Chu Mẫn cầm bánh mochi lên vừa ăn vừa nói:" Muốn tôi đóng chung phim với Chu Lạc đơn giản chính là muốn cho mọi người xem, đứa con cưng với đứa con bị bỏ rơi của nhà họ Chu khác nhau như thế nào, sau này bọn họ muốn giúp, nếu không bị mù chắc chắn sẽ nhìn thấy giúp người nào sẽ có lợi cho bọn họ.
"
Chu lão gia run rẩy đứng dậy chỉ tay vào Chu Mẫn:" Nếu tao không coi mày là con thì tao nuôi mày bao nhiêu năm nay sao? Tiền học phí tiền sinh hoạt của mày là ai cho.
Nếu tao không nuôi mày thì mày lớn đến được chừng này? Mẹ của mày là đồ không ra gì, mày cũng chẳng khác gì mẹ mày.
"
Chu Mẫn không phải nguyên thân, cũng không có cảm xúc của nguyên thân, Chu lão gia nhắc đến từ mẹ, Chu Mẫn cũng hờ hững như nghe nói về một người xa lạ.
Nhưng lại có chút kích động.
Cô hơi nhướng mày:" Mẹ của tôi là loại không ra gì thật sao? Là ông ép mẹ tôi đến mức oan ức mà treo cổ tự tử ở nhà kho, công ty của ông hiện tại chính là của mẹ tôi, lúc mẹ tôi chết để lại phân nửa cổ phần cho tôi, ông đều chiếm hết, tiền ông nuôi đứa con gái nhỏ với bà dì này đều là nhờ vào số tiền kiếm được từ công ty của mẹ tôi để lại.
"
Chu lão gia hơi sững sờ nhắc đến chuyện năm đó mặt ông liền tái xanh, hầu kết trượt lên xuống vài lần vẫn nói ra được câu nào, khung cảnh năm đó cứ như thước phim chạy qua chạy lại trong đầu ông.
Mẹ nguyên thân tên là Tình Tệ, là gia đình gia giáo còn từng nằm trên top 8 người nắm trong tay nhiều cổ phần của công ty khác nhau, ngành nào cũng đều có dấu chân của nhà họ Tình, lúc đó gia đình họ Chu không phải giàu sang gì, chỉ có của ăn của để một chút nếu nói trắng ra chính là không môn đăng hộ đối, nói ông là đỉa đeo chân hạt cũng chẳng sai.
Ông lúc vào công ty Tình Tệ từ nhân viên công chức mức lương thấp nhất leo lên đến được trưởng phòng, năng lực của ông chỉ đến mức đó, đến trưởng phòng muốn leo lên nữa cũng không có khả năng, người khác thăng tiến còn ông chỉ mãi đứng một chỗ mà ao ước ngước nhìn lên cao.
Lúc Chu lão gia gặp Tình Tệ là năm bà hai mươi tuổi, rất xinh đẹp còn đang trong độ tuổi thanh xuân phơi phới, bà đi đâu cũng có người liếc nhìn mà ao ước có được trong tay, đến phụ nữ cũng phải ganh tị.
Trong công ty phân nửa đàn ông đều xem Tình Tệ như nữ thần trong lòng còn phân nửa kia chính là mấy ông chú đã có gia đình với mấy đứa con, xem bà như nữ thần cũng chỉ dám thầm giấu trong lòng, lúc thấy Tình Tệ đi ngang qua thì nhìn nhiều thêm vài cái đã xem như thoả mãn.
Không ít người mơ ước trèo cao nhưng lại không thành, cuối cùng Tình Tệ phải lòng Chu lão gia, con gái còn trong tuổi mới lớn chính là yêu bằng tai.
Lời mật ngọt nghe hoài cũng không nhàm chán.
Tuy là gia đình Tình Tệ gia giáo nhưng lại không quá quan trọng vấn đề môn đăng hộ đối, nên mới một mắt nhắm một mắt mở mà đồng ý mối hôn sự này, nhưng ba Tình Tệ lại quyết liệt ngăn cản, Tình Tệ bỏ nhà theo Chu lão gia.
Lúc ba mẹ Tình Tệ qua đời công ty cũng do Tình Tệ quản lý, nhà chỉ có một đứa con nếu không giao cho nó thì có thể giao cho ai được? gia tộc họ Tình không lớn, ba của Tình Tệ là người đầu tiên mở được công ty còn điều hành công ty đi lên, mấy người ở dưới ganh tị, mối quan hệ họ hàng cũng xa cách, nên lúc hai người qua đời bọn họ cũng không đến, tài sản rơi vào tay Tình Tệ bởi vì bà tin tưởng Chu lão gia nên mới giao công ty cho ông quản lý, không nghĩ tới Tình Tệ bị Chu lão gia tính kế.
Ông với Đàm Linh tính toán một chút, mấy tháng sau Chu lão gia nói là muốn tổ chức tiệc tại nhà, Tình Tệ cũng không phản đối còn chuẩn vị từ trong ra ngoài phòng cho khách ngủ lại cũng đã chuẩn bị chu toàn.
Hôm đó đúng là có khách ngủ lại nhưng là người Đàm Linh đưa vào, đến tối Chu lão gia còn đang bận tiếp đãi khách nên ông mới kêu Tình Tệ dẫn mấy người kia lên phòng, không nghĩ tới vừa lên bọn họ liền đóng sập cửa không cho bà ra bên ngoài.
Chu lão gia canh chuẩn thời gian liền dẫn vài người lên gõ cửa, thấy không đúng liền đẩy vào nhìn thấy Tình Tệ quần sộc xệch nằm trên