Dung Huyên vừa bước vào trong tiệm trang điểm đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người xung quanh.
Lễ tân cực kỳ nhiệt tình chào hỏi cô "Em gái nhỏ, em muốn trang điểm sao?"
Dung Huyên gật gật đầu.
Lễ tân mới hai mươi tuổi , lần đầu tiên ở ngoài đời nhìn thấy người đẹp như Dung Huyên, cảm thấy cực kỳ chấn động. Con người luôn mềm lòng trước cái đẹp, lễ tân cũng không phải là ngoại lệ. Thái độ đối với Dung Huyên càng thêm thân thiện, cô nói "Em gái nhỏ, em muốn trang điểm theo phong cách nào?"
Dung Huyên lấy điện thoại ra gõ chữ, sau khi đánh xong lại đưa cho lễ tân xem.
"Nhẹ nhàng một chút là được"
Lễ tân ban đầu nhìn thấy Dung Huyên lấy điện thoại ra còn cảm thấy có chút kỳ quái, cảm thấy Dung Huyên có chút không được lịch sự, cô còn đang nói chuyện vậy mà cô gái nhỏ này không thèm đáp lời, chỉ lo nhắn tin. Chờ đến khi hiểu được Dung Huyên là đang dùng điện thoại để nói chuyện với cô, sự kinh ngạc trong mắt liền che dấu không được.
Cô vốn còn vì giá trị nhan sắc của Dung Huyên mà cảm thấy kinh diễm nhưng hiện tại phần kinh diễm này còn mang theo một ít kinh ngạc, cảm khái cùng thương hại.
Ai có thể nghĩ đến cô gái nhỏ lớn lên xinh đẹp như vậy lại là người câm chứ? Thật sự quá đáng thương.
Giọng điệu của lễ tân càng thêm dịu dàng "Trang điểm nhẹ nhàng, được. Vậy em còn có yêu cầu gì nữa không?"
Dung Huyên xóa dòng chữ vừa đánh đi, lại một lần nữa nhập chữ "Thuận tiện làm tóc một chút"
Lễ tân nhìn thấy hai yêu cầu kia của Dung Huyên liền đại khái biết được cô đang chuẩn bị đi tham gia tiệc tùng gì đó.
Lễ tân nhiệt tình nói "Ok, chị biết rồi. Vừa đúng lúc thợ trang điểm tốt nhất tiệm đang rảnh, để chị bảo thầy làm cho em gái. Em gái nhỏ là lần đầu tiên đến đây sao?"
Dung Huyên gật gật đầu.
Lễ tân nhiệt tình nói "OK, em gái, để chị chiết khấu 10% cho em, về sau nhớ thường xuyên tới đây nha"
Dung Huyên nở nụ cười, mắt hạnh cong thành một độ cung mê người, nhẹ gật gật đầu.
Lễ tân nhìn thấy Dung Huyên cười chỉ cảm thấy trái tim như bị đánh trúng. Trên thế giới này sao lại có cô gái nhỏ đáng yêu như vậy chứ? Chỉ là sau đó lại cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy lại không thể nói chuyện. Nếu cô ấy có thể nói, khẳng định giọng nói cũng như diện mạo vậy , cực kỳ ngọt ngào.
Tiệm trang điểm này danh tiếng rất tốt, mấy thợ trang điểm ở đây đều có chút ít bản lĩnh, tay nghề đều từ mức giỏi trở lên. Càng đừng nói đến lễ tân còn cố ý gọi thợ trang điểm kim bài của bọn họ đến.
Không thể không nói, lớn lên xinh đẹp thực sự có rất nhiều lợi ích. Rõ ràng Dung Huyên cùng chị gái lễ tân này một chút cũng không quen thân nhưng chính bởi vì chị gái lễ tân cảm thấy Dung Huyên lớn lên thật xinh đẹp, muốn cho cô sau khi trang điểm, làm tóc xong càng thêm rạng ngời cho nên liền mặc kệ Dung Huyên đã hẹn trước hay chưa, trực tiếp gọi người tốt nhất cho cô.
Thợ trang điểm kim bài tay nghề thực sự rất tốt, còn rất khéo ăn khéo nói, tuy rằng Dung Huyên không thể mở miệng nói chuyện nhưng cô ấy vẫn có thể tự mình nói, một chút cũng không cảm thấy chán.
Chờ tạo kiểu tóc xong, thợ trang điểm buông dụng cụ trong tay xuống, dùng sức vỗ tay, nói "Mọi người mau đến đây xem tiểu tiên nữ lạc xuống trần gian"
Nhân viên công tác nghe thấy vậy liền nhanh chóng lại gần xem. Mặc kệ là còn đang bận làm cho khách hay là đang rảnh rỗi đều cố ý sán lại nhìn một lần.
Nhìn một cái, cả người bọn họ đều ngây ngẩn.
Cô gái nhỏ trước mặt để tóc dài đến vai, đuôi tóc hơi uốn nhẹ, tạo cảm giác có chút nghịch ngợm, không quá đơn điệu.
Lông mi cô cong cong, đôi mắt long lanh, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, mặc kệ là nhìn sườn mặt hay chính diện đều không có chỗ nào có thể bắt bẻ.
Gương mặt xinh đẹp vốn tưởng chỉ có trong truyện cổ tích ấy vậy mà giờ phút này lại chân chân thật thật xuất hiện trước mặt mọi người.
Bọn họ vừa nhìn thấy mặt Dung Huyên liền lập tức khen ngợi nói "Lần đầu tiên nhìn thấy tiên nữ, đời này tôi sống coi như không uổng phí"
"Thật sự quá xinh đẹp, em gái nhỏ, em tuyệt đối là cô gái đẹp nhất đêm nay"
"Chỉ đêm nay thôi sao?"
"Nói sai rồi, là đêm nào cũng đẹp, cả ngày, ngày nào cũng đẹp"
Một đám người vây quanh trêu chọc nói cười, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.
Dung Huyên bị bầu không khí này ảnh hưởng, trong mắt dần hiện lên ý cười.
Cô rút ví ra trả tiền, thời điểm đi ra cửa, mấy người trong tiệm còn lưu luyến không thôi.
"Cô gái nhỏ, lần sau nếu muốn trang điểm nhớ đến chỗ này nha"
"Cô gái nhỏ, chúc em hôm nay mọi thứ đều thuận lợi"
"Tạm biệt, em gái nhỏ"
Dung Huyên hướng bọn họ vẫy vẫy tay, sau đó mới cất bước rời đi.
Rời khỏi tiệm trang điểm, Dung Huyên lấy điện thoại ra nhìn thời gian, còn sớm.
Nhưng Dung Huyên không định trở về nhà nhưng dường như ngoại trừ biệt thự Dung gia, cô không còn chỗ để đi. Cô chút nữa còn có việc, có chút thời gian rảnh như thế này gọi Đồng Nguyệt cũng không tiện lắm. Nếu không, dứt khoát tìm một tiệm cà phê ngồi chờ Cố Dã?
Nghĩ như vậy, Dung Huyên liền mở bản đồ tra tiệm Starbucks quanh đó. Cô phát hiện có một tiệm cách chỗ cô đang đứng tầm mấy trăm mét, liền đi bộ đến đó.
Dung Huyên không hề phát hiện , lúc cô đi đường, thường thường sẽ có người quay đầu lại nhìn cô.
.....
Lúc này, ở cửa tiệm net cách đó không xa, mấy người Thịnh Thế Hào đang ngồi đợi người.
Thịnh Thế Hào vẻ mặt bực bội "Lão J sao vẫn còn chưa tới?"
Hách Cường gãi gãi đầu "Hay là để tao gọi điện thoại giục nó?"
Thịnh Thế Hào 'xì' một tiếng khinh miệt "Mẹ nó, một lũ phiền phức, cũng may lão đại không có ở đây, nếu lão đại ở đây, xem