cô bỏ điện thoại ra, vừa nhìn thấy cái tên hiện lên trên màn hình, cô liền lập tức rút tay ra khỏi tay Hướng Vu Đồng.
Hướng Vu Đồng nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu cùng kinh ngạc.
"Mình... Mình khát nước, cậu có thể mua giúp mình một chai nước không?" Bùi Oanh Oanh cất điện thoại vào túi rồi nói với cậu ta.
"Được." Hướng Vu Đồng đứng lên, trước khi đi còn cẩn thận kéo khoá áo cho Bùi Oanh Oanh, "Ở đây chờ mình, nếu có ai đến bắt chuyện với cậu thì không cần để ý tới họ."
Điện thoại trong túi vẫn còn rung, Bùi Oanh Oanh sợ bị Hướng Vu Đồng phát hiện ra nên đành gật đầu, "Mình biết rồi, cậu đi nhanh lên."
Sau khi cậu ta đi, Bùi Oanh Oanh mới lại lấy điện thoại ra, dường như Quý Đường nhất định phải chờ đến khi cô nhấc máy mới thôi.
"A lô?" Bàn tay cầm điện thoại của cô hơi run rẩy, thậm chí cổ họng cũng căng cứng.
"Oanh Oanh." Bên kia truyền đến giọng nói bình thản của Quý Đường, "Tiết mục kết thúc chưa?"
Bùi Oanh Oanh cắn môi, đáp nhanh: "Kết thúc rồi."
"Vậy thì tốt, về phòng chưa?"
"Về rồi." Bùi Oanh Oanh nói dối, cô sợ Quý Đường biết mình đang ở cùng với Hướng Vu Đồng.
"Thật không?" Quý Đường hỏi lại lần nữa, "Thật sự về rồi?"
Tay cầm điện thoại của cô càng run thêm, giọng điệu cũng trở nên thay đổi, "Em đã ở phòng rồi, các bạn cùng phòng đều buồn ngủ, chị... ngày mai em gọi lại cho chị có được không?"
Quý Đường trầm mặc trong giây lát, sau đó cười khẽ, "Được."
Anh cúp điện thoại.
Cuộc đối thoại chỉ diễn ra trong một phút ngắn ngủi nhưng Bùi Oanh Oanh cảm thấy sau lưng mình đã rịn đầy mồ hôi. Cô bỏ điện thoại ra nhìn mới phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, 3 cô bạn cùng phòng gọi nhỡ 3 cuộc, riêng Quý Đường gọi nhỡ 14 cuộc.
Hướng Vu Đồng cũng vừa hay về đến nơi, cậu ta đến hẳn cửa hàng tiện lợi mua đồ uống nóng cho Bùi Oanh Oanh. Sau đó mở nắp chai rồi mới đưa cho cô, "Chân thấy đỡ hơn chưa? Để mình đưa cậu về, quá muộn rồi, bạn cùng phòng cậu sẽ lo lắng."
"Ừ." Bùi Oanh Oanh gật đầu, bây giờ trong lòng cô rất rối rắm, trước đây cô cũng từng không nhận điện thoại của Quý Đường, nhưng anh chưa bao giờ gọi liên tục như thế này, hôm nay anh gọi đến 15 cuộc điện thoại, nếu cô vẫn chưa nhấc máy, có lẽ anh sẽ tiếp tục gọi.
***
Hướng Vu Đồng đưa Bùi Oanh Oanh đến dưới lầu ký túc xá, ba cô bạn cùng phòng của cô đứng ngoài cửa chính, vừa nhìn thấy cô liền lập tức đi tới.
Hướng Vu Đồng chầm chậm đặt Bùi Oanh Oanh xuống rồi đưa túi thuốc treo ở cổ tay cho Thường Đình, "Đây là thuốc của cô ấy, nhờ cậu cầm hộ."
Thường Đình nhận túi thuốc, còn Lâm Thư Đồng và Bành Ánh Chân thì đỡ Bùi Oanh Oanh.
"Vậy mình đi trước đây." Hướng Vu Đồng nhìn Bùi Oanh Oanh.
Bùi Oanh Oanh đứng bằng một chân, cô mỉm cười với cậu ta, "Cậu về đi, tối nay... cảm ơn cậu."
Hướng Vu Đồng khẽ gật đầu, trước mặt mấy người Thường Đình, cậu ta càng thêm ít lời.
Hướng Vu Đồng vừa đi, ba cô bạn vừa đỡ Bùi Oanh Oanh vào ký túc vừa bắt đầu tra hỏi.
"Mau thành thật khai báo, nói đi, quan hệ của các cậu là gì?"
Ánh mắt Bùi Oanh Oanh loé lên, cô cúi đầu nhảy lò cò bằng một chân, "Làm gì có quan hệ gì chứ?"
Thường Đình cười, "Bọn mình không phải đồ ngốc, biểu hiện vừa rồi của các cậu không thể là không có quan hệ gì. Cảm giác được cậu ta cõng thế nào? Có cảm thấy siêu an toàn siêu bình yên không?"
Bành Ánh Chân cũng hùa theo, "Đúng đúng, cảm giác thế nào? Cậu trai kia của cậu đẹp trai như thế, cảm giác khi nằm trên lưng cậu ta nhất định rất thích."
Bùi Oanh Oanh bị mấy câu này của các cô ấy làm đỏ bừng cả mặt, "Các cậu đừng nói mấy câu kỳ quái này nữa."
"Vẫn còn không chịu thành thật khai ra? Thư Đồng nói hết rồi, đồ mặt trắng kia nhà cậu, à, không, cậu trai có tên kia của cậu vừa nghe tin cậu bị thương liền tức tốc chạy đến sau cánh gà, Thư Đồng nói cậu ta là bạn trai cậu, cậu ta cũng không hề phản bác, cậu còn nói hai người các cậu trong sạch à?" Thường Đình nói.
Bùi Oanh Oanh cứng họng, nhất thời không biết thanh minh kiểu gì.
Thấy cô không thể nói lại, ba người liền cúi đầu nhịn cười.
***
Chuyện trẹo chân này gây ra rất nhiều phiền toái trong cuộc sống sinh hoạt của Bùi Oanh Oanh, cô gọi điện xin nghỉ phép nửa tháng ở lớp dạy múa, đồng thời cũng xin nghỉ ở câu