Tác giả: Đông Thi Nương
Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, HE
Tình trạng: Đang edit
???? Văn án:
Bùi Oanh Oanh thật sự không hiểu tại sao Quý Đường lại đưa mình cùng đến các buổi hẹn với những người bạn trai kia.
Cho đến một ngày, cô phát hiện ra bí mật to lớn trên người Quý Đường.
P/s:
1. Nam chính và nữ chính đều xuất hiện ở văn án
2. Không phải truyện bách hợp
3. Bùi Oanh Oanh và Quý Đường không có quan hệ máu mủ, chẳng qua chỉ gọi Quý Đường là chị mà thôi.
4. Nữ chính có thể từ tiểu bạch thỏ trở thành nữ vương.
???? Quý Đường là một nữ nhân vạn người gặp vạn người mê, trong vạn người đó, chỉ duy nhất một người "cúi đầu không nhìn", trong vạn người đó, cũng chỉ có một người sợ hãi bài xích Quý Đường, đó chính là Bùi Oanh Oanh, con chim oanh mà Quý Đường đã chọn nuôi từ năm cô 7 tuổi.
???? Bùi Oanh Oanh lớn lên ở cô nhi viện, 7 tuổi được người kia chỉ định nhận nuôi. Nàng cứ nghĩ đợi nàng là một mái nhà ấm áp có cha thương mẹ dưỡng, nhưng thực tế người cha nuôi mỗi năm cô gặp không tới một lần, người thân tạm tính thì có bảo mẫu và tài xế. Nàng được học trường quý tộc, nuôi dạy như quý nữ xịn xò cho đến năm 17 tuổi, cha nuôi mất.
Năm 18 tuổi, nàng chính thức đến sống chung cùng "chị gái nuôi" Quý Đường.
Và câu chuyện hoang đường bắt đầu từ đây.
???? Oanh Oanh từ ngẫu nhiên đến tự nguyện bị ràng buộc phải cắm sừng một mỹ nhân vạn người mê như Quý Đường, hoang đường tới cỡ nào chứ?
Oanh Oanh: Em không làm được đâu
Quý Đường: Yêu thích vẻ bề ngoài thì được bao lâu chứ, tôi tin Oanh Oanh sẽ làm được.
Bùi Oanh Oanh là một thiếu nữ mềm yếu, sống phụ thuộc như cây tầm gửi. Ban đầu Quý Đường là cả bầu trời của nàng, nàng không hề kháng cự, thậm chí bị cướp đi nụ hôn đầu với lý do củ chuối “đằng nào sau này Oanh Oanh cũng yêu một ai đó, tôi tò mò không biết Oanh Oanh sẽ trao nụ hôn đầu cho ai, thôi thì trao cho tôi có khác gì?”, rồi bị một nữ nhân sờ soạng đến điếng hồn... nàng bị đủ thứ sợ hãi nhưng không hề dám phản kháng, chỉ có thể rưng rưng đôi mắt to tròn khóc đến động lòng người mà thôi.
Một Oanh Oanh sợ nhất trên đời là rắn, nhìn thấy rắn toàn suýt ngất xỉu, bảy phách chỉ còn 3 lại bị nhẫn tâm nhốt trong một căn phòng toàn rắn suốt cả một đêm.
Một Oanh Oanh cố hết sức thẳng thắn nói với Quý Đường: Ta không phải đồng tính luyến ái lại bị người kia trả lời một câu chẳng ăn khớp gì: “ tôi cũng không phải”.
Một Oanh Oanh dần trở nên kiên cường: “Ta sẽ giúp ngươi xoá bỏ lời nguyền”
Một Oanh Oanh dần trở nên dũng cảm: “Ta không thể giúp ngươi được nữa, ta đã yêu hắn mất rồi”.
Những người bạn trai được Quý Đường lựa chọn yêu đương trong chớp mắt đều được Quý Đường đối xử hết sức lạnh lùng, nhưng ai cũng si mê Quý Đường như điếu đổ. Có anh là doanh nhân thành đạt, có anh là người nổi tiếng, có anh là bạn học của Bùi Oanh Oanh, có anh là cảnh sát..... Điểm chung của họ đều là nhan sắc thượng thừa. Cô nàng em gái bất đắc dĩ bị lôi kéo tham gia các cuộc hẹn, bị bà chị hờ bỏ rơi mình với “đối tượng” ngay chỗ hẹn hò, bị ép tiếp cận trong hoang mang và cảm thấy lương tâm mình quả nhiên là “chó má” khi hợp sức với Quý Đường đi câu dẫn người khác.
Có ai thấy tam quan lung lay chưa ạ?
Nếu đến đây bạn vẫn có thể chấp nhận được, vậy mình SPOIL một chút chuyện xưa.
Ngày xửa ngày xưa, độ n ngàn năm về trước, có một con rắn yêu nọ vì muốn cứu mẫu thân thập tử nhất sinh khi độ kiếp đã giả gái đi tiếp cận chim Khổng Tước ở đảo Bồng Lai, khiến cho con Khổng Tước kia xem nàng là muội muội mà đối đãi, rồi lừa gạt ăn trộm tiên thảo mang về cứu mẫu thân.
Đến lượt hắn độ kiếp, không ngờ lại đối mặt với một đạo nguyền rủa chết người. Con chim Khổng Tước ngốc nghếch nhưng mang thù kia đã gửi gắm cho hắn một lời nguyền “Người giả nữ nhân gạt ta, ta đây sẽ làm cho ngươi biến thành nữ nhân, phải làm cho nam nhân yêu người say đắm không được cự tuyệt, bằng không sẽ đau như móc tim. Nếu người yêu của ngươi, toàn bộ đều thay lòng đổi dạ đi yêu một nữ nhân, lời nguyền rủa trên người của ngươi mới được giải trừ”.
Người trên đời sợ nhất là gì? Oanh Oanh là một cô nhi, sợ thiếu tình thân, sợ rắn, sợ mất đi chút ấm áp cuối cùng trên người Quý Đường... Ấy vậy mà, trong quá trình trưởng thành ấy, Oanh Oanh từ chỗ sợ thiếu tình thân đã sống một mình bao nhiêu năm, từng trong nhung lụa trở nên nghèo túng, kiếm tiền được bao nhiêu thì dành dụm gửi ½ cho Quý Đường trả nợ, từng đứng trong mùa đông giá lạnh mà cởi sạch quần áo trả hết cho Quý Đường, để đời này không gặp nhau nữa. Vốn là cẩn trọng, vốn là sợ hãi rồi dần trở thành dung túng, thành chấp niệm lúc nào không hay.
Người trên đời yêu nhất là ai? Quý Đường vĩnh viễn không ngờ tới thân phận của người bạn trai thứ 7. Những gì Quý Đường làm cho Oanh Oanh, không chắc nàng đã biết hết. Từ một tỷ tỷ cao ngạo lạnh lùng chuyên điều phối, chỉ đạo người khác đến một người luỵ tình nhún nhường, là Quý Đường cao cao tại thượng đây sao?
Trích đoạn Quý đại gia trở nên nghèo khổ chân chó:
- “Anh làm em sợ đến mức vỡ cả điện thoại, bồi thường tiền cho em”
Quý Đường sửng sốt, Tề Huy có nói vậy đâu, quan trọng là:
- “Nhưng tôi không có tiền.”
Quý Đường bây giờ trừ quần áo mặc trên người thì chỉ còn hai bàn tay trắng.
Hắn có chút vô thố mà nhìn Bùi Oanh Oanh.
Bùi Oanh Oanh hừ lạnh một tiếng, nàng lấy ra chìa khóa mở cửa, lạnh giọng nói:
- “Vậy ra đường cái ngủ đi.”
Nói xong, nàng vào phòng, lại không có đóng cửa. Quý Đường thấy cửa mở bèn chui tọt vào.
- “Hay tôi làm thuê cho em trả nợ.”
- “Em không cần bảo mẫu”
- “Tôi bồi ngủ em, làm cho em ấm giường”
- “Anh là động vật máu lạnh”
- “Vậy...”, Quý Đường buồn rầu: “Tôi chỉ có nước đi bán da rắn kiếm tiền thôi à?”
- “Ý kiến hay” Bùi Oanh Oanh cười
“Tôi đoạt bảy người bạn trai của chị gái” là tác phẩm đầu tiên của Đông Thi Nương mà mình tiếp cận. Phải nói, xuyên suốt trong câu chuyện là những tình tiết được viết khá chắc tay, chưa kể tác giả luôn rải hint khắp nơi khiến người đọc cảm thấy mông lung đợi chờ một cái kết đặc sắc. Nhưng đọc đến đoạn kết mới thấy, haizz, quả nhiên vẫn là “sấm to mưa nhỏ”, cái kết gọn gàng làm mình vẫn thấy chưa thoả mãn, ủa ủa, mấy anh giai mê sắc kia kết cục thế nào? Ngôi nhà của họ có bí mật gì? Tại sao lâu như vậy họ không hề quay về thành phố A....? Và câu hỏi cuối: Phiên ngoại của tui đâu?
Mặc dù là cốt truyện có nội dung lạ và “quái quái”, nhưng nó vẫn là một câu chuyện thu hút đáng đọc. Mình lê lết qua mấy chục chương chuyển ngữ nhà Bê, cực mê cái danh xưng “tôi” đậm chất đàn ông của Quý Đường và phần chuyển ngữ mượt mà của nàng ấy. Bởi vậy lúc đọc tới convert, thật nẫu mề mà nội tâm gào thét, bao giờ tui đọc convert mà cảm hết được cái hay cái đẹp của tác phẩm đây ????????????
P.s: Dành cho các bạn đọc mãi vẫn mông lung:
1. Quý tỉ tỉ bị nguyền rủa chỉ xuất hiện ban ngày. Sau 12 giờ là Quý ca ca biến hình ????????????, lại còn nửa người nửa rắn nhé
2. Mọi người có thể thấy tác phẩm có set up lạ, máu chó, đùa bỡn tình cảm con người... hay biến thái vân vân và mây mây. Bùi Oanh Oanh cũng thấy mình còn xấu xí hơn cả những người vì yêu mà thay lòng đổi dạ, dù thậm chí nàng cũng đã yêu sâu đậm một trong số đó và đào tẩu khỏi nhiệm vụ được giao trước hạn. Cái thú vị ở chỗ, Bùi Oanh Oanh từ ngơ ngác bị yêu, đến say đắm được yêu, đến sợ hãi tình yêu ... nó là cả một quá trình dài biến đổi tâm lý. Từng người bạn trai của Quý Đường, có người biến thái, có kẻ chung tình, có người vì Oanh Oanh mà hy sinh cũng có kẻ vì nàng mà phản bội, đó là hiện thực cuộc sống.
Có bạn bảo Oanh Oanh yêu Quý Đường nhanh hay chẳng hiểu lý do vì sao, vậy hãy nhìn một chặng đường dài tâm lý của Oanh Oanh sẽ thấy.
Mình thì nghĩ, giây phút Quý Đường bỏ đi ở sân vận động, hẳn là đã gieo hạt giống yêu thương ở trong tim Oanh Oanh mất rồi.
Bình luận truyện