Trâu Mỹ nói thẳng: [Sao thế, Lộ Phong còn dám giận cậu, anh ta không cần vợ nữa à?]Trước đây, hình thức chung sống của Nguyễn Văn Văn và Lộ Phong là như vậy, Nguyễn Văn Văn vui vẻ sẽ cho anh một khuôn mặt tươi cười, nếu không vui thì sẽ không để ý tới anh.Dỗ dành người khác ư?Nằm mơ đi.Nhưng bây giờ Nguyễn Văn Văn không nhớ bọn họ đã sống chung như thế nào trong ba năm kết hôn, bây giờ chỉ có thể dựa vào phản ứng bản năng mà làm thôi.Đây là người mà cô thích từ lâu.Hu hu, phải dỗ dành.Sau khi ăn xong, cô lên tầng trước, tìm thấy một chồng đồ trong két sắt, sau khi lựa chọn thì lấy hai món đồ trong đó rồi đến phòng làm việc.Lộ Phong đang gọi điện thoại, vẻ mặt rất nghiêm túc, giọng nói cũng rất lạnh lùng: "Có chút chuyện này thôi mà làm cũng không xong, mấy người đang làm gì vậy?"Đầu dây bên kia vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi tổng giám đốc Lộ, tôi lập tức đi làm ngay."Lộ Phong cúp điện thoại, ngước mắt thì nhìn thấy Nguyễn Văn Văn đang đứng đó, hỏi: "Có chuyện gì sao?"Nguyễn Văn Văn gật đầu: "Ừm, có việc."Cô nói xong thì đi vào phòng.Lộ Phong mắng người xong nên hơi khát nước, anh cầm cốc nước lên uống một ngụm."Bộp" Nguyễn Văn Văn mạnh mẽ ném hai quyển sổ màu đỏ xuống, sổ màu đỏ đập vào bàn nên tạo thành một luồng gió, gió thổi mạnh đến mức thổi bay tờ giấy trên bàn.Tờ giấy rơi xuống.Lộ Phong nuốt nước xuống, lại nhìn cô: "Đây là gì?"Nguyễn Văn Văn nhíu mày nói: "Quà tặng đó." Quà dỗ dành anh.Lộ Phong đặt ly xuống, cầm lấy sổ màu đỏ và mở ra, nhìn không ra vẻ mặt gì, nói chung là không ổn lắm: "Sổ đỏ à? Cho tôi sao?"Nguyễn Văn Văn không thùy mị xách mông ngồi lên bàn, ra vẻ chị đại lớn tiếng nói: "Đủ chưa? Không đủ thì em còn đấy?""..." Tổng giám đốc Lộ, người nhận được món quà vô cùng nặng tay đầu tiên trong cuộc đời, có một cảm giác được bao nuôi.Lộ Phong hỏi: "Sao lại đưa tôi cái này?"Chị đại Nguyễn Văn Văn biến thành cô vợ nhỏ bé, dịu dàng nói: "Dỗ anh đấy." Không phải anh đang tức giận sao?Cô chỉ vào vết bầm tím trên sống mũi anh: "Em không cố ý."Đây là lần đầu tiên Lộ Phong thấy cách dỗ dành người khác như vậy, thật sự không biết dùng biểu cảm gì đối mặt với cô.Nguyễn Văn Văn thấy anh còn không vui, lại quay lại phòng ngủ, mở két sắt và lấy đồ ra."Bốp" một tiếng, vẫn là hành động vừa rồi, vẫn là cảnh tượng vừa rồi, tờ giấy vừa mới nhặt lên lại bay xuống."Lần này lại là gì?" Với kinh nghiệm lần đầu tiên,