Bây giờ đã là ba giờ chiều, bữa trưa là món bít tết chiều theo sở thích của Nguyễn Văn Văn, sức ăn của cô vẫn như trước, theo bình thường thì sẽ không nhanh đói như thế, nhưng Lộ Phong vẫn lịch sự hỏi: “Em muốn ăn gì?”Gương mặt to bằng bàn tay của Nguyễn Văn Văn hiện lên những tia sáng, trong cái bóng ánh sáng ấy, gương mặt cô dần dần đỏ lên, không bao lâu đã đỏ ửng đến tận mang tai, đầu ngón tay nhân cơ hội trượt vào trong cổ áo anh, xấu hổ nói: “Anh.”“Két…” Tài xế nghe thấy lời Nguyễn Văn Văn nói, chân run rẩy, đạp thắng xe thật mạnh, âm thanh chói tai vang lên.
Cũng may không có xe nào ở đằng sau, nếu không sẽ xảy ra tai nạn mất.Chiếc xe đột ngột dừng lại, người ngồi trong xe đổ về phía trước theo quán tính.
Khi thấy bản thân sắp đâm đầu vào ghế ngồi đằng trước, Nguyễn Văn Văn luống cuống hoảng hốt cam chịu số phận nhắm chặt mắt lại.Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, cơ thể đang đổ về trước được kéo lại, sau đó…Nguyễn Văn Văn lại ngã vào lòng Lộ Phong, trùng hợp làm sao, môi cô vừa vặn dán lên môi anh.
Thời gian dường như ngừng lại, Nguyễn Văn Văn ngây ngốc chớp đôi hàng mi dài.Con nai chạy loạn trong lồng ngực, trái tim suýt chút nữa đã nhảy vọt ra ngoài.Lộ Phong trông có vẻ không bị ảnh hưởng gì, nhưng thật ra cũng không khá hơn cô là bao, xúc cảm trên môi rất mềm mại, còn hơi căng mọng, khiến anh nhớ đến loại kẹo từng ăn thời ấu thơ.Loại kẹo bông gòn ấy, cắn một cái có cảm giác mềm mịn, lúc ngậm trong miệng lại cảm thấy vô cùng ngọt.Cổ họng bỗng hơi ngứa, hầu kết nhô lên không nhịn được mà chuyển động nhè nhẹ.“Xin lỗi tổng giám đốc Lộ, mợ chủ, tôi không cố ý.” Tài xế vội vàng quay đầu xin lỗi.Lộ Phong lập tức tỉnh táo lại, lùi ra, thản nhiên đáp lại: “Không sao.”Chuyện tốt bị phá rối, Nguyễn Văn Văn ít nhiều gì vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Lúc nãy đáng lẽ nên hôn mãnh liệt mới đúng chứ, thật tính sai rồi.Hôm nay chuyện sai lầm dường như không chỉ có mỗi chuyện này.
Khi đi ngang qua tiệm bánh ngọt, cô cách tấm kính cửa sổ chỉ vào chỗ đó nói: “Em muốn ăn bánh dâu tây.”Lộ Phong nhìn theo tầm mắt của cô, sau đó ra hiệu cho tài xế dừng xe lại.Anh đích thân xuống xe đi mua bánh rồi nhanh chóng quay lại, lên xe thì đưa luôn bánh ngọt cho Nguyễn Văn Văn.Nguyễn Văn Văn vui vẻ nhận lấy,