Cuối cùng Hoa Lao ngủ thiếp đi lúc nào không hay, chỉ nhớ rõ mình mơ một giấc mệt muốn chết. Trong mơ anh bị một con báo to đùng đè dưới thân, còn phải vuốt lông không ngừng nghỉ cho nó, hễ dừng lại sẽ bị nó cắn, cắn cho mặt anh toàn là nước dãi nước nhớt… Kết quả lúc anh lau mặt thì lau sao lau tỉnh bản thân luôn.
Khi này Ngao Giao đang đứng bên cạnh sofa, từ trên cao nhìn xuống anh với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn: “Tỉnh chưa? Tỉnh rồi thì dậy nhanh.”
Hoa Lao mê man nhìn lại hắn một lát rồi chôn đầu vào lớp lông xù xù: “Tui chưa có tỉnh… Tui hông muốn dậy đâu…”
Ngao Giao: “…”
Bị kéo vào nhà vệ sinh rồi Hoa Lao mới phát hiện Ngao Giao đã chuẩn bị đồ dùng đánh răng rửa mặt xong xuôi hộ anh, ngay cả kem đánh răng cũng được bóp cẩn thận lên bàn chải.
Miệng đầy bọt, Hoa Lao thầm nghĩ: Tuy rằng tính cách Ngao Giao hơi có vấn đề nhưng tuyệt đối sẽ là một người chồng tốt… Khoan đã, anh ta là đồng tính thì phải… Ấy bậy, đồng tính cũng là người, cũng làm chồng tốt được thôi!
“Cậu nghĩ cái gì thế? Đánh răng cũng có thể dính bọt đầy mặt được?” Ngao Giao không biết tự lúc nào xuất hiện sau lưng Hoa Lao, trong tay cầm khăn mặt đưa anh: “Lau đi.”
Hoa Lao mặt đầy chân thành ú ớ nói: “Ếu Ao… Chau ầy ất ình ếu ẽ nà ột nười ồng ốt!” (Sếp Ngao… Sau này nhất định sếp sẽ là một người chồng tốt!)
Ngao Giao