Thật vất vả biến về hình người, Cố Hoài vốn đang muốn đi thị sát Toussaint tinh, nhưng ngày hôm qua hắn bị một con mèo lớn nào đó lăn qua lăn lại thật sự mệt. không chỉ là thân thể, trên tinh thần cũng gần như là cực hạn, ngủ một giấc cũng không đủ để phục hồi.
Cố Hoài có thể cảm nhận được những tình cảm của những trùng tộc khác, như lúc trước đã nói, không nhất định là chủ động, khi cảm xúc của một trùng tộc nào đó quá mãnh liệt, hắn cũng có thể bị động cảm nhận được.
Lần đầu tiên là ở trên tinh cầu bỏ hoang, Cố Hoài chính là bởi vì bị động tiếp nhận một cảm xúc bén nhọn mà Alvis truyền tới, gần như đánh mắt lý trí sắp bước vào sự điên cuồng, lúc ấy hắn mới trong giấc ngủ vô ý thức đi an ủi.
Mà ngày hôm qua, Cố Hoài cũng cảm nhận được một cảm xúc phấn khích mạnh mẽ trên người Alvis.
Cảm giác bản thân đã khiến Cố Hoài chịu không nổi, huống hồ còn cảm nhận được một phần cảm xúc từ trên người Alvis, Cố Hoài cảm thấy mình không khống chế được nước mắt lúc đó là chính đáng.
Chuyện này cũng khiến Cố Hoài thành lập liên kết tinh thần với Alvis, đến mức Alvis thông qua liên kết tinh thần nhìn thấy cái gì, Cố Hoài liền từ chối đi hỏi.
Cố Hoài ở trên giường làm đà điểu, bởi vì lúc này hắn không nhúc nhích cũng không nói chuyện, Alvis lại dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ khóe mắt hắn, động tác rất là cẩn thận.
“A Hoài.” Thanh âm Alvis trầm thấp, Cố Hoài không nhúc nhích, hắn liền đứng ở bên giường không nhúc nhích. Dựng đồng màu vàng nhạt của hắn dừng trên khuôn mặt của Cố Hoài, giống như một dã thú nguy hiểm đang canh giữ báu vật của mình.
Biểu hiện lúc này của Alvis khiến Cố Hoài nhớ tới, hình như con mèo lớn trước mắt hắn tưởng mình gây ra lỗi lầm, mặc dù Cố Hoài đã từng giải thích hắn không phải thấy đau mới rơi nước mắt.
Nhưng cũng không thể nói rõ chuyện này, hắn không thể nói vì mình rất…. rất cái gì mới có phản ứng như vậy.
Cố Hoài không nói nên lời, lúc này đành phải giả vờ ho một tiếng, giơ tay kéo đối phương khiến Alvis phải cúi đầu xuống. Cố Hoài mới giơ tay sờ loạn đầu tóc Alvis, đem đầu tóc màu bạc gọn gàng của đối phương sờ rối lên.
Đều do con mèo lớn này ngày hôm qua phạm quy, nếu không ngày hôm qua hắn sao lại chủ động dạy đối phương chuyện giao phối….
Nhìn chung chuyện này cũng không phải xấu hổ lắm, nhưng ngày hôm qua Cố Hoài dưới sự tấn công vô ý thức của Alvis, mới bị ma xui quỷ khiến mà đồng ý.
Hắn là bởi vì luôn cảm thấy con mèo lớn này đáng yêu, Cố Hoài là một người chậm chạp, nhưng một khi xác định người mình thích, giới hạn của hắn ở trước mặt Alvis sẽ bị giảm xuống rất nhiều.
Nhất là khi con mèo lớn này nhiều lần phạm quy, Cố Hoài muốn giữ giới hạn của mình cũng quá khó.
Là một người chậm chạp, mà sau khi hai người làm xong chuyện thân mật nhất, Cố Hoài ngược lại không có cách bình tĩnh để đối mặt với Alvis.
Đây có thể coi là sự bật lại của thần kinh.
Thật…. thật thẹn thùng.
Mặc dù là như vậy, nhưng Cố Hoài vẫn giả vờ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, hắn nói với Alvis: “Em muốn đi ra ngoài xem sự thay đổi ở Toussaint tinh, nhưng hiện giờ em không muốn đi đường.”
Cố Hoài như vậy tương đương là đưa ra yêu cầu với Alvis, Alvis cúi đầu tự hỏi, trả lời một tiếng, hắn liền đem cái đuôi của mình chuyển về phía trước, sau đó để cho Cố Hoài ngồi trên đuôi hắn, rồi mới chuẩn bị đi ra cửa.
“Chờ một chút, cho em rửa mặt soi gương cái đã…..” quan trọng nhất là soi gương, Cố Hoài nghĩ thầm.
Alvis nghe vậy không hề lên tiếng đưa Cố Hoài vào phòng rửa mặt, Cố Hoài nói không muốn đi đường, cho dù là ở trong phòng, Alvis cũng không để hai chân Cố Hoài chạm xuống sàn nhà.
Alvis đi tới trước đài rửa mặt liền không nhúc nhích, Cố Hoài giơ tay lấy bàn chải và ly đánh răng, bắt đầu đánh răng.
Vừa đánh răng, Cố Hoài ngồi trên đuôi của Alvis không ý thức quơ quơ chân.
Đối với hành vi của Cố Hoài, Alvis im lặng nhìn, cái đuôi bảo trì ở độ cao nhất định không hề nhúc nhích.
Kỳ thật mặc kệ Cố Hoài lộn xộn như thế nào, hắn cũng sẽ không từ trên đuôi Alvis ngã xuống, bởi vì lực chú ý của Alvis thủy chung ở trên người Cố Hoài.
Có một tấm gương trên bồn rửa tay, đối mặt với cái kính này, Cố Hoài nhìn thấy trên cổ mình toàn dấu hôn.
Dấu hôn màu hồng nhạt, còn có dấu vết bị liếm cắn qua, khiến cho vẻ mặt của Cố Hoài lập tức mất tự nhiên.
Như này làm sao mà che được, mùa thu mà mang khăn quàng thì thật kỳ quái…..
Mùa hè ở Toussaint tinh khi Cố Hoài hồi tưởng thành hình thái ấu tể đã trôi qua hơn hai tháng, hiện giờ ở Toussaint tinh đang chào đón mùa thu.
Thời tiết ấm áp ở Toussaint tinh tương đối ngắn, trên tinh cầu này thời tiết lạnh dài hơn, không giống thời tiết bốn mùa ở địa cầu.
Mùa xuân và hè ở Toussain tinh chắc chỉ có hơn bốn tháng, mà mùa thu và đông thì chiếm toàn bộ thời gian còn lại.
Chờ Cố Hoài có thể ra cửa. Alvis liền bước ra khỏi phòng với một người trên đuôi.
Khi nhìn thấy Alvis dùng đuôi chở theo một thanh niên, phản ứng đầu tiên của trùng tộc khi phát hiện là hơi thất vọng, rõ ràng là trực tiếp thể hiện lên khuôn mặt.
Hình thái ấu tể của vương đã không còn.
Phát hiện được điểm này, khiến cho những trùng tộc khác lại nghĩ tới một việc—– bọn hắn sau này sẽ không thể mỗi ngày chải lông cho vương được nữa.
Chải vuốt lông cho ấu tể là một cách yêu thương, cho nên những trùng tộc mang tâm thái trưởng bối rất chấp nhất với chuyện chải vuốt lông mao cho Cố Hoài.
Mặc dù mỗi một trùng tộc đều vô ý thức che dấu, nhưng Cố Hoài vẫn sớm phát hiện ra, trùng tộc rất vui khi hắn ở hình thái ấu tể.
Trùng tộc nhà mình rất vui vẻ khi hắn ở hình thái ấu tể, nên
khi phát hiện hắn đã biến trở về mới có phản ứng như vậy.
Hiện giờ Cố Hoài đối mặt với tình huống này, ngay lập tức cũng không biết là có tâm trạng gì.
Mặc dù chỉ có thời gian hơn hai tháng, trung tâm thành phố Toussaint tinh đã thay đổi không nhỏ, sự thay đổi rõ ràng nhất chính là sự hình thành những khu thương mại, hơn nữa những thương gia của chủng tộc khác tới Toussaint tinh đang không ngừng gia tăng.
Đường trên không ở Toussaint tinh đã bắt đầu xây dựng, trước mặt có một bộ phận đã làm xong ở trung tâm thành phố, sau khi Toussaint tinh tỏ vẻ mở cửa với bên ngoài, chuyện này càng hót ở trên tinh võng.
[o(Azar tinh hệ): cảng hàng không của tinh cầu chúng tôi có rất nhiều chuyến bay tới Toussaint tinh, tôi xém chút nữa là tưởng tôi nhìn lầm, còn phải xem đi xem lại nhiều lần.]
[–(Galen tinh hệ): có thể đi sao? Cảng hàng không chỗ tôi cũng có chuyến bay tới Toussaint tinh, tôi kỳ thật hơi cảm thấy hứng thú….]
[ja(Khiva tinh hệ): nghe nói trùng tộc đã mở rộng đối ngoại ở Toussaint tinh, chỉ cần tuân thủ kỉ luật, tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì.]
[–(Nords tinh hệ): có người nào dám gây náo loạn ở tinh cầu của trùng tộc, cảm thấy mạng mình quá dài rồi sao. Tôi đã mua vé vào buổi sáng ngày mốt, có ai đi cùng với tôi không?]
Cố Hoài ngồi ở trên đuôi Alvis được chở đi coi sự thay đổi của Toussaint tinh, đồng thời hắn cũng mở ra thiết bị cá nhân xem bình luận ở trên tinh võng, không khó để thấy được, hiện giờ hình tượng của trùng tộc đối với bên ngoài đã có sự thay đổi rất lớn.
Đoạn thời gian gần đây, trùng tộc nhận được lời cảm ơn công khai của lãnh tụ người Fields, nói trùng tộc đã giúp bọn họ ngăn chặn một trận bị kịch, cũng khiến cho chủng tộc bọn họ giải quyết được mâu thuẫn trong nội bộ.
Nếu lần này bọn họ dùng hình thức bạo lực trấn áp quân phản loạn, lựa chọn phương thức đổ máu để giải quyết, vậy quan chấp chính người Fields tin rằng mẫu thuẫn trong nội bộ bọn hắn sẽ không được hòa giải.
Phương pháp giải quyết của Cố Hoài cho bọn họ cơ hội gần như không thể có được, bởi vậy quan chấp chính người Fields thể hiện sự cảm ơn này với trùng tộc là thật lòng thật dạ.
Đóng thiết bị cá nhân, Cố Hoài suy nghĩ, sẽ có rất nhiều khách từ các chủng tộc khác tới Toussaint tinh tham quan.
Ý tưởng này của Cố Hoài không sai, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, trong những người khách này, thế nhưng lại xuất hiện một người đặc biệt.
Đối phương là một nhân viên nghiên cứu khoa học trẻ tuổi, tên là Aaron Phoenix.
Cũng không phải là không có tiếng tăm gì, Aaron được cho là quái nhân trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học ở tinh tế, hơn nữa sau khi Gavin trốn khỏi tổng bộ tinh minh, hắn trở thành tổ trưởng của tổ nghiên cứu khoa học ở tinh minh.
Nhưng việc này không phải là điểm mà Cố Hoài thấy Aaron đặc biệt, chuyện chân chính đặc biệt chính là, Cố Hoài vừa mới biết được, Aaron là người theo đuổi Capelia, hơn nữa đã theo đuổi năm năm, năm nay là năm thứ sáu.
Cố Hoài khi biết thông tin này, cũng chưa biết thông tin cụ thể như thế nào, Aaron liền lấy thân phận tổ trưởng tổ nghiên cứu khoa học của tinh minh, để có lý do gặp Cố Hoài.
“Capelia không ở đây sao?” liếc nhìn một vòng đại sảnh không nhìn thấy người, Aaron thực rõ ràng biểu hiện thất vọng.
Đại khái là như vậy, Cố Hoài nghĩ chắc là Capelia muốn tránh đối phương, nên thành thật nói: “Có thể là cô ấy không muốn gặp anh.”
Nhưng câu trả lời của Aaron ngoài dự liệu của Cố Hoài, hắn vứt đi vẻ mặt thất vọng vừa rồi, khôi phục là vẻ bình thường gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy vậy.”
“Ngài có thể khiến cho cô ấy gặp mặt tôi hay không, nếu là bệ hạ ngài yêu cầu, chắc chắn là có thể làm được?” Aaron tính toàn định chọn đường cong để đi.
Nhưng Cố Hoài lại trả lời: “Vậy phải dựa vào ý nguyện của Capelia mới được.”
Aaron gãi gãi đầu, suy nghĩ xem mình còn có con bài nào để vứt ra, cuối cùng hắn nói: “Như vậy đi…. Tất cả tư liệu của tổ nghiên cứu khoa học của tổng bộ tinh minh, bao gồm cả những tư liệu bí mật, tôi đều có thể sao ra đưa cho ngài, tôi cũng có thể tự mình đi ăn máng khác, ngài cảm thấy thế nào?”
Đây đã là tất cả mọi thứ hắn có thể đưa ra.
Cố Hoài nghe xong chớp chớp mắt, hắn đầu tiên đã hiểu được trình độ theo đuổi của Aaron với Capelia, rồi mới không thể không hoài nghi một việc—-
Tim minh tìm tổ trưởng cho tổ nghiên cứu khoa học có phải có vấn đề hay không?
Một người thì chạy trốn, một người thì chạy tới chỗ hắn nói có thể đi ăn máng khác. Hắn nếu là nhân viên cấp cao của tinh minh, vậy thực sự sẽ bị tức chết.