Tôi Không Làm Người Nữa

Không làm người ngày thứ 63


trước sau

Cố Hoài đỏ mặt không thể khống chế được, nhiệt độ trên má thậm chí còn lan tràn đến cổ.

Có thể trắng trợn nói ra yêu cầu “giao phối”, cố tình lại nói thuần khiết như vậy, ngoại trừ Alvis, Cố Hoài thật sự không thể tưởng tượng được có ai có thể làm được như vậy.

Con mèo lớn màu bạc trước mặt hắn hoàn toàn không biết mình đưa ra yêu cầu gì, sau khi nói với hắn như vậy, còn dùng hai mắt nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt lạnh nhạt lại lộ ra thực nghe lời, dáng vẻ chờ đợi hắn đồng ý dạy học.

Nếu đây là lớp học, Alvis sẽ là học sinh ngoan ngoãn nghe giáo viên giảng bài, nhưng làm một giáo viên bị động đứng trên bục giảng, hiện giờ Cố Hoài thầm nghĩ, kỳ thật hắn cũng không rõ lắm….

Mặc dù nhìn thấy hai má Cố Hoài hồng hồng, Alvis cũng không biết vì sao má Cố Hoài lại hồng, hắn chỉ biết là, sau khi nhìn thấy má Cố Hoài hồng, hắn muốn dùng đuôi quấn lấy Cố Hoài.

Bởi vì Alvis cảm thấy Cố Hoài đỏ mặt nhìn rất đẹp, một mặt chỉ muốn đem người buộc ở bên cạnh không cho ai nhìn thấy, mặt khác, sau khi dùng đuôi quấn lấy Cố Hoài, dục vọng độc chiếm của Alvis lại có được sự thỏa mãn nhất định.

“Anh so với tôi càng thích hợp với hoa Eleanor.” Bị Alvis nhìn chằm chằm không chịu nổi, Cố Hoài không khỏi hơi quay mặt đi.

Người yêu thuần khiết.

Nhìn tình huống trước mắt, con mèo lớn này so với hắn càng thích hợp với ý nghĩa của hoa hơn, nhìn vào là biết trong sáng vô biên.

Alvis nghe vậy liền nghiêng đầu, hắn không hề nói chuyện, vẫn như cũ dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Cố Hoài.

Mà bởi vì nói ra câu này ra khỏi miệng, lúc này Cố Hoài mới chính thức xác nhận mình rốt cuộc đặt Alvis ở vị trí nào.

Mặc dù lúc trước hắn bị Alvis hôn, là vì muốn dỗ con mèo lớn này, Cố Hoài cũng vứt bỏ tiết tháo mà chủ động hôn đối phương, nhưng Cố Hoài đối với quan niệm người yêu này vẫn rất mơ hồ.

Chủ yếu là bởi vì, Cố Hoài ở phương diện tình cảm vẫn rất chậm chạp.

Nếu nói tới vẻ ngoài, thân hình Cố Hoài ở kỳ trưởng thành, mặt mày thanh tú rất xinh đẹp, nước da trắng nõn trong suốt, đuôi mắt cong cong rất là xinh đẹp, thực dễ dàng nhận được thiện cảm của người khác từ lần gặp đầu tiên.

Dựa vào điều kiện bên ngoài như vậy, khi Cố Hoài ở thế giới ban đầu cũng không thiếu người cảm thấy thiện cảm với Cố Hoài. Đặc biệt ở thời điểm đi học, diện mạo đẹp lại thêm thành tích ưu tú, người theo đuổi có thể xếp thành cả một hàng dài.

Nhưng cho dù là tình huống nào, Cố Hoài cũng không nói chuyện yêu đương, bởi vì đa phần có người thích hắn hay không hắn cũng không biết.

Ám chỉ thì hoàn toàn không phát hiện, nếu chỉ rõ cũng không thể hiểu được, chỉ có Alvis có trình độ thẳng thắn như vậy, mới có thể liên tục đánh thẳng vào khiến Cố Hoài hiểu được.

Có thể hiểu được nhưng chưa chắc đã chấp nhận, nhưng nhìn thấy một con mèo lớn vốn cao ngạo lạnh lùng bởi vì muốn hắn vui vẻ mà biểu hiện nghe lời như vậy, Alvis càng biểu hiện nghe lời hắn, Cố Hoài lại càng có thể rõ ràng cảm nhận được sự yêu thích đơn thuần của Alvis.

Vừa trực tiếp vừa mạnh mẽ, Cố Hoài mới dần bị rung động, cho nên một ít hành vi của con mèo lớn này mới khiến hắn cảm thấy đáng yêu, nhưng hắn vẫn chậm chạp không phát giác ra.

Là bởi vì thích nên mới cảm thấy đáng yêu.

“A Hoài dạy tôi.” Lúc này, thanh âm trầm thấp của Alvis lại vang lên, đôi mắt nhìn Cố Hoài thể hiện ra thái độ chăm chỉ học tập.

Cố Hoài: “….”

Màu hồng trên mặt Cố Hoài không tiêu tan nổi, cái lớp này là muốn hắn dạy thể nào….?

Trước kia Cố Hoài cũng chưa từng yêu đương, cũng đừng nói đến chuyện tiến thêm một bước, Cố Hoài so với Alvis muốn học tập chủ đề này thì có cơ sở tìm hiểu mà thôi, về thực tiễn hắn cũng giống như đối phương đều là tay mơ.

“Đây không phải là một chuyện tự nhiên sao, anh vì sao không….?” Cố Hoài không bình tĩnh bắt đầu kéo dài đề tài này, hắn còn chưa vượt qua được bài kiểm tra trong lòng mình, hắn còn phải chủ động dạy Alvis chuyện “giao phối”, đây thật sự là có chút….

Alvis không lên tiếng trong vài giây.

Trùng tộc vốn đã khuyết thiếu tình cảm, mà tính cách của Alvis so với trùng tộc bình thường càng thêm lạnh lùng hơn, bản năng và ham muốn rất mỏng.

Mặc dù bản năng này được kích hoạt khi gặp Cố Hoài, nhưng Alvis đối với bản năng xa lạ này thật ngây thơ.

Ánh mắt Alvis không hề dao động nhìn chằm chằm, lúc này lại cúi đầu nhắc một lần: “A Hoài dạy tôi.”

Cố Hoài không bỏ qua được chủ đề này, hắn hợp tình hợp lý nghi ngờ con mèo lớn trước mặt hắn có phải là không có thầy dạy mà tự biết phạm quy như thế nào, nếu không vì sao mỗi lần nói ra khỏi miệng là luôn khiến hắn cảm thấy không chịu đựng nổi.

“Thật sự muốn học sao…?” Cố Hoài hỏi ra câu này liền nhịn không được lấy tay che mắt, thậm chí còn quay người sang một bên để lảng tránh, sau đó kéo lấy chăn đem mình bao lấy.

Dựa vào quan hệ người yêu làm điều kiện tiên quyết cùng người mình thích làm chuyện thân mật thì không có vấn đề gì, chuyện này thực bình thường, Cố Hoài cảm thấy có vấn đề là, con mèo lớn trước mặt hắn là muốn hắn cầm tay chỉ dạy.

Hắn tốt xấu gì cũng biết được trên mặt lý thuyết, nhưng Alvis đơn thuần đến lý thuyết cũng không có, so với hắn không hề có lí luận trí thức mới hoàn toàn là tay mơ….

Tình huống này thật sự là muốn chết mà.

“Muốn học.” Alvis gần như lập tức trả lời.

Câu hỏi kia là chính mình lên tiếng hỏi, Cố Hoài hơi khó khăn buông bàn tay trên mặt mình xuống, tay vừa buông xuống, Cố Hoài liền nhìn thấy con mèo lớn trước mắt này liền ngoan ngoãn đem đuôi đặt lên tay hắn.

Cái đuôi màu xám bạc đụng vào lòng bàn tay, Cố Hoài bị động cảm nhận một mảnh lạnh như băng, vốn mặt đang hồng, hiện tại Cố Hoài không có đường lựa chọn cảm thấy buồn cười: “Không dùng đuôi.”

Nghe thấy Cố Hoài nói như thế, Alvis cũng không thu hồi đuôi của hắn, thế nhưng cuối đuôi vẫn chuyển động, có thể thấy được hắn đối với câu nói này của Cố Hoài không phải không có phản ứng.

Phản ứng này càng khiến Cố Hoài càng thêm buồn cười: “Nếu giao phối mà muốn dùng đuôi, vậy những trùng tộc mà không có đuôi thì phải làm sao bây giờ?”

Alvis lại chuyển động đuôi, mím môi không nói gì.

Alvis không có tự hỏi qua vấn đề này, hắn không hề quan tâm đến những sự vật trước mặt hắn, hiểu từ “giao phối” đương nhiên cũng là trong lòng tự nghĩ ra, trực tiếp hiểu theo mặt chữ.

Mặc dù không dùng được đuôi, nhưng Alvis vẫn đem đuôi hắn kéo lại đây, Cố Hoài liền thuận theo ở trên sờ sờ.

Giả vờ bình tĩnh, thực tế là đang xây dựng tâm lý cho mình.

Cầm tay chỉ dạy rất khó khăn và độ thẹn thùng cũng rất cao……

“Anh có thể hôn….. hôn tôi trước.” Cố Hoài từ từ đem câu này nói ra khỏi miệng, lúc này hắn có một loại cảm giác hồi hộp rất vi diệu.

Nói xong câu này, thân thể và thần kinh của Cố Hoài đều cùng nhau căng lên, nói thật hắn còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.

Thái độ học tập của Alvis rất tốt, Cố Hoài dạy thế nào, hắn liền làm thế ấy, lúc này hắn rất nghe lời liền hôn lên khóe môi và má thanh niên, cái
đuôi cũng tự giác quấn lấy trên người thanh niên.

Hôn môi người yêu là muốn hôn lưỡi, Alvis vẫn còn nhớ kỹ chuyện này, thế là sau khi hắn hôn lên môi Cố Hoài, dùng đầu lưỡi liếm môi cánh hoa của Cố Hoài, rồi mới thử thăm dò vào trong.

Cố Hoài không có từ chối, mà sau khi đầu lưỡi của hắn bị Alvis chạm vào, cái cổ trắng nõn của hắn liền hiện lên màu hồng.

Nụ hôn giữa người yêu nhau không giống với nụ hôn bình thường, Alvis nghiêm túc thăm dò một phen, sau khi thăm dò xong, hắn lại dùng ánh mắt dò hỏi Cố Hoài.

Sau đó phải làm thế nào….?

Đây là hậu quả của việc muốn lái xe mà không có bằng lái, sự xấu hổ khiến Cố Hoài phải dạy dỗ tận nơi khiến hắn cảm thấy sa sút, sau đó hắn ném ra một câu cho con mèo lớn trước mặt này: “Anh chỉ muốn hôn hai nơi này thôi sao?”

Dựng đồng màu vàng nhạt của Alvis vừa rồi hơi co lại, sau khi nghe thấy câu này của Cố Hoài, thì càng co lại nhiều hơn.

Đương nhiên không chỉ muốn hôn ở hai nơi này, vị trí Alvis muốn hôn còn rất nhiều, chuẩn xác mà nói, hắn muốn hôn từ trên xuống dưới Cố Hoài một lần.

Với sự ngầm đồng ý của Cố Hoài, Alvis dùng đuôi vòng lấy thắt lưng thanh niên, đem Cố Hoài đè dưới thân, đồng thời cố định thanh niên ở vị trí gần với mình, rồi mới bắt đầu hôn thanh niên.

Đôi môi thiếu nhiệt độ của Alvis chạm vào làn da trắng ngần của Cố Hoài, từ má Cố Hoài chậm rãi rời xuống, hôn đến cổ Cố Hoài.

Cổ được mút hôn, trong quá trình này, Cố Hoài bởi vì không thể tránh khỏi tâm lý khẩn trương mà kéo căng cơ thể, ánh mắt bởi vì cùng một lý do mà buông xuống.

Mà sau khi cảm nhận được làn da ở cổ bị liếm hôn, cuối cùng trong cổ họng Cố Hoài phát ra một thanh âm không thể kiềm nén được.

Trong trùng tộc, hôn và liếm có ý nghĩa rất đặc biệt, Cố Hoài cũng ý thức được điểm đặc biệt này,  nên Cố Hoài lại càng không thể từ chối Alvis đang đối xử với mình như vậy.

Hành vi như vậy là thể hiện thích, vốn chỉ là liếm  hôn đơn thuần, nhưng khi nghe Cố Hoài phát ra thanh âm hừ nhẹ, Alvis cảm thấy có một cảm giác xa lạ bao trùm lấy hắn.

Là một cảm giác còn hơn cả chiếm giữ, Alvis muốn nghe Cố Hoài phát ra càng nhiều thanh âm như vậy.

Không giống với trùng tộc bình thường, thân thể Cố Hoài thực yếu ớt, Alvis phát hiện da Cố Hoài thực dễ dàng bị hắn để lại dấu vết.

Cho dù Alvis chỉ nhẹ nhàng liếm cắn, da cổ trắng nõn của Cố Hoài cũng dễ dàng lưu lại vết tích diễm lệ. cái vết này ở trên làn da trắng nõn càng thêm tươi đẹp, khiến người nhìn thấy càng thêm bị hấp dẫn.

Lúc này vị trí mạch máu màu xanh nhạt dưới cổ Cố Hoài được chăm sóc đặc biệt, khi Alvis đang tăng thêm vết hôn đồng thời hắn cũng mở ra nút áo đầu tiên của thanh niên.

Cố Hoài phản xạ muốn đè lại tay Alvis, nhưng lúc này hắn lại liếc mắt nhìn con mèo lớn màu bạc trước mặt, sau đó hơi nghiêng đầu đi, Cố Hoài liền buông tay.

Hai má như bị thiếu đốt, Cố Hoài buông xuống hai mắt gần như muốn đóng lại, cố gắng thoát khỏi cảm giác xấu hổ hiện tại.

…..

Cố Hoài nói giao phối không cần dùng tới đuôi, nhưng mà sau khi thực hành, Alvis tự phát hiện đuôi vẫn phải dùng tới, cánh bạc cũng phải dùng tới.

Nhưng ngay khi cảm thấy Cố Hoài đã sai, Alvis cũng không thể hiện ra nghi vấn của hắn.

Khóe mắt của Cố Hoài ngày hôm sau tỉnh dậy vẫn còn hồng, đêm qua chảy ra quá nhiều nước mắt sinh lý, từ khi tiến vào cũng không hề ngừng qua.

Cố Hoài vừa mới tỉnh lại, hắn không biết khóe mắt mình vẫn còn hồng đã bị Alvis nhẹ nhàng hôn lên.

Đây là một nụ hôn mang ý tứ cẩn thận.

Khi hôn, Alvis có thói quen đem cái đuôi vòng tới trên người Cố Hoài.

Mặc dù Alvis cũng không để ý, nhưng khi Cố Hoài nhìn thấy cái đuôi màu xám bạc vòng trên người mình, biểu tình trên khuôn mặt liền có vài phần mất tự nhiên.

Cũng may Alvis cũng không nói cái gì, nếu hiện giờ Alvis mà nhắc tới chuyện đuôi và cánh, phản ứng của Cố Hoài khẳng định sẽ không chỉ như thế.

Hắn kéo chăn bao mình thành một cái kén, rồi ở bên trong buồn bực ba ngày ba đêm.

“Lúc trước nói muốn chiêu mộ chuyên gia về thổ nhưỡng đã chiêu mộ được vài người, bọn hắn đang thành lập tổ nghiên cứu, hôm nay sẽ bắt đầu nghiên cứu đất ở Toussaint tinh.” Alvis hạ mắt, lúc này biểu hiện ra tư thái rất ôn hòa và nghe lời, nói câu này xong cũng rất vui vẻ.

Bởi vì cảm thấy mình ngày hôm qua đã khiến Cố Hoài khóc, làm ra chuyện có lỗi, hôm nay hành động của Alvis đối với Cố Hoài luôn mang theo sự cẩn thận.

Sự mất tự nhiên trên khuôn mặt của Cố Hoài hoàn toàn biến mất, nhưng lúc này hắn cũng không tự giác chớp mắt, Alvis chấp nhất với chuyện trồng hoa ở Toussaint tinh như vậy, mỗi lần nhắc tới đều khiến Cố Hoài cảm thấy con mèo lớn này thật đáng yêu.

Hoa là một loại rất xinh đẹp nhưng lại rất yếu ớt, đây là hiểu biết đầu tiên của Alvis về “hoa”.

ở trong lòng Alvis có một đóa hoa, hắn vốn chỉ cần canh giữ bông hoa này là đủ, nhưng đóa hoa này nói với hắn hy vọng trên tinh cầu này có nhiều hoa hơn.

Bởi vì là nguyện vọng của đóa hoa trong lòng, Alvis mới muốn hoàn thành như thế.

Hắn muốn vì Cố Hoài tạo nên một tinh cầu có thật nhiều loại hoa giống như gấm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện